Bất đắc dĩ, hiệu quả của thuật tinh lọc cơ sở thực sự có hạn, thời gian cooldown cũng dài.
"Ta không sao, có thể chịu đựng được." Lý Khanh Nhiên vừa nói vừa ngẩng đầu lên, nhìn Phương Hằng một cái cảm kích: "Cảm ơn, ta cảm thấy tốt hơn rồi."
Phương Hằng bối rối, quay đầu lại hỏi: "Đúng rồi, đạo sư Pushy đâu? Hẳn là hắn sẽ có giải pháp?"
"đạo sư Pushy để bọn ta mang Lý Khanh Nhiên trở về nơi đóng quân trước, còn dặn dò bọn ta phải không ngừng sử dụng nước thánh để tẩy rửa vết thương, sau đó hắn đã không thấy tăm hơi đâu nữa, chắc có lẽ là đi tìm cách rồi."
Phương Hằng đã hiểu.
Mấy người tùy tùng thuộc hạ của đạo sư Pushy có năng lực ra vào trò chơi, vì vậy có lẽ hắn đã vào trò chơi để tìm cách hóa giải lời nguyền trên người Lý Khanh Nhiên.
Phương Hằng gật đầu, quay lại nhìn Lý Khanh Nhiên: "Đi thôi, kiên trì một chút, chúng ta trở về nơi đóng quân trước đã."
"Được."
Lý Khanh Nhiên với sự hỗ trợ của Phương Hằng đứng bật dậy, theo đường cũ trở về nơi đóng quân.
Dọc theo đường đi, mọi người liên tục dùng nước thánh để tẩy rửa vết thương,
Cứ sau năm phút, khi hết thời gian cooldown, Phương Hằng lại thi triển một lần thuật tinh lọc cho Lý Khanh Nhiên để giải trừ hiệu quả nguyền rủa.
Sau khi đến nơi đóng quân, ước chừng một phần ba hiệu quả nguyền rủa trong vết thương trên vai của Lý Khanh Nhiên đã được giải trừ.
Sau khi đợi hơn mười phút, Pushy mới vội vã quay trở lại cùng với mấy tên tùy tùng Vong linh học .
Sắc mặt Pushy rất thối.
Hắn vô cùng nôn nóng.
Tình huống bên trong hành lang Trầm Luân so với hắn tưởng tượng còn tồi tệ hơn, hắn vốn tưởng rằng sẽ không gặp phải oán linh cao cấp ở khu vực tầng giữa, nhưng không ngờ rằng ảnh hưởng của Cốt Thần Điện lại mạnh đến như vậy.
Sau khi nghe nói Lý Khanh Nhiên bị trúng nguyền rủa, hắn lập tức mang theo thị giả vong linh quay trở lại trò chơi để tìm kiếm thuốc giải.
Một khi thời gian bị chậm trễ, Lý Khanh Nhiên có thể sẽ phải tiến hành cắt cụt chi trong trường hợp xấu nhất!
Nhìn thấy những người chơi chen chúc nhau ở cùng một chỗ, Pushy lớn tiếng hét lên: "Tất cả tránh ra!"
Những người chơi nghe thấy, đồng loạt tránh ra chừa một lối đi nhỏ, khom người chào hỏi.
"Đạo sư."
Sắc mặt Pushy âm trầm, hắn không trả lời, lo lắng đi tới trước mặt Lý Khanh Nhiên, lần đầu tiên nhìn thấy tình trạng vết thương của nàng.
"Hửm?"
Thấy miệng vết thương của Lý Khanh Nhiên không tiến triển xấu như hắn đã tưởng tượng, Pushy không khỏi lộ ra một tia nghi hoặc.
Miệng vết thương chẳng những không có chuyển biến xấu, ngược lại so với trước còn tốt hơn rất nhiều.
"Chuyện gì xảy ra?"
Lý Khanh Nhiên giải thích: "Là Phương Hằng giúp ta, hắn dùng thuật tinh lọc giúp ta tiến hành xử lý khẩn cấp."
Phương Hằng?! Lại là hắn sao?
Pushy khẽ cau mày.
Hắn giống như là nghe được chuyện gì kỳ quái, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc: "Ngươi vừa mới nói cái gì? Thuật tinh lọc?"
Phương Hằng duỗi tay, giơ quyển sách ban đầu lên.
"đạo sư Pushy, ta đã tự học một ít Thần thánh học, tình cờ bên trong có cả thuật tinh lọc."
Nói nhảm!
Mí mắt Pushy giật giật, hắn không khỏi muốn giảng đạo ngay tại chỗ.
Trước đây không lâu, hắn nghe Lý Khanh Nhiên nói Phương Hằng có thể chế luyện nước thánh, bất quá hắn lúc đó cũng không có hỏi cặn kẽ, chỉ cảm thấy Phương Hằng sử dụng năng lực của đạo cụ hiếm có trong trò chơi.
Không nghĩ tới hắn còn học được Thần thánh học?
Đây không phải là càn quấy sao!
Những học thuật khác có thể không sao, nhưng Vong linh học có mâu thuẫn với Thần thánh học mà?
Đồng thời tu luyện cả hai thứ này, không chỉ độ khó tu luyện của Thần thánh học tăng lên gấp ngàn vạn lần, mà thậm chí ngay cả Vong linh học cũng sẽ bị ảnh hưởng rất lớn trên con đường tu luyện sau này.
Rõ ràng có thiên phú chói mắt về Vong linh học, nhưng hết lần này tới lần khác vẫn muốn đi đường ngang ngõ tắt?
Lầm đường lạc lối!
Nhìn thấy khuôn mặt u ám và ánh mắt chất vấn của Pushy, Phương Hằng có ảo giác như trước kia mình từng lén đi tiệm Internet sau giờ học và bị giáo viên bắt gặp.
Hắn không thể không bổ sung một câu: "Cũng không học gì nhiều, chỉ là dùng để phòng thân thôi."
Pushy kiềm chế cơn giận của mình, lắc đầu.
Dù sao thì cũng là trong cái họa có cái may.
Sau khi ra ngoài, cố gắng giúp Phương Hằng quên đi Thần thánh học, cố gắng không để lại di chứng, coi như là bổ sung lại.
Pushy không thích mắc nợ người khác, hắn nghĩ như vậy, tiếp tục nói: "Phương Hằng, ngươi thử lại thuật tinh lọc lần nữa xem."
Phương Hằng duỗi tay, mở quyển sách ban đầu ra.
Vù vù...
Một luồng ánh sáng vàng sẫm nhu hòa bao phủ lấy vết thương của Lý Khanh Nhiên.
"Xùy xùy xùy..."
Màn sương màu lam lại bốc hơi lần nữa.
Lý Khanh Nhiên cắn răng, chịu đựng đau đớn.
Đợi đến khi ánh sáng tản bớt, hơi thở nguyền rủa bao phủ trên vết thương lại bị xua tan đi một chút.
Hả? Làm sao có thể?
Pushy mở to hai mắt, trong lòng lại động.
Hắn quay đầu lại, giống như là muốn làm quen lại lần nữa với Phương Hằng, chăm chú nhìn chằm chằm Phương Hằng.
Không phải là Thần thánh học cơ sở?
Hắn đã nắm giữ Thần thánh học sơ cấp rồi?
Làm sao có thể chứ?
Người bình thường bắt đầu từ Thần thánh học cơ sở, bắt đầu lên Thần thánh học sơ cấp cũng sẽ mất thời gian một hai năm.
Nếu như học nó trong trò chơi sơ cấp, thì sẽ còn mất nhiều thời gian hơn.
Lại càng không cần phải nói, trên người Phương Hằng còn có Vong linh học hoàn toàn trái ngược, cho nên học nó hoàn toàn là làm nhiều ăn ít!