Trong thoáng chốc, nét mặt của nhóm người chơi đều trở nên kỳ lạ.
Lúc này, Phương Hằng đang mặc mấy bộ trang bị rất dày, cả người phình to giống y như một tên béo ú, chỉ riêng trên lưng đã vác theo vài thứ vũ khí.
Trường kiếm, súng trường, tên nỏ...
Trong tay cầm một cây quyền trượng song thủ trông hết sức nặng nề, bên hông còn đeo thêm vài cây dao găm và đoản đao lớn nhỏ không đều.
Dáng vẻ này quả thật có hơi dở dở ương ương.
Bởi vì bị ép mặc vào quá nhiều trang bị không vừa vặn, vậy nên tư thế đi bộ của Phương Hằng thoạt nhìn đặc biệt phách lối, nghênh ngang, thậm chí mỗi lần đi một bước, các trang bị trên người đều sẽ va chạm nhau mà vang lên tiếng leng keng.
Rất có loại cảm giác chiến binh đầy mùi tiền.
Ở sau lưng Phương Hằng, hai người Lý Thiếu Cường và Đàm Sóc mỗi người lôi theo một chiếc xe đẩy.
Trên xe đẩy đặt một cái rương gỗ, bên trong rương chứa bộ phụ tùng trang bị thay thế.
Hai người bọn họ cũng có tí cạn lời.
Hai ngày trước nhìn thấy cách ăn mặc của Phương Hằng đã coi như là đủ sặc sỡ rồi, không ngờ tới sáng hôm nay lúc gặp Phương Hằng còn dữ hơn lúc đó nhiều.
Hai người bọn họ cảm thấy Phương Hằng quả nhiên là nhân trung long phượng.
Quá mịa nó trâu bò rồi.
Nhiều trang bị như vậy đều có thể một hơi mặc vào hết, ngay cả vác theo chúng đi một đoạn đường dài thế cũng làm được luôn.
Lại còn không hề thở dốc tiếng nào.
Bọn họ chỉ mới đẩy xe đẩy để chuyển bộ trang bị thứ hai một đoạn qua tới đều đã thấy có phần đuối sức rồi.
Pushy hơi nheo mắt lại, đánh giá Phương Hằng đang ăn mặc loè loẹt.
Hắn tuyệt không có cảm thấy Phương Hằng quái dị gì hết, trái lại còn thầm gật gù trong lòng.
Lý Khanh Nhiên thu xếp không tệ, thuộc tính của Phương Hằng cũng đủ mạnh, mấy bộ trang bị cấp cao tốt đều mặc lên hết.
Cấp bậc kỹ năng hẳn là thăng cấp rất nhiều.
Vốn dĩ Pushy còn đang lo lắng thuộc tính cơ sở của Phương Hằng không đủ, khó lòng mang lên trang bị hệ chiến binh và hệ kỵ sĩ, không ngờ rằng giá trị thuộc tính của hắn vậy mà đều vô cùng cao, hơn nữa còn không có nhược điểm.
Thậm chí là trang bị cấp cao cũng có thể mặc được.
Quả là khiến cho người ta đỡ lo.
Không biết bắt đầu từ khi nào, Pushy cảm thấy nhìn Phương Hằng thuận mắt hơn rất nhiều.
Pushy nhìn Phương Hằng, khuôn mặt vốn xụ lại cũng dần giãn ra, hắn gật đầu nói: “Ừm, không tệ.”
Các người chơi nghe đáng giá của Pushy về Phương Hằng, vừa quay đầu lại để nhìn Phương Hằng đang ăn mặc chẳng ra gì.
Kỳ lạ, có chỗ nào tốt chứ.
Trước đây cũng có người chơi phụ trợ mặc rất nhiều trang bị để tăng cường hiệu quả kỹ năng phụ trợ, nhưng nó không phô trương bằng Phương Hằng lúc này.
Trong lúc nhất thời, đến cả Pushy cũng khá mong đợi kết quả của hiệu quả kỹ thuật tinh lọc của Phương Hằng như thế nào.
“Phương Hằng, ngươi đã quen với trang bị chưa?”
Phương Hằng thử giơ tay phải.
“Cách cạch cạch cạch…”
Trang bị vừa nặng vừa dày ở trên người hắn lại phát ra một loạt tiếng va đập nặng nề.
Đây chính là âm thanh của đồng tiền.
Phương Hằng thầm nghĩ.
Mặc trang bị bên ngoài trò chơi không giống như bên trong trò chơi, những người chơi cần mặc từng món một, chỉ là mặc những trang bị này sẽ mất chút thời gian.
Không có lời nhắc nhở trò chơi, nhưng Phương Hằng dự đoán độ phiền phức khi mặc nhiều món trang bị này đã đầy rồi.
“Không tệ.”
Trang bị thì không có gì không quen, nhưng mặc đồ này thì thật sự không quen lắm.
Lý Khanh Nhiên còn chu đáo sắp xếp cho Phương Hằng hai bộ trang bị.
Một bộ là dùng để hỗ trợ thuật tinh lọc và bộ còn lại vẫn còn để trong rương, nó được dùng để cường hóa kỹ năng Vũ khí chúc phúc.
Pushy chỉ về phía người chơi đang bị thương ở trong góc kia: “Này, hắn vừa mới bị oán linh cấp cao tấn công và bị nguyền rủa, ngươi thử tinh lọc một chút xem.”
Mọi người đồng loạt tránh ra.
Người chơi bị nguyền rủa nhìn Phương Hằng với dáng vẻ như rốt cuộc cũng đợi được đến lúc vị cứu tới.
Hắn bị tưới nước thánh suốt nửa tiếng, đúng là đau thật!
Phương Hằng gật đầu, hắn cũng không tiến tới kiểm tra qua vết thương của tên người chơi kia mà trực tiếp dùng một tay cầm quyển sách ban đầu, tay còn lại thì chỉ về phía người kia.
“Tinh lọc.”
Thánh quang màu vàng bỗng dưng sáng lên, bao phủ lấy người chơi bị thương ở chính giữa.
Dưới lễ rửa tội của thánh quang, màn sương mù màu đen lập tức tan biến đi.
Vết thương bị rách mãi không thể lành lại bắt đầu khép lại với tốc độ có thể nhìn thấy được bằng mắt thường.
“Trâu bò quá, trâu bò quá.”
“Hiệu quả tốt như vậy.”
“Giảm được tiền thuốc…”
Nhưng người chơi bắt đầu bàn luận xôn xao.
Phương Hằng cũng không khỏi líu lưỡi.
Đây chính là sức mạnh của đồng tiền sao?
Tập hợp lực lượng của hơn một nửa Liên Bang và Hiệp hội nghiên cứu vong linh, trên người còn có thêm xấp xỉ gần ba mươi món trang bị, nê. thuật tinh lọc đã có thêm hiệu quả khả năng hồi phục một lượng máu nhỏ cho đồng đội.
Sau khi tinh lọc một khoảng thời gian ngắn, ngoài trừ cái này ra thì còn có một số hiệu quả khác như làm tăng thuộc tính lên một chút, xua tan mệt mỏi và làm tăng tinh thần.
Chỉ riêng về hiệu quả xua tan mà nói thì bí chắc chắn đã vượt qua thuật tinh lọc cấp cao.
Trong lòng Phương Hằng cảm thán.
Kỹ năng của Thánh đình mà khiến người ta chán ghét thì mãi chán ghét, thực dụng thì cũng rất là thực dụng.
Có tiền đúng là tốt thật!
Người chơi bị thương cảm thấy cả người thoải mái, sau đó hắn nặng nề khạc ra một ngụm khí hư từ miệng.
“Ha!”