Tốt quá!
Eo không còn đau mà chân cũng không còn đau nữa, vết thương trên người hắn cũng đã lành lại.
Người chơi vô cùng kinh ngạc và mừng rỡ mà đứng dậy khỏi mặt đất, hắn còn thử vẫy cổ tay bị thương.
Có hiệu quả thật!
Nó còn có tác dụng hơn cả việc bôi thuốc mỡ!
“Hiệu quả tinh lọc mạnh thật…”
Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh tượng này thì không khỏi nhỏ giọng bàn tán.
Dưới sự trấn áp bởi ánh mắt nghiêm nghị của thầy Pushy, những người chơi nhanh chóng ngưng nhỏ giọng bàn tán, nhưng trong lòng họ vẫn thầm cảm thấy thán phục không thôi.
Ý thức được hiệu quả tinh lọc của Phương Hằng mạnh như vậy, những người chơi đồng loạt đổ dồn ánh mắt đầy tha thiết về phía Phương Hằng.
Mọi người ai cũng biết, bây giờ cả đội đang bị kẹt ở trong hành lang Trầm Luân, và chỉ có duy nhất một mình Phương Hằng là biết chữa trị.
Nên hắn chắc chắn là một báu vật.
Xem như không đi đút lót cho Phương Hằng thì cũng đừng bao giờ đắc tội với hắn.
Sau này lỡ như họ bị thương mà hắn không chữa trị cho thì biết làm thế nào?
Pushy thấy hài lòng mà gật đầu một cái.
Hiệu quả của thuật tinh lọc này gần như là lập can kiến cảnh đối với nguyền rủa trung cấp, nếu dùng để nguyền rủa cấp cao hơn thì hiệu quả của nó cũng sẽ không kém.
Có thuật tinh lọc phụ trợ, kế đến bọn họ có thể yên tâm và dũng cảm ứng phó với sinh vật oán kinh ở khu vực tầng giữa rồi.
Hiệu suất dọn dẹp hành lang Trầm Luân cũng tăng nhanh mặt.
Pushy suy nghĩ một chút rồi ngẩng đầu lên nói: “Còn kỹ năng Vũ khí chúc phúc thì sao? Chúng ta cũng thử hiệu quả của nó xem.”
Hả!
Lại còn có Vũ khí chúc phúc!
Những người chơi nghe thầy Pushy nói vậy thì họ lại nhìn Phương Hằng với ánh mắt càng lúc càng trở nên nóng bỏng.
Khác với thuật tinh lọc, Vũ khí chúc phúc là kỹ năng hỗ trợ, nó có thể trực tiếp gia tăng thực lực toàn đội.
Để Phương Hằng học kỹ năng Vũ khí chúc phúc này là kết luận được đưa ra sau khi Liên Bang bên ngoài họp nghiên cứu với Hiệp hội nghiên cứu vong linh suốt mấy tiếng.
Trước mắt đó đã là giải pháp tốt nhất.
Hiệu quả của việc tăng kỹ năng Vũ khí chúc phúc có tác dụng trực tiếp đến người chơi, giúp tăng trưởng cố định, và nó có thể gây thêm sát thương cho sinh mạng của hệ Vong Linh.
Cũng khá giống với phụ ma pháp.
Hơn nữa với một lượng lớn trang bị gia trì, theo lý thuyết thì Phương Hằng có thể thi triển kỹ năng Vũ khí chúc phúc và duy trì nó trong một khoảng thời gian rất dài.
“Phương Hằng, bắt đầu đi.”
Phương Hằng nhìn những ánh mắt tha thiết từ những người chơi xung quanh rồi ho nhẹ một tiếng.
“Thầy, ta phải đi ra sau để thay quần áo khác.”
Lý Khanh Nhiên bật cười khanh khách, nàng gật đầu nói: “Thầy, để ta đi giúp hắn.”
...
Nửa tiếng sau, Phương Hằng lại thay một bộ trang bị chẳng ra gì và xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Tay phải Phương Hằng cầm quyển sách ban đầu, còn tay trái thì giơ cây quyền trượng nặng trịch lên, sau đó hắn chỉ vào mấy tên người chơi đứng ở một bên rồi nói: “Vũ khí chúc phúc!”
Vù...
Lại có một luồng thánh quang màu vàng giáng xuống từ trên trời và xua tan bóng tối xung quanh.
Ánh sáng bao phủ cả cơ thể của người chơi rồi nhanh chóng tan biến.
Một tầng ánh sáng màu vàng phủ lên vũ khí trong tay của mấy tên người chơi theo ngón tay chỉ tới của Phương Hằng.
Dưới sự gia trì chi mấy chục món trang bị, Vũ khí chúc phúc mà Phương Hằng phóng ra lúc này đã là làm phép trong phạm vi, nó sẽ hiệu quả với những người chơi nằm trong phạm vi khu vực nhỏ.
Chỉ cần các người chơi lại gần nhau, một lần có thể triển nhiều nhất mười Vũ khí chúc phúc.
Những người chơi may mắn được Phương Hằng chọn trúng ngẫu nhiên để ban sự chúc phúc đều thấy cái mình thích là thèm, họ đồng loạt cầm vũ khí trong tay lên mà vung, để thử cảm giác thay đổi ở vũ khí.
Pushy nhìn Phương Hằng với vẻ bình tĩnh.
Nếu chỉ nhìn bề ngoài không thì không thể xác định hiệu quả vũ khí khi được làm Vũ khí chúc phúc sẽ có kết quả thế nào.
Tóm lại, vẫn phải cần trải qua thực chiến mới có thể khẳng định được.
“Cả đội, chúng ta tiến vào khu vực tầng giữa của hành lang Trầm Luân.”
“Dạ! Thầy!”
Lý Khanh Nhiên đi theo đội, trên mặt nàng cũng vô thức nở nụ cười.
Nàng nhận ra kể từ khi Phương Hằng đến, tinh thần của các người chơi trong cả đội đã được khơi dậy, đã không còn tử khí trầm trầm giống như trước nữa.
Dưới sự vây quanh của rất nhiều người chơi, Phương Hằng đi theo họ tiến vào khu vực tầng giữa hành lang Trầm Luân.
Oán linh khác với linh hồn bình thường mà họ gặp phải ở bên trong hành lang Trầm Luân trước đây.
bọn họ là một loại sinh mệnh màu đen kì dị.
Hình dạng của chúng biến hóa khôn lường, nhưng đại đa số đều là dạng hình người và hình dã thú.
Bởi vì oán linh là sinh vật đặc biệt đã trải qua quá trình biến đổi khí tức ở thế giới chết, thế nên ngoài mấy thứ nồng cốt ra thì tấn công bằng vật lý thông thường sẽ rất khó gây sát thương thực tế lên chúng.
Đây cũng là lần đầu tiên Phương Hằng nhìn thấy loại sinh vật này.
Theo hắn đánh giá, oán linh giống như một sinh mệnh được hình thành từ một lớp sương dày màu đen hòa vào thành một thể.
Trước đây để đối phó với oán linh, những người chơi hầu hết đều sử dụng đòn tấn công tầm xa để tiến hành xua tan bọn họ.
Lần này thì khác.
“Mẹ nó.”
Một người chơi gào lên một tiếng và sử dụng vũ khí đã được 'Phụ ma pháp’ để tấn công oán linh.