Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1084 - Chương 1085: Vận Chuyển (2)

Chương 1085: Vận chuyển (2)

Hiệu suất học như vậy mới đủ nhìn mà!

Phương Hằng thầm nghĩ, điều khiển đám phân thân zombie sử dụng thuật phong ấn để phong ấn các tác phẩm nghệ thuật búp bê lồng nhau bên trong đại sảnh lớn.

Vì đây là lần đầu tiên sử dụng thuật phong ấn để mang vật phẩm ra khỏi trò chơi, nên Phương Hằng vẫn chưa thành thạo lắm.

Hắn chuẩn bị thử xem một chút.

Đám phân thân zombie tụ lại ở trước pho tượng cao khoảng nửa mét và vây quanh thành một vòng.

Sau đó, chúng nhắm vào pho tượng và dùng thuật phong ấn.

Từng tia ánh sáng lóe lên.

Một loạt nhắc nhở trò chơi được làm mới.

‘Nhắc nhở: Phân thân zombie của ngươi đã sử dụng thuật phong ấn thất bại!’

‘Nhắc nhở: Phân thân zombie của ngươi đã sử dụng thuật phong ấn thất bại!’

‘Nhắc nhở: Phân thân zombie của ngươi đã sử dụng thuật phong ấn thành công!’

‘Nhắc nhở: Ngươi nhận được…’

‘Nhắc nhở: …’

‘Nhắc nhở: Ngươi lấy được thần thánh pho tượng bị phong ấn, bị phong ấn, bị phong ấn x1.’

Đến khi phong ấn được khoảng bốn mươi đến năm mươi lớp, chừa cho tỷ lệ sai sót, lúc này Phương Hằng mới bỏ mảnh giấy vào trong balo rồi nhắm mắt đăng xuất khỏi trò chơi.

Trong lều trại ở hành lang Trầm Luân.

Một ánh sáng lờ mờ lóe lên.

Phương Hằng đột nhiên mở mắt ra, bước nhanh ra khỏi lều và đi thẳng đến căn nhà container bị bỏ hoang ở rìa doanh trại.

Ban đầu, những ngôi nhà container này được Phương Hằng đặt hàng người ta làm đặc biệt để cải thiện môi trường sống cho những người lao động nhập cư dưới quyền của hắn.

Ai có thể nghĩ rằng, còn chưa kịp khởi công mà hành lang Trầm Luân đã gặp rắc rối.

Tất cả những người công nhân làm thuê đều bị nhốt chết trong hành lang Trầm Luân.

Phần còn lại của vật liệu chưa được giao, chỉ còn lại lô container đầu tiên chưa được sửa sang lại.

Chúng ngẫu nhiên bị người chơi tạm thời ném vào một chỗ, nói chung là bình thường không ai chú ý đến chúng.

Vừa đúng lúc, có thể sử dụng chúng để cất giấu hàng hóa cấp cao của Thánh đình!

Phương Hằng đã lên kế hoạch trước, nhanh chóng bước vào một trong những nhà kho tối tăm, lấy tờ giấy được niêm phong từ trong ba lô của mình ra.

Chỉ trong chốc lát, hơn bốn mươi tầng phong ấn đã hoàn toàn bị dỡ bỏ, khôi phục lại như cũ.

Tác phẩm điêu khắc trong phòng lóe lên một ánh sáng yếu ớt, rồi nhanh chóng mờ đi.

Rất tốt!

Xong!

Phương Hằng búng ngón tay.

Nói tóm lại, trước tiên đem đưa tất cả đồ tốt bên trong Thánh đình ra ngoài. Còn việc khi nào có thể đem chúng trở lại ngục giam thì Phương Hằng cũng khó nói.

Đến lúc đó rồi nói sau!

Phương Hằng khẽ nắm chặt nắm tay, lặng lẽ đóng cửa kho hàng lại, nhắm mắt lại tiến vào trò chơi.

...

Mặt trời vẫn lên cao như mọi khi, rồi từ từ lặn xuống.

Cho đến khi chạng vạng tối.

Những đám đông Huyết tộc dày đặc tụ tập xung quanh khu vực ngoại vi của khu vực Thánh đình.

Đội ngũ được lãnh đạo bởi một tên Công tước Huyết tộc, hai tên trọng tài của Viện trưởng lão cùng một số Hầu tước Huyết tộc.

Trận chiến quyết định sắp bắt đầu.

Nhìn hoàng hôn dần dần buông xuống, Yates nhìn trụ sở của Thánh đình phía xa, trầm giọng nói: "Chúng ta bắt đầu đi."

"Vâng! Trưởng lão!"

Theo lệnh của Viện trưởng lão, đàn dơi che trời vỗ cánh tràn về phía trụ sở của Thánh đình.

Trong khi Huyết tộc phát động cuộc tấn công, Thánh quang chiếu rọi tại trụ sở của Thánh đình.

Toàn bộ nội bộ của Thánh đình đã tiến vào trạng thái cảnh giác cao độ.

Nhưng không ai phát hiện ra, đại sảnh thần dụ đã bị Phương Hằng dời đi được bảy, tám phần.

Bao gồm ba viên đá phong ấn lớn ở bên trong, ngay cả chiếc đèn chùm khổng lồ trong đại sảnh cũng bị các phân thân zombie tháo dỡ, chúng được đóng gói lại với nhau và mang về nhà kho hành lang Trầm Luân.

Các phân thân zombie còn vụng về, cộng với thời gian có hạn, nên nhiều tác phẩm nghệ thuật đã bị hư hỏng.

Nếu Sandy ở đây, có lẽ hắn sẽ gấp gáp đến độ dậm chân.

Phương Hằng không quan tâm, dù sao Sandy cũng có kỹ năng sửa chữa tác phẩm nghệ thuật, lần này coi như cho hắn có cơ hội trau dồi kỹ năng của mình.

Đúng, còn cái gì đáng giá để lấy đi không...

Phương Hằng nhìn xung quanh một lần nữa.

Còn những bức tường thì sao?

Đang nghĩ ngợi thì radio cầu sinh nhận được một tin nhắn khẩn cấp.

‘Mạc Gia Vĩ: Phương Hằng, Huyết tộc cùng Thánh đình đại chiến mười phút trước, Huyết tộc còn chưa dùng hết toàn lực, chỉ đang dò xét lẫn nhau. Hai tên Hầu tước Huyết tộc vừa mới tham gia chiến trường, Thánh đình cũng có chút tài năng, có vẻ như đã kích hoạt vài ma pháp trận gì đó’.

‘Mạc Gia Vĩ: Trần Lâm và ta đã chuẩn bị và mai phục bên ngoài Viện trưởng lão Huyết tộc. Sở Nham bên kia cũng đã giải quyết xong, chúng ta đã sẵn sàng để đón ngươi tại trụ sở của Thánh đình, chúng ta có thể di tản bất cứ lúc nào’.

‘Phương Hằng: Đã nhận tin, lập tức chuẩn bị hành động, nói với Sở Nham rằng ta chuẩn bị ra ngoài, chúng ta sẽ gặp nhau ở Viện trưởng lão trong một giờ nữa’.

Phương Hằng trả lời tin nhắn và tắt Radio cầu sinh.

Kế hoạch bắt đầu.

Chuẩn bị rút lui!

Dưới sự điều khiển của Phương Hằng, nhóm zombie trong phòng bắt đầu cắn xé lẫn nhau để giảm lượng máu.

Khi lượng máu đã gần hết, Phương Hằng cẩn thận mở cửa đại sảnh thần dụ ra một khe hẹp và rời khỏi đại sảnh.

Một số Kỵ sĩ tín ngưỡng canh giữ cửa không phát hiện ra có cái gì không đúng, đều nhìn Phương Hằng dò hỏi.

"Phương Thạc, ngươi đã cầu nguyện xong chưa?"

"Ừm."

Phương Hằng gật đầu: “Ta muốn tìm Sở Nham, hắn ở đâu?"

Hai tên Kỵ sĩ tín ngưỡng lắc đầu, bày tỏ không biết.

"Ngươi có thể đến đại sảnh chờ hắn."

Bình Luận (0)
Comment