Bất cứ lúc nào hắn cũng có thể nổ tung!
Đây là cái kỹ thuật điều khiển huyết dịch gì vậy!
Trong lòng Nat lập tức dấy lên nỗi sợ hãi tột cùng, hắn cũng không hề có suy nghĩ phản kháng.
Cái cảm giác sắp chết khiến ham muốn sống của Nat tăng vọt.
“Thật mà, ta chỉ nghe được một vài tin tức ở phía Viện trưởng lão, ta còn biết trong lần hành động đặc biệt kia, Angitas đã bị người khác cướp mất, thế giới bị thiệt hại nghiêm trọng, rất nhiều Hầu tước Huyết tộc đã chết ở trong lần hành động đó. Lúc đó ta cũng chỉ mới nhậm chức Hầu tước để thay thế vào thôi, ta phụ trách bảo vệ an toàn cho tòa thành thị này, còn những người có năng lực hơn ta đã đi tới Viện trưởng lão…”
Phương Hằng tỏ vẻ lạnh lùng, hắn nói: “Tiếp tục đi, nói ta nghe.”
“Ta chỉ là Hầu tước được chọn tạm thời, bên Viện trưởng lão cũng không phát Thánh khí Huyết tộc cho ta, lực lượng của bọn ta cũng vì thiếu sự chống đỡ của Angitas mà dần trở nên suy yếu, Viện trưởng lão và Thân vương đại nhân đang nghĩ cách tìm Angitas về lại, còn nữa, ách…”
Trên trán Nat bắt đầu toát ra mồ hôi lạnh.
Nhìn vào ánh ánh mắt của Phương Hằng, hắn cắn răng, rồi trực tiếp nói hết tất cả những gì có trong đầu hắn.
“Còn thông đạo thời không đặc biệt, Viện trưởng lão đã mở ra thông đạo đặc biệt, bây giờ các Huyết tộc cấp cao có sức chiến đấu đều đang tập trung ở Viện trưởng lão, bọn họ lợi dụng thông đạo dịch chuyển để tiến vào một nơi gọi là khe hở thời không, bọn họ đang thực hiện một kế hoạch, cụ thể kế hoạch là gì thì ta thật sự không biết, địa vị của ta trong Huyết tộc rất thấp.”
Phương Hằng hỏi tiếp: “Atina thì sao? Ngươi còn biết gì liên quan tới Atina?”
“Ta nghe nói Atina bị nghi ngờ cấu kết với người ngoài, có thể là nàng có liên quan tới việc Angitas bị tổn hại, Viện trưởng lão đã nhốt nàng ở trong Ám ngục máu.” Nat điên cuồng lắc đầu: “Ta không biết, ta thật sự không biết gì cả, tha ta đi.”
Mạc Gia Vĩ hỏi tiếp: “Ám ngục máu, nó là chỗ nào?”
“Ám ngục máu là một không gian nhỏ được xây dựng đặc biệt, nó là chỗ Huyết tộc tạm thời giam giữ tội nhân qua các thời đại, chỉ có Huyết tộc mới có quyền bị giam ở đó, mà cũng chỉ có mỗi Huyết tộc mới có thể vào đó, và chỉ có mỗi Viện trưởng lão mới có thể mở lối vào thông đạo của Ám ngục máu thôi.”
“Ồ?”
Phương Hằng sờ cằm rồi suy nghĩ một chút, hắn hỏi: “Vậy ngươi có thể đưa ta vào Ám ngục máu không?”
“Ngươi muốn đi đến đó?”
Nat có hơi sửng sốt, sau đó hắn liên tục gật đầu: “Có thể, chỉ cần ngươi có thể tha cho ta một mạng, thì cái gì cũng được.”
“Nhưng làm thế nào để ta tin ngươi đây?”
“Ta có thể làm lời thề huyết mạch.”
Phương Hằng lắc đầu một cái: “Không, cái này vẫn chưa đủ.”
“Để ta tới, để ta tới!”
Nghe đến đây, Mạc Gia Vĩ nhận ra có việc cho hắn làm rồi.
Hắn hưng phấn đi tới, trên mặt còn nở một nụ cười mang theo ý xấu, hắn tự cáo phấn dũng: “Khà khà, lão đại, ta đã học được một số chiêu từ thợ săn quái vật, để ta cho ngươi được mở mang tầm mắt một chút.”
Trong khi nói chuyện, Mạc Gia Vĩ lấy ra từ trong balo một ít bột ma pháp đặc biệt.
Lúc này, hắn nhìn Nat và cảnh cáo: “Ngươi đứng yên tại chỗ, đừng cử động, nếu thất bại thì ngươi sẽ chết, đến lúc đó có chết thật thì đừng trách ta, nó không liên quan đến ta.”
Nat nghe hắn nói vậy thì lập tức toát ra một tầng mồ hôi lạnh trên trán, bảo hắn động một cái cũng không dám.
Sau khi tiêu điểm xong, Mạc Gia Vĩ đã khắc một ma pháp trận đặc biệt của thợ săn quái vật vào sau lưng Nat.
Hắn đưa tay đè lên lưng Nat.
Một luồng ánh sáng màu đỏ hiện ra từ ma pháp trận, sau đó nó chậm rãi ẩn đi.
“Đã xong.”
Thấy nhắc nhở ma pháp trận thành công và nhắc nhở tăng điểm kinh nghiệm kỹ năng của thợ săn quái vật được đổi mới trên võng mạc, Mạc Gia Vĩ cảm thấy hài lòng mà vỗ tay một cái.
Phương Hằng hỏi: “Đây là cái gì?”
“Cái này ta lấy được sau khi nâng cấp huyết mạch thợ săn quái vật, trước đó ta đã thấy kỹ trưởng lão thợ săn quái vật lấy được kỹ năng truyền thừa.” Mạc Gia Vĩ cười khà khà và nhìn Nat: “Sau ba ngày, nếu không giải được phong ấn này, thì ngươi sẽ chết cùng với bọn ta.”
Trong lúc nhất thời, sắc mặt của Nat thay đổi.
Hắn hoài nghi trong lòng.
Thợ săn quái vật? Không phải bọn họ đã sớm bị diệt trừ tận gốc rồi sao?
“Kế thừa của thợ săn quái vật không kém như Huyết tộc các ngươi, hoặc là ngươi có thể tìm những thợ săn quái vật cấp cao khác để giải ma pháp trận giúp ngươi, hoặc ngươi có thể tìm Viện trưởng lão Huyết tộc để tiến hành nghi thức miễn cưỡng tháo gỡ phong ấn này cho ngươi.”
Mạc Gia Vĩ cười khà khà, giải thích: “Đừng suy nghĩ nữa, ta đã sớm nghe qua thợ săn quái vật ở thế giới này đều chết hết cả rồi, thông qua việc Viện trưởng lão cứu ngươi thì lại càng không thể, bây giờ phía Viện trưởng lão còn chưa tự lo cho mình xong, sao có thể còn cứu một tội nhân như ngươi?”
Nat nhìn chằm chằm vào Mạc Gia Vĩ: “Ngươi nói gì! Ai là tội nhân!”
“Ngươi nhìn bản thân mình xem, những gì ngươi nói đều đã quên hết rồi sao? Bí mật của Huyết tộc đều đã bị ngươi làm cho bại lộ hết rồi, ngươi không phải tội nhân thì ai là tội nhân?”
Nat há miệng, hắn muốn phản bác nhưng lại không thể nào nói lên lời.
Hắn hít sâu vào một hơi và âm thầm đè nén ý nghĩ xé nát Mạc Gia Vĩ ở trong lòng.