Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1233 - Chương 1234: Sương Mù (2)

Chương 1234: Sương mù (2)

Nhóm Huyết tộc nghe vậy lập tức hành động, hai Công tước Huyết tộc đi theo Triệu Thái cấp tốc chạy vọt về hướng ma pháp trận dịch chuyển phía trước, phối hợp với hơn hai mươi tên Huyết tộc cao cấp ở yên ngay xung quanh trận pháp dịch chuyển để bảo vệ vững chắc ma pháp trận Huyết tộc.

Một bên khác là Micah cùng với nhóm người còn lại của Viện trưởng lão nhanh chóng tụ họp ở trung tâm huyết trì.

“Là Liên Bang sao?”

“Không rõ nữa! Cẩn thận!”

Chân mày Phương Hằng nhíu càng chặt hơn.

Sương mù càng ngày càng dày đặc, dù là năng lực nhìn ban đêm của Huyết tộc cũng không có cách nào nhìn xuyên qua màn sương dày này.

Phương Hằng cảm thấy được.

Có thứ gì đó đang ngưng tụ ngay trong màn sương mù quỷ dị này.

“Xùy xùy xùy!”

Dưới chân Phương Hằng, thủy triều trên mặt đất dần dần dâng lên, ngưng tụ thành một thể sinh mệnh hình người.

Phương Hằng phút chốc quay đầu, vung khối đá đang vác trên lưng qua hướng bên phải.

“Ầm!!”

Thể sinh mệnh người nước vừa mới ngưng tụ thành hình dáng thực, bị khối đá đánh tan thành một vũng nước loang ra.

Rất nhanh, xung quanh truyền đến âm thanh nhóm Huyết tộc đang chiến đấu và tiếng la hét.

Gần như chỉ trong một khoảnh khắc, bên trong hang động rơi vào hỗn loạn rất lớn, nhóm Huyết tộc liên tục giao chiến với thể sinh mệnh nước hiện lên từ dưới chân.

“Chậc chậc chậc, Phương Hằng, hình như dạo gần đây tính tình không tốt lắm nhỉ.”

Phương Hằng nghiêng đầu qua, nhìn bóng hình hiện rõ ra từ trong màn sương mù dày đặc.

“Đã lâu không gặp, nghe nói ngươi bị vây ở bên trong hành lang Trầm Luân, ta thế nhưng vẫn luôn nhắc tới ngươi mãi.”

Lão Hắc trước sau như một cười khà khà.

Phương Hằng nhìn thấy nụ cười của Lão Hắc thì biết ngay, hắn lại đang có ý tưởng quái quỷ gì đó.

“Đều là trò đùa do ngươi nghĩ ra đó hả? Ngươi đang muốn làm gì vậy?”

“Đương nhiên là kiếm tiền á.” Lão Hắc bày ra dáng vẻ cây ngay không sợ chết đứng: “Đã sớm nói với ngươi rồi, chỉ có tiền kiếm về được trong túi mới là đồ thật, ôn chuyện xưa, tán gẫu các kiểu, ngươi có thể làm được với cái tên Công tước Huyết tộc đó chắc?”

Phương Hằng nhìn theo hướng mà Lão Hắc ra hiệu.

Đáng tiếc, hắn chỉ nhìn thấy được một màn sương mù dày đặc.

“Hehe, vốn dĩ kế hoạch của ta chỉ nắm chắc được có ba phần, hai người chúng ta hợp tác, thì chắc chắn được mười phần.”

Lão Hắc nói một cách trang trọng: “Có chuyện tốt đẹp tất nhiên sẽ không quên người huynh đệ là ngươi, không cần ngươi giết chết hắn, chỉ cần ngăn cản hắn năm phút thôi.”

“Ngươi đánh giá ta quá cao rồi, đó chính là Công tước Huyết tộc đấy.”

Phương Hằng lắc đầu, bắt đầu mặc cả.

Đánh thì không chắc sẽ đánh thắng được.

Nhưng muốn kéo dài thời gian thì thật sự là không thành vấn đề.

Một khi dùng đến chiêu thức lớn Mặt trăng vĩnh hằng, tùy tùy tiện tiện liền có thể kéo dài năm phút.

Chẳng qua là Phương Hằng không muốn nhanh như vậy đã sử dụng hết át chủ bài ở chỗ này.

“Người của ta sẽ hỗ trợ ngươi, chỉ cần ngăn cản hắn, không để cho những tên tế phẩm bên cạnh hắn kia tiến vào trong ma pháp trận, đối với ngươi hẳn là có thể làm được, chỉ cần năm phút à.”

“Nếu vậy thì tại sao không trực tiếp phá hủy ma pháp trận luôn?”

Phương Hằng đánh giá Công tước Huyết tộc và ma pháp trận luyện kim ở xa xa, hỏi: “Còn có thể đơn giản hơn một chút.”

“Cũng hay đấy, nếu như ngươi có thể làm được, bên đó cũng có khá nhiều người.”

“Lão Hắc, công việc này của ngươi không dễ làm lắm đâu.”

“Công việc nhẹ nhàng thoải mái thì nhiều người tranh nhau làm, không đến lượt chúng ta,” Lão Hắc lắc đầu: “Mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát, Khúc Hát Của Nhân Ngư có thể kéo dài hai mươi phút, sau hai mươi phút sương mù sẽ tản ra ngay, chúng ta cần phải giải quyết vấn đề trong vòng hai mươi phút.”

“Chậc, thương nhân lòng dạ đen tối.”

Thấy Phương Hằng còn nói đùa được, Lão Hắc ném một mặt dây chuyền về phía Phương Hằng, thúc giục: “Người mà ta đưa tới không hẳn là không đáng tin cậy, mau đi giúp một tay, sau khi mọi chuyện thành công thì chia năm – năm.”

Phương Hằng đưa tay chụp lấy mặt dây chuyền mà Lão Hắc ném qua.

Vừa cầm mặt dây chuyền, phút chốc, sương mù dày đặc ở trước mắt tản ra, lòng bàn chân vốn đang bị làn sóng thủy triều giam cầm cũng nhanh chóng phân tán đi.

Quay đầu, Phương Hằng nhìn về phương xa.

Trong màn sương mù dày đặc, nhóm Huyết tộc đang không ngừng giao chiến với người ngưng tụ từ nước, ngoài ra, bốn người mặc áo choàng dài màu đen, đeo mặt nạ lúc trước đi theo bên cạnh Lão Hắc lúc này cũng đã xông tới, đang bao vây công kích Công tước Huyết tộc Triệu Thái.

Rất nhiều sinh vật người nước tụ tập ngay phía trước Công tước Huyết tộc Triệu Thái, ngăn chặn bước tiến của hắn.

Trước mắt, Phương Hằng và Lão Hắc nhất trí cùng một mục tiêu.

Hắn cũng không muốn Huyết tộc cứ dễ dàng mang cơ thể còn sót lại của Quân vương đi như vậy.

Còn về tính toán trong lòng của Lão Hắc...

“Lão Hắc, thêm tiền đi.”

“Ngươi còn không tin ta à?” Lão Hắc nói xong thì ném qua cho Phương Hằng một chiếc mặt nạ: “Còn nữa, đeo cái này lên!”

Phương Hằng đón lấy mặt nạ đeo lên mặt, nhanh chóng lao về phía Công tước Triệu Thái.

Cách đó không xa, Công tước Triệu Thái mở ra một kết giới Huyết tộc ngay tại chỗ.

Kết giới ngăn cách sương mù, nhưng lại không cách nào cản trở thủy triều dâng lên dưới chân.

Bên cạnh, 'tế phẩm' Riol đã hoàn toàn mất đi ý thức, ngã nhào trên mặt đất.

Triệu Thái lôi theo 'tế phẩm' trên mặt đất đi một đoạn về phía trước, nhanh chóng tiến đến hướng thông đạo của trận pháp dịch chuyển luyện kim.

Bình Luận (0)
Comment