Hắn đã không chú ý tới, các bộ phận cơ thể của Riol chạm vào nền đất.
Thủy triều trên mặt đất đang chầm chậm len lỏi từ ngũ quan của Riol vào trong cơ thể.
Kẻ địch chui ra từ nơi nào vậy?
Triệu Thái nghi ngờ trong lòng.
Hắn rất chắc chắn, người của Liên Bang tuyệt đối không có đuổi theo tới đây.
Ngoại trừ Liên Bang ra còn có thể là ai khác?
Phiền phức hơn chính là màn sương mù dày đặc bên trong hang động làm ảnh hưởng tới tầm mắt, lớp nước mỏng manh dưới chân cũng gây ảnh hưởng đến việc hành động rất lớn.
Một mình hắn thì tất nhiên là không sợ, thế nhưng bên cạnh còn có gánh nặng là cái tên 'tế phẩm' này.
“Hừ!”
Triệu Thái bực tức hừ một tiếng trong lòng, cảm ứng được có người tới gần đánh lén, một thanh Trường Kiếm màu máu tụ lại trong lòng bàn tay, lần nữa bay vút ra một tia sáng máu, tàn bạo chém qua hướng bên phải.
“Ầm!!!”
Bóng người bị va chạm mạnh, vừa chạm vào lập tức lui ra ngay.
Mấy tên lính đánh thuê bao vây công kích Triệu Thái cũng không đỡ hơn là bao.
Bọn hắn là được Lão Hắc thuê đến.
Nhiệm vụ mà chủ thuê giao cho là cầm chân Công tước Triệu Thái năm phút.
Nhưng trên thực tế việc thực hiện lại muôn vàn khó khăn.
Hầu tước Huyết tộc không có cách nào thấy rõ cảnh tượng đằng sau lớp sương mù dày đặc, nhưng hắn có được năng lực nhận biết cực kỳ mạnh mẽ, có thể dự đoán trước được phương hướng tấn công của nhóm lính đánh thuê.
Phải chịu liên tục vài lần thiệt hại, những tên lính đánh thuê không thể không thay đổi chiến lược, quấy nhiễu ở xung quanh bên ngoài.
Bọn hắn cùng lắm cũng chỉ có thể kéo chậm bước tiến của Công tước Triệu Thái.
Trông thấy đám người Triệu Thái dần dần đến gần thông đạo dịch chuyển, nhiệm vụ sắp sửa phải thông báo thất bại.
“Vút!”
Thấy được Phương Hằng đeo dây chuyền trên cổ, lao tới phía Công tước Triệu Thái, mấy người bọn họ lập tức nhận ra Phương Hằng là bạn của chủ thuê – Lão Hắc.
Đội trưởng Lý Hào, người dẫn đầu tiểu đội, thấp giọng nói: “Cẩn thận, có hơi khó đối phó.”
Phương Hằng không có trả lời, vung lên cánh tay trái của Quân vương Huyết tộc nắm sẵn trong tay, đánh quyết liệt về phía kết giới Huyết tộc.
Công tước Huyết tộc Triệu Thái cũng ngay lập tức cảm giác được kẻ địch đang tới gần, lại vung trường kiếm lên nghênh đón công kích giống như mọi lần.
“Ầm!”
Triệu Thái biến đổi sắc mặt.
Hắn không thể ngờ rằng hình thức của lần công kích này khác biệt hoàn toàn so với những đợt tấn công quấy nhiễu vừa chạm vào lập tức tản ra trước đó!
Một chiêu lực đại thế trầm.
Hơn nữa lực lượng còn mạnh dọa người!
Trường kiếm trong tay của Triệu Thái bị phá vỡ, suýt nữa đã văng ra khỏi tay, cả người cũng bị ảnh hưởng phải giẫm lùi về sau một bước.
“Bộp!”
Chân phải giẫm ra một cái hố cạn trên mặt đất.
“Đùng!!!!”
Cánh tay trái bị phong ấn của Quân vương Huyết tộc đập mạnh lên kết giới Huyết tộc.
“Lách tách lách tách...”
Trong nháy mắt, kết giới Huyết tộc xuất hiện đầy vết nứt.
Mạnh vậy sao!?
Những tên lính đánh thuê ở đằng sau trông thấy thế thì trong lòng khẽ giật mình.
Phương Hằng cũng cảm thấy cánh tay tê rần, nhảy ra phía sau.
“Ha, không nhịn được nữa mà ra tay rồi sao?”
Khóe miệng Triệu Thái nở một nụ cười lạnh lùng.
Hắn cho rằng tên chủ mưu ẩn trong tối cuối cùng cũng chịu ra tay.
Vẻ mặt của Triệu Thái nghiêm trọng hẳn lên, hắn ngẩng đầu, nhìn vào màn sương mù dày đặc trước mắt, mở lòng bàn tay hướng ra trước.
“Xoẹt!!”
Trường Kiếm màu máu chém lên phía trước, cắt vào bàn tay hắn.
“Xùy xùy xùy!!!”
Huyết dịch đỏ tươi từ lòng bàn tay không ngừng chảy ra.
Sau khi hấp thu huyết dịch chảy ra từ lòng bàn tay, lại lần nữa có khói bốc lên từ Trường Kiếm màu máu.
Không chỉ là Trường Kiếm màu máu, cả người của Triệu Thái từ trên xuống dưới cũng đều được bao phủ bởi sắc đỏ của máu.
“Vụt!!”
Kết giới màu máu lúc đầu xuất hiện vết nứt đang nhanh chóng nối liền trở lại, lần thứ hai mở rộng ra phía ngoài mấy thước!
Phương Hằng vốn dĩ đang chuẩn bị vung cánh tay trái bị phong ấn của Quân vương lên để công kích một lần nữa, xem tình hình thì không khỏi lung lay trong lòng, nhanh chóng lui về phía sau.
Bỗng chốc, sức mạnh khí huyết trong người Triệu Thái tức thì lớn mạnh hơn không dưới mấy chục lần!
Thực lực đã được tăng lên khủng khiếp!
Trong lòng Phương Hằng lập tức nặng nề.
Thực lực của Công tước Huyết tộc là không thể khinh thường, có vẻ như cứng rắn đối mặt trực tiếp sẽ không đánh lại được hắn.
Đang nghĩ, ánh mắt của Phương Hằng nhanh chóng quét một vòng quanh hang động.
Không đánh bại được Công tước, vậy chỉ có thể hạ độc thủ từ một phía khác của ma pháp trận.
Tóm lại cứ làm rối tung lên là được!
Việc này Phương Hằng rất quen thuộc!
“Ngươi đi giữ chân hắn.”
Phương Hằng ném xuống một câu cầm cánh tay trái của Quân vương Huyết tộc, bay về hướng trận dịch chuyển cách đó không xa.
Ha!
Đi?
Làm màu cho đã rồi chạy?
Mấy tên lính đánh thuê Lão Hắc mang theo thấy thế ngẩn người, sau đó đều thầm nguyền rủa trong lòng.
Vốn dĩ mấy người bọn hắn miễn cưỡng mới có thể giữ chân Công tước Huyết tộc một chút.
Khá lắm, ngươi bây giờ lại vội vã chạy qua làm màu đánh Công tước nhị giai. Sau đó liền bỏ chạy?
Bất đắc dĩ mọi người chỉ có thể cắn răng chịu đựng tiến tới giữ chân tên Công tước Huyết tộc nhị giai đang thở hồng hộc cách lối đi dịch chuyển không xa.
Hai hầu tước Huyết tộc đã tập hợp cùng với lượng lớn Huyết tộc cao cấp.
Lối dịch chuyển cực kì quan trọng, đám người canh giữ một tấc cũng không rời.