Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1235 - Chương 1236: Giữ Chân

Chương 1236: Giữ chân

Trong sương mù dày đặc, những Huyết tộc canh giữ lối đi dịch chuyển cũng bị những thủy nhân không ngừng tụ tập lại tấn công.

Nhưng ảnh hưởng cũng không lớn.

Năng lực công kích của thủy nhân có hạn, chỉ cần xử lí từng bước là có thể dễ dàng giải quyết được.

Bịch!

Một Huyết tộc cao cấp vừa đánh nổ tung một thủy nhân văng thành giọt nước bắn khắp nơi, chợt phát hiện từ trong sương mù dày đặc phía trước xuất hiện một cái bóng.

“vù”

Tảng đá to lớn lộ ra từ trong sương mù dày đặc đâm về phía đối diện.

Huyết tộc không kịp né tránh, chỉ cảm thấy một sức mạnh khổng lồ đập vào ngực.

“Rầm”

Xương cốt bị đụng vỡ nát.

Huyết tộc phát ra một tiếng vang trầm bị một tảng đá quét bay ra ngoài.

“Cái gì?”

Một tên Huyết tộc cao cấp khác nhìn thấy đồng bọn của mình bị thứ gì đó đánh bay cũng sửng sốt một chút.

Không đợi hắn thấy rõ kẻ tập kích là ai, lại có một cây gậy nặng nề từ trong sương mù đánh tới.

“Vù!!”

“A!”

Bụng Huyết tộc nhận một kích lớn, trong miệng phát ra tiếng rên thống khổ, cũng giống như trước bị đánh bay ra ngoài.

Trong sương mù dày đặc, Phương Hằng thừa dịp kẻ thù không thể nhìn rõ, tiếp tục phát động tập kích.

Dù sao cũng là bắt nạt kẻ địch không nhìn rõ, năng lực không đủ, vung cánh tay trái bị phong ấn của Quân vương Huyết tộc, tìm đánh kẻ lạc đàn.

Đánh gậy nào trúng gậy đấy!

Đám Huyết tộc rất nhanh đã nhận ra có một kẻ thù đáng gờm trong sương mù, tinh thần tức khắc căng thẳng tột độ, tụ lại càng chặt chẽ hơn.

“Nó đến rồi!”

“Cản nó lại!”

“Giúp ta!”

“Rầm! Rầm rầm!!!”

Huyết tộc Hầu tước có thể đã sớm cảm nhận được uy hiếp, gắng gượng ngăn chặn, né tránh, nhưng bình thường Huyết tộc cao cấp căn bản không thể ngăn chặn.

Trong chốc lát, lối đi dịch chuyển liên tục phát ra tiếng la hét.

Cách đó không xa, Triệu Thái nghe được từ phía lối dịch chuyển phát ra tiếng gào, trong lòng có chút lo lắng.

Địch nhân cũng không biết từ đâu xuất hiện, nhưng hiển nhiên là có sự chuẩn bị mà đến.

Nếu như lối dịch chuyển bị phá hỏng….

Triệu Thái nhìn thoáng qua “tế phẩm” Riol trên mặt đất.

Nhất định phải đưa ra lựa chọn.

Cắn răng một cái, Triệu Thái vung tay ném Riol xuống đất, theo đó đưa tay chỉ vào hắn.

“xì xì xì…”

Nhận ảnh hưởng của lời nguyền máu, dưới làn da của Riol chảy ra một lượng lớn máu loãng!

Máu chảy ra quấn chặt lấy Riol, giam hắn tại chỗ.

“Hừ.”

Triệu Thái hừ nhẹ một tiếng, bỏ hắn lại đó, nhanh chóng đi về phía lối dịch chuyển.

Xa xa Lão Hắc thấy vậy,trong mắt liền lộ ra sự nham hiểm, hắn lại một lần nữa lấy kèn ốc biển ở phía sau ra.

“Xuy xuy xuy....”

Dưới sự điều khiển của Lão Hắc, dưới đất thủy triều chầm chậm dâng lên bám vào cơ thể của Riol, cho đến khi thuận theo ngũ quan chảy vào trong cơ thể.

“Xiu”

Ở một bên khác, Công tước Triệu Thái không hề phát hiện Riol đang bị Lão Hắc khống chế, hắn nhanh chóng tiến về phía chỗ Phương Hằng.

Sau khi bạo phát thiêu đốt huyết mạch, các thuộc tính của Triệu Thái được thăng cấp đáng kể, hắn cảm thấy năng lực lại được tăng cường, trói định vị trí đại khái Phương Hằng trong sương mù dày đặc.

“Vút”

Tay Triệu Thái cầm trường kiếm màu máu chém về phía trước, trong không trung chém ra một đại trận kiếm khí màu máu.

Trong sương mù lóe lên một tầng máu đỏ.

Đang công kích trận pháp Phương Hằng cảm nhận được uy hiếp đến từ phía sau, quay đầu lại xem, mặt hơi biến sắc.

Thù hận lớn như vậy?

Cứ khăng khăng đuổi theo mình?

Một nhát chém này của Triệu Thái phạm vi bao phủ cực lớn, gần như phong tỏa toàn bộ không gian mà hắn có thể né tranh.

Phương Hằng híp mắt, nhấc cánh tay của Quân vương Huyết tộc lên chắn trước thân.

“Koong!”

Kiếm khí màu máu hung hăng đâm vào cánh tay trái của Quân vương Huyết tộc phát ra tiếng va đập nặng nề.

“Rầm”

Khối da trên tay phát ra một tiếng nổ vang, theo kiếm khí màu máu chói mắt nổ tung trước mắt Phương Hằng.

Toàn bộ cơ thể của Phương Hằng gánh chịu hiệu quả của thiêu đốt huyết mạch, cơ thể bị đốt cháy, lảo đảo ngã về phía sau.

Nhưng hắn vẫn ở giữa không trung không rơi xuống đất, hiệu quả mặt trái của Thiêu đốt máu đã rút đi bảy tám phần.

Trong mắt Triệu Thái lóe lên một tia kinh ngạc.

Thế mà vẫn bị chặn lại.

Trạng thái bạo phát sau khi đốt cháy trường kiếm máu cũng không thể chém giết được hắn.

Ha… thú vị!

Triệu Thái cong khóe miệng cười lạnh.

Đưa tay phải lên, đại khái ngắm chuẩn phương hướng của Phương Hằng trong sương mù.

Ngưng tụ vô số gai máu chi chít trên không trung.

“Rơi!”

Xuy xuy xuy!!

Gai nhọn màu máu tinh mịn như hạt mưa đầy trời đánh về phía Phương Hằng.

Phương Hằng ở giữa không trung nhanh chóng điều chỉnh thân hình, vừa mới thoát khỏi hiệu quả mặt trái của Thiêu đốt máu thông qua thể bất tử, lượng máu khôi phục được hơn nửa.

Nhìn thấy vô số gai nhọn tinh mịn che trời rợp đất, lập tức thầm mắng trong lòng.

“Hừ!”

Phương Hằng không sợ tổn thương vật lí, hắn sợ nhất là loạt tổn thương do chú pháp của Huyết tộc.

Đây chính là thứ thực sự uy hiếp tính mạng của hắn.

Lúc này Phương Hằng huy động cánh tay trái hóa đá của Quân vương Huyết tộc, định ngăn cản gai nhọn màu máu lít nhít trên không trông trung.

“Đùng! Đùng đùng đùng!!!”

Ai ngờ, gai nhọn màu máu sắc bén không phải là đâm xuyên gây thương tích bình thường, mà là nổ tung gây thương tích.

Gai nhọn màu máu tiếp xúc với thứ gì thì đều sẽ nổ tung trong chớp mắt.

Phương Hằng giống như đang vung một khối đá không ngừng nổ tung.

Càng phiền phức hơn là, cánh tay của Quân vương Huyết tộc không thể cản hết được gai nhọn, phần lớn gai nhọn xuyên qua khe hở của khối đá được vung lên đánh vào cơ thể Phương Hằng.

“Đùng đùng!!Đùng!!”

Bình Luận (0)
Comment