Cách đó không xa, Micah mới vừa đi ra từ dưới đống đổ nát.
Hắn thấy hai người Phương Hằng ở chỗ hố sâu lập tức trong lòng khẽ động, rồi mau chóng chạy tới theo.
Đến khi thấy Công tước Triệu Thái đang chìm trong hôn mê.
Tình huống gì vậy?
Micah thấy rõ ràng trái tim của Quân vương Huyết tộc đang bám trên người Công tước Triệu Thái!
Công tước Triệu Thái bị trái tim của Quân vương Huyết tộc bám vào rồi?
“Chuyện này…”
Micah không biết thủ phạm của tất cả những chuyện vừa xảy ra chính là Phương Hằng và Lão Hắc trước mắt mình.
Từ lúc sương mù dâng lên, hắn đã bắt đầu mù mờ.
Sau khi ‘Tế phẩm’ mất khống chế và nổ tung, cho đến tận bây giờ khi chui ra khỏi đống đổ nát, Micah vẫn không biết chuyện gì đã xảy ra, quả thực hệt như viết hai từ “mù mờ” lên mặt.
Micah cất tiếng hỏi thăm nhóm Phương Hằng: “Chuyện gì vậy? Sao lại biến thành như bây giờ?”
“Công tước Triệu Thái thử khống chế ‘Tế phẩm’, nhưng chẳng may lại bị nổ tung.”
Lão Hắc nghiêng đầu nhìn Micah, thở dài lắc đầu: “Công tước Triệu Thái bị thương nặng và bất tỉnh, thế là trái tim Quân vương Huyết tộc thừa cơ nhập vào người Công tước Triệu Thái.”
“Hả, chuyện này…”
Micah há to miệng, hỏi: “Vậy kẻ tập kích đâu?”
“Chắc đã chết trong vụ nổ rồi?” Phương Hằng vừa nói vừa đảo mắt một vòng xung quanh: “Lúc ta tỉnh lại đã không nhìn thấy ai nữa cả.”
Câu chuyện của Lão Hắc nghe hợp tình hợp lý.
Người thê thảm nhất chính là Công tước Triệu Thái.
Đang nói chuyện, hai tên Hầu tước Huyết tộc may mắn còn sống cũng theo sau.
Nghe Lão Hắc kể lại, sắc mặt của hai gã Hầu tước Huyết tộc khác nhau hẳn.
Rất hiển nhiên, trạng thái của Công tước Huyết tộc Triệu Thái trước mắt chẳng lạc quan mấy.
Trong phút chốc, Micah cũng bối rối không biết phải giải quyết thế nào trước tình hình hỗn loạn hiện tại.
“Kẻ địch là ai biết không?”
“Không biết, dựa theo tình hình ban nãy, ta cho rằng kẻ địch có thể là người thuộc hải tộc, không ngờ hải tộc cũng sẽ thò ngang một chân vào.”
Dứt lời, Lão Hắc tỏ ra nghiêm trọng: “Tóm lại, mọi người à, ma pháp trận của tế đàn ở đây đã bị phá hư, Công tước đại nhân cũng đã bị trái tim Quân vương bám vào, hiện tại chúng ta buộc phải từ bỏ Công tước đại nhân, chuyển hóa hắn thành tế phẩm thôi.”
“Hả, nhưng mà...”
Một khi trở thành tế phẩm, có nghĩa phải hi sinh...
“Không còn thời gian đâu, chúng ta chỉ có thể làm thế, mọi chuyện lấy đại cuộc làm trọng, vì sự phục hưng và vinh quang của Huyết tộc.”
Micah cắn răng, gật đầu nói: “Được!”
Dù sao đã không thể cứu được Công tước Triệu Thái nữa, vậy cứ vò đã mẻ không sợ bể thôi!
“Với lại, chúng ta cần lập tức đi tới điểm rút lui mới, vụ nổ vừa rồi quá lộ liễu, bao quát cả Liên Bang, người của nhiều thế lực khác sẽ kéo tới đây đấy, nơi này đã không còn an toàn nữa.”
Một gã Huyết tộc trẻ tuổi khác gật đầu nói: “Ừm, chúng ta có thể lập tức trở về vùng đất sơ khai tìm Giản tiên sinh.”
“Không, bên kia quá xa không tới kịp đâu, trước tiên phải nghĩ cách cử hành nghi thức củng cố trạng thái của Công tước, vụ nổ trước đó khiến trái tim của Quân vương Huyết tộc chịu ảnh hưởng nên rất không ổn định, hắn có thể lại chìm vào trạng thái ngủ say, đến lúc đó muốn tỉnh lại sẽ càng thêm phiền phức, chúng ta cần lập tức tới địa điểm nghi thức dự bị gần nhất.”
Micah nghe vậy liếc nhìn Công tước Triệu Thái đang nằm dưới đất.
Quả thật, tim Quân vương nơi ngực Công tước Triệu Thái đang đập cực kì chậm chạp, thậm chí bên ngoài còn xuất hiện một vòng màu tro tàn, xem ra nó có thể ngừng đập bất cứ lúc nào.
“Được! Chúng ta mau đi qua đó đi.”
“Chia ra hành động, chuyện hải tộc ta cần phải về báo cáo với Giản tiên sinh, chúng ta sẽ tập hợp tại điểm nghi thức khu G.”
Ngắn ngủi vài câu, mọi người thương lượng xong xuôi.
Để tránh cho trái tim Quân vương trên người hầu tước Triệu Thái chìm sâu vào phong ấn, mọi người lập tức đến điểm tập hợp nghi thức Huyết tộc gần nhất.
Phương Hằng ở một bên nhìn Lão Hắc nghiêm túc tranh luận và Micah thơ ngây bị lừa gạt, trong lòng lặng lẽ thở dài.
“Đúng là lão hồ ly... Không thốt ra được một câu chân thật nào...”
Lừa xong, Lão Hắc đi đến bên cạnh Phương Hằng, thần sắc như thường.
“Ở ngoài ta đã chuẩn bị sẵn Tiểu Ba rồi, trên Tiểu Ba có khoang trò chơi, chúng ta có thể vào trò chơi ở đó, hòn đá phong ấn Quân vương trên người ngươi rất nặng, mang không nổi đâu, để họ mang đến khu nghi thức G đi.”
Phương Hằng cau mày.
“Người của ta sẽ hỗ trợ theo dõi. Sau khi chúng ta cướp đoạt bụi khe hở, sẽ lập tức trở về, tốc chiến tốc thắng.”
“Được.”
Phương Hằng ngẫm nghĩ, đành khẽ gật đầu.
Hết cách rồi, thân thể tàn phế của Quân vương Huyết tộc thuộc loại vật phẩm đặc thù, không thể đưa trực tiếp vào trò chơi được.
Về chiêu lợi dụng thuật phong ấn tiến hành dịch chuyển gián tiếp này tạm thời chưa biết có được hay không, tình hình hiện nay khẩn cấp, thật sự không có thời gian thực hiện thao tác như vậy.
Thế là lấy cớ theo Lão Hắc tìm Giản tiên sinh báo cáo tình hình, Phương Hằng giao cánh tay trái bị phong ấn của Quân vương Huyết tộc cho Micah giữ.
Sau khi nghe vậy, độ tín nhiệm của Micah với Phương Hằng lại tăng mạnh hơn.
Hắn tỏ ra nghiêm túc bảo đảm với Phương Hằng: “Nat, ngươi yên tâm đi, ta nhất định sẽ cẩn thận gìn giữ.”
Người ta đã giao hài cốt Quân vương Huyết tộc cho hắn, chẳng lẽ còn có thể là nội gián hay sao?!
Micah thầm vững tin không nghi ngờ gì.
Ai cũng có thể là nội gián, nhưng Nat chắc chắn không phải!