“Không có gì đâu người anh em, những người này đều là bạn bè từ Liên Bang đến giúp đỡ, các ngươi cứ tiếp tục làm việc đi. Nói với các anh em khác một tiếng ngày mai cho các ngươi nghỉ phép, nghỉ ngơi một ngày, ngày mốt tiếp tục ha!”
Phương Hằng chào hỏi Lưu Uy một tiếng, nói xong vỗ vai Trần Ngự dẫn hắn đến một góc bên cạnh.
Lúc này Trần Ngự mới phát hiện, hóa ra trong góc nhà tù cũng chất một đống ván gỗ lớn.
Số lượng tầm khoảng bảy tám nghìn tấm.
Nếu đổi lại là trước đây, có lẽ Trần Ngự sẽ bị nhiều ván gỗ thế này làm kinh hãi.
Nhưng mà hiện tại hắn lại cảm thấy hợp tình hợp lý.
Dù sao thì trên cả quảng trường nhà tù đều chất đầy gỗ thô.
Thiếu ván gỗ mới là bất thường.
“Không lừa ngươi đúng không, toàn bộ ván gỗ chế ra của bọn ta đều ở đây.”
“Ván gỗ quá nặng, vận chuyển quá phiền phức, nếu tiện thì tốt nhất Liên Bang các ngươi tự cử người đến nhận, cùng lắm thì tính ít tiền hơn một chút, ngươi thấy thế nào?”
“Ờ...”
Trần Ngự gãi đầu: “Được thôi, ta sẽ liên lạc với cấp trên.”
“Hahaha, chuyện này đành nhờ vào ngươi rồi, đi, ta dẫn ngươi tham quan nhà tù.”
Phương Hằng dẫn tiểu đội Trần Ngự cẩn thận quan sát tòa số 3 của nhà tù.”
Bao gồm cả Trần Ngự cả tiểu đổi đều bị kinh ngạc.
Một gian phòng riêng, ba phòng ăn tráng lệ, đồ ăn tự chọn.
NPC phụ trách dọn dẹp vệ sinh cả ngày, thậm chí mỗi buổi tối đều có nguồn điện cung ứng!
Đây là đãi ngộ gì vậy?
Cho dù là Liên Bang với thực lực hùng hậu, giai đoạn hiện tại bọn họ cũng khổ sở duy trì được no ấm mỗi ngày mà thôi.
Thậm chí đôi khi còn đối mặt với sự túng quẫn vì thiếu vật tư, phải tự đi ra bên ngoài thu thập đồ ăn.
Giống như những đồng đội khác, lúc này Trần Ngự vô cùng kinh ngạc.
Nhìn tổng thể nhà tù, có lẽ thiếu sót duy nhất chính là năng lực phòng ngự.
Lúc đến Trần Ngự đã chú ý đến rồi.
Ngược lại mà nói, năng lực phòng ngự của nhà tù không hề mạnh.
Trên tháp canh của nhà tù chỉ có một NPC đang canh giữ.
Nếu như đổi thành Liên Bang, bọn họ nhất định sẽ phái một tiểu đội luân phiên đóng giữ canh gác ở tháp canh hai mươi bốn tiếng đồng hồ, bên ngoài rải thêm một vòng bẫy bằng gỗ nữa.
Dù sao thì đối phương chỉ là người chơi có được sự ủng hộ của công ty mà thôi.
Có thể làm được đến bước này đã rất giỏi rồi.
Trong lòng Trần Ngự thầm tính toán.
Hắn quyết định sau khi quay về chắc chắn phải báo cáo chuyện này lên cấp trên.
Nhất định phải lôi kéo công ty Hoàng Minh, phải lôi kéo Phương Hằng cho bằng được!
Đi lòng vòng một lúc Phương Hằng dẫn mọi người quay lại tầng hầm.
Nhìn thấy một tấm bảng “Xin đừng đi vào” được gia cố treo trên cửa gỗ, Trần Ngự lập tức trở nên cảnh giác.
“Phương Hằng, trong phòng này là thứ gì vậy?”
“Ồ, là nhà kho ta mở ra, dùng để lưu trữ vật tư.”
“Bọn ta có thể đi vào xem không?”
“Nhưng mà theo ý kiến của ta thì các ngươi ở ngoài cửa xem là được, đừng tiến vào quá gần.”
Phương Hằng nói xong, đẩy cửa gỗ của nơi ẩn núp.
Trần Ngự thắc mắc.
Hắn đứng ở cửa ló đầu vào nhìn bên trong phòng.
Không gian bên trong phòng vô cùng lớn.
Hắn vừa nhìn vào đã thấy một bồn hoa cây cối ở trong góc.
“Đây là...”
Sắc mặt Trần Ngự bỗng chốc trắng bệch, hắn quay đầu nhìn Phương Hằng bằng ánh mắt hoảng sợ.
“Đây là cái gì?”
“Ha, chê cười rồi, sở thích lúc rảnh thôi. Lúc không có gì làm thích trồng hoa cỏ, nung đúc tình cảm.”
Hoa cỏ cái gì chứ!
Đây rõ ràng là zombie dây leo!
Trần Ngự đã từng xem báo cáo về nhiệm vụ của Alex, hắn đương nhiên nhận ra zombie dây leo là cái gì!
Alex chính là quái vật được sinh ra do cải tạo từ zombie dây leo!
Phương Hằng hắn lại không biết làm thế nào vận chuyển zombie dây leo trong phòng thí nghiệm bí mật của Viên Tinh đến đây!
Hắn là kẻ điên sao!
Ở dưới trụ sở giấu một thứ nguy hiểm thế này!
Rốt cuộc hắn muốn làm gì?!
Lỡ như không cẩn thận một cái zombie dây leo xảy ra chuyện ngoài ý muốn...
“Haha, đùa với ngươi thôi, nghiên cứu một chút mà thôi.”
Phương Hằng chú ý nét mặt của Trần Ngự thu lại tâm trạng đùa giỡn.
“Ta nhận được một nhiệm vụ và nhiệm vụ liên quan đến zombie dây leo, bởi vì zombie dây leo vô cùng nguy hiểm nên cất giữ bọn chúng ở đây để nghiên cứu, bình thường ở đây sẽ không có người đi vào.”
“Hóa ra là vậy.”
Trần Ngự bị dọa muốn mất nửa cái mạng.
Được lắm, có ai mà trồng hoa cỏ dưới tầng hầm để nung đúc tình cảm chứ?
Đi dạo một vòng trong nhà tù, Trần Ngự không hề phát hiện dấu vết tồn tại của bất kỳ thế lực phản tổ chức Liên Bang nào.
Duy nhất một điểm khiến hắn cảm thấy kỳ quái chính là zombie dây leo được trồng dưới tầng hầm.
Nếu dùng để nghiên cứu quả thực có thể hiểu được.
Còn về bên trong nhà tù có ẩn giấu thế lực phản Liên Bang thâm nhập vào hay không thì cần phải quan sát thêm vài ngày nữa.
Trừ những điều tra nội bộ nhà tù, Liên Bang cũng sẽ tiến hành điều tra triệt để Phương Hằng ở bên ngoài trò chơi, trong đó thậm chí bao gồm điều tra bối cảnh, tiền bạc qua lại, mối quan hệ xã hội vâng vâng.
Trải qua Liên Bang huấn luyện nhiều năm, nếu như nội bộ nhà tù thật sự có ẩn náu của thế lực phản Liên Bang, Trần Ngự cho rằng tuyệt đối không thể qua được mắt của Liên Bang.
Cuối cùng, mấy người đến trước ba cánh cửa cống sắt ở cuối lối đi dưới tầng hầm.
Trần Ngự giải thích với Phương Hằng: “Tin tức Liên Bang thu thập được không nhiều, bọn ta chỉ biết bên dưới ba cánh cửa sắt này là tầng hai tầng hầm nhà tù, zombie khổng lồ Erita chính là bị nhốt ở trong đấy.”
“Thẻ từ mở hai cánh cửa sắt khác lần lượt có thể tìm được ở nhà tù số 1 và bên trong nhà tù số 2.”
Trần Ngự nói xong lại lùi về sau hai bước, chỉ vào chỗ rẽ ở lối đi bị cửa sắt khóa lại.
“Lối đi này thông với tầng hầm nhà tù số 2, trong tay ngươi có lẽ có được thẻ từ mở cửa.”
“Phải cẩn thận, bên trong tòa nhà tù số 2 có một lượng lớn zombie nhện biến dị nhất giai và zombie hủ độc vô cùng khó đối phó.”