Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 135 - Chương 138: Mê Cung

Chương 138: Mê cung

Súng ống! Viên đạn!

Trước mắt đoàn đội đang thiếu những thứ này!

Phương Hằng cũng chưa kịp phân loại vật phẩm thu thập được, chỉ là vội vàng nhét súng lục và viên đạn thu thập được vào balo.

Vung tay lên, hắn mang theo các phân thân zombie rời khỏi tầng hầm.

Ban ngày từ sau khi rời khỏi nơi đóng quân của Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám hắn lại đi một chuyến đến doanh địa Thương nhân tận thế trước mua không ít đinh và dầu bôi trơn máy móc.

Sau đó đi đường vòng trở về quặng sắt bỏ hoang, cũng thu hồi toàn bộ khối sắt rèn trong khoảng thời gian này.

Một lần nữa đến quảng trường nhà tù, nhìn thấy ‘mê cung’ do rất nhiều gỗ thô tích lại thành, Phương Hằng cười hehe.

“Tên Trần Ngự này thật sự đáng tin.”

Một thông đạo mê cung phức tạp như vậy, nếu đổi thành các phân thân zombie tuyệt đối không thể hoàn thành xây dựng.

Phương Hằng nhìn quanh một vòng.

Trên quảng trường vẫn còn lại một lượng lớn gỗ thô.

Hắn điều khiển các zombie đi đến một khu vực khác của quảng trường, bắt đầu tiến hành bước thao tác tiếp theo.

“Tiếp theo chính là bố trí bẫy rập, cần dựa vào zombie để tiến hành chế tạo, cần một lần nữa làm ra dây chuyền sản xuất, gia tăng hiệu suất.”

Phương Hằng phấn chấn tinh thần một chút, hắn đại khái chia các phân thân zombie làm ba dây chuyền sản xuất.

Một tốp zombie chế tạo bẫy rập gỗ nhọn.

Một tốp zombie khác bắt đầu chế tạo giàn giáo bằng gỗ.

Một tốp chế tạo cuối cùng chế tạo dây thừng....

....

Ngày hôm sau, đám người Trần Ngự hoàn thành thao luyện mỗi ngày ngoài trò chơi, giống như bình thường đúng hạn login.

Mang đội đi vào căn tin lầu một nhà tù, Trần Ngự nhìn thấy Phương Hằng đang thưởng thức bữa sáng.

“Phương Hằng, bọn ta đã xây dựng hoàn thành thông đạo.”

Trần Ngự mang theo mâm đồ ăn ngồi đối diện Phương Hằng.

“Lúc thao tác thực tế gặp phải chút vấn đề, ngày hôm qua không tìm thấy ngươi, có vài chỗ ta tự tiện sửa chữa một chút.”

“Tối hôm qua ta đã nhìn thấy rồi, vô cùng hoàn mỹ, ngươi thật sự quá lợi hại! Ta cảm thấy ngươi là thiên tài ngành kiến trúc!”

“Làm một ly chocolate sữa?”

Trong lòng Phương Hằng ấn like cho Trần Ngự, thuận tiện tặng cho Trần Ngự một bao chocolate sữa.

Sau khi nhìn qua công trình kiến trúc mà Trần Ngự xây dựng, thậm chí hắn có loại suy nghĩ muốn đào chân tường.

Có thể mở rộng vả lại hoàn thiện kiến trúc mê cung mà mình thuận tay vẽ ra, ở phương diện kiến trúc học Trần Ngự có hiểu biết.

Là một nhân tài!

Phương Hằng nháy mắt mấy cái với Trần Ngự: “Sau này nếu không làm việc ở Liên Bang, có thể cân nhắc đến chỗ ta, ta cho ngươi tiền lương gấp đôi.”

“Ặc....”

Trần Ngự nhất thời nghẹn lời, hắn nhớ rõ lúc đến đội trưởng giao cho hắn nhiệm vụ là tuyển dụng Phương Hằng, làm sao hiện tại giống như ở đâu không đúng lắm?

“Ha ha, chỉ đùa một chút.”

Phương Hằng cắn một ngụm chocolate sữa: “Ta lại đi sắp xếp một chút, chờ cơm nước xong thì bắt đầu kế hoạch tác chiến, ngươi tập hợp tiểu đội Liên Bang đến quảng trường, một trận diệt sạch đám Licker kia, đoạt lại nhà số một.”

“Được!”

Biểu cảm Trần Ngự trở nên nghiêm túc.

Hắn ý thức được Phương Hằng cũng không phải đang nói đùa.

Phương Hằng rất có lòng tin.

Nhưng mà, chỉ dựa vào một cái mê cung trông có vẻ giống như tấu hài như vậy, hắn chuẩn bị giết chết zombie như thế nào chứ?

Lẽ nào....

Vây chết bọn họ ở trong mê cung, bỏ đói chết bọn họ?

Trần Ngự gãi đầu, quăng ý tưởng không thực tế này ra sau đầu.

Đến lúc đó sẽ biết!

Hắn vẫn lựa chọn tin tưởng kế hoạch của Phương Hằng.

Ăn cơm xong, Trần Ngự mang theo tiểu đội Liên Bang đã chỉnh đốn trang bị hoàn thành đi vào quảng trường nhà tù.

“Cái này....”

Bước vào quảng trường nhà tù, Trần Ngự đều nhìn ngây người.

Không chỉ Trần Ngự, binh lính Liên Bang phía sau hắn cũng trợn mắt giống như vậy.

Quảng trường nhà tù hoàn toàn không giống với lúc bọn họ rời khỏi tối hôm qua!

Những tháp canh gác ngổn ngang đứng sừng sững trên quảng trường là xảy ra chuyện gì?

Trời ơi!

Tháp canh gác!?

Thời gian một buổi tối, làm sao hắn xây dựng hoàn thành nhiều tháp canh gác như vậy?

Nội tâm Trần Ngự vô cùng chấn động.

Không giống với mới bắt đầu xây dựng nơi ẩn núp, xây dựng kiến trúc cùng loại với tháp canh gác, người chơi trừ chuẩn bị tốt đầy đủ vật tư xây dựng ra, còn cần tiêu hao trị số thể lực tiến hành xây dựng.

Được rồi, vật tư thì không nói rồi, dựa vào vật tư dự trữ của nhà tù mà nói, có lẽ Phương Hằng thật sự không thiếu.

Nhưng mà thời gian thi công thì sao?

Một kiến trúc giống như vậy, hai người chơi thay nhau làm cũng phải bốn năm ngày mới có thể dựng hoàn thành.

Lúc này thời gian mới một buổi tối, làm sao xuất hiện đến nhiều tháp canh gác như vậy?

Trong nghi hoặc, Trần Ngự ngửa đầu nhìn về phía trên tháp canh gác.

Hắn liếc mắt một cái đã nhìn thấy NPC lính đánh thuê canh gác trong tháp canh gác.

Còn có lính đánh thuê?

Bọn họ cũng đều được Phương Hằng tuyển dụng tới sao?

“Trần Ngự, đến đây, đợi lâu rồi.”

Trần Ngự nuốt nước miếng, hắn quay đầu qua, nhìn về phía hai người Phương Hằng và Liêu Bộ Phàm nhảy xuống từ trên đống gỗ thô chất cao ngất.

Trong tay Liêu Bộ Phàm còn cầm một cái thùng dầu máy trống không, tùy ý ném sang bên cạnh.

“Phương Hằng, những tháp canh gác này đều là ngươi bố trí ra?”

Lời vừa ra khỏi miệng, Trần Ngự lập tức cảm thấy hỏi vấn đề này rất ngốc.

Không phải Phương Hằng hắn dựng ra, chẳng lẽ còn có thể là hắn bị bug tạo ra?

“Ừm, dùng chút kĩ xảo nhỏ.”

Phương Hằng hàm hồ trả lời tránh né một chút.

Những người chơi tiểu đội Liên Bang nhìn Phương Hằng, đều là một dáng vẻ sống thấy quỷ.

“Đừng để ý những chi tiết này, trước tiên chúng ta nói về nói một chút về kế hoạch đối phó Licker.”

Phương Hằng nghiêm nghị, hắn chỉ vài toà tháp canh gác đứng san sát chung quanh mê cung.

“Nói đơn giản, trước hết ta sẽ nghĩ cách dụ Licker trong nhà tù số một ra ngoài, đợi cho bọn họ tiến vào phạm vi công kích của tháp canh gác, nghe mệnh lệnh ta, cùng nhau hoàn toàn tiêu diệt bọn chúng.”

Trần Ngự rơi vào trầm tư.

Hắn cẩn thận cân nhắc phương án tác chiến mà Phương Hằng nói.

Có nhiều tháp canh gác như vậy....

Hình như là được.

Nhưng mà....

Trần Ngự vẫn không nhịn được ngẩng đầu nhìn vài toà tháp canh gác.

Đến tột cùng làm thế nào Phương Hằng hắn làm ra nhiều tháp canh gác như vậy trong thời gian một đêm?

Bình Luận (0)
Comment