Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 136 - Chương 139: Dẫn Quái

Chương 139: Dẫn quái

“Bởi vì độ nhanh nhẹn của Licker cao, không dễ dàng trúng mục tiêu, cho nên từ từ toàn bộ các ngươi tiến vào bên trong tháp canh gác.”

Phương Hằng tiếp tục giải thích từ từ phương án tác chiến của Trần Ngự và tiểu đội của hắn.

“Dựa vào ưu thế tháp canh gác nằm ở trên cao, lại cộng thêm phạm vi công kích tầm xa và tăng thêm tỉ lệ nổ tỉ lệ trúng mục tiêu được bổ sung trong tháp, có lẽ chúng ta có thể giải quyết Licker bị nhốt trong mê cung.”

“Còn có vấn đề gì không?”

Một binh lính Liên Bang giơ tay hỏi: “Ngài Phương Hằng! Ta có vấn đề!”

“Mời nói.”

“Súng ống của chúng ta không đủ, đạn dược cũng không đủ, phương diện vận chuyển ra ngoài không cách nào cam đoan.”

“Phía nhà tù sẽ cung cấp cho các ngươi một bộ phận súng lục súng ống, đạn dược bảo đảm dồi dào.”

Phương Hằng nói xong, đưa mắt ra hiệu với Liêu Bộ Phàm bên cạnh.

Liêu Bộ Phàm sớm có chuẩn bị, chạy đến bên cạnh, đẩy rương gỗ đặt trong góc qua.

Mở rương gỗ ra, bên trong chứa hơn mười cây súng lục và đạn súng lục đầy một thùng.

Toàn bộ những súng ống và đạn này đều thu thập được từ nhà tù số hai và nhà tù số ba.

“Nhiều đạn như vậy?”

Các thành viên tiểu đội Liên Bang đều bị một thùng đạn này làm cho lóa mắt.

Bọn họ lại nhận thức được mức độ giàu có của nhà tù.

Tiểu đội tinh anh Liên Bang, tỉ lệ trang bị súng lục đạt tới 60%, nhưng số lượng viên đạn của mỗi người chỉ có mười lăm viên.

Trước khi tới đây, bọn họ vốn tưởng rằng trang bị như vậy trong trò chơi đã xem như đứng đầu rồi.

Sau khi tới nhà tù mới phát hiện, thì ra đạn của nơi này có thể tùy tiện dùng....

Lúc này Trần Ngự hoàn toàn khôi phục lại tinh thần.

Hắn nhìn tháp canh gác phía trên, lại nhìn mê cung dựng ra ngày hôm qua, cuối cùng lại nhìn viên đạn đầy đất.

Kế hoạch như vậy thật sự ổn không?

Hắn muốn dùng mê cung nhốt Licker thêm một lát sao?

Sau đó dựa vào ưu thế vị trí cao của tháp canh gác, tiến hành bắn từ phía trên?

Trên lý thuyết hình như ổn.

Nhưng mà....

Trần Ngự chưa từng thấy qua có người chơi như vậy trong cầu sinh tận thế.

“Trần Ngự, ngươi cảm thấy kế hoạch như thế nào?”

“Vẫn, vẫn tạm được đi....”

Trần Ngự bị lối suy nghĩ thiên mã hành không này của Phương Hằng làm cho có chút ngơ ngác.

“Nhưng mà Phương Hằng, mê cung này có thể có tác dụng với zombie bình thường, nhưng đám Licker sở trường leo trèo, gặp phải địa hình như vậy, có lẽ bọn họ sẽ trực tiếp vượt qua từ phía trên chứ?”

Phương Hằng gật đầu.

“Đúng vậy, cho nên ta làm sắp xếp đặc biệt, từ từ ngươi sẽ biết.”

“Được thôi.”

Trần Ngự cẩn thận suy nghĩ, nếu điểm này cũng nằm trong cân nhắc của Phương Hằng....

Vậy thì kế hoạch này trên lý thuyết mà nói cũng không có lỗ hổng gì.

Nhưng chính là là lạ, không đúng lắm.

“Hay là.... Chúng ta thử một lần trước?”

“Được, thử một lần trước.”

Phương Hằng rất có tự tin đối với kế hoạch của mình, nhưng Trần Ngự nói cũng đúng.

Lần đầu tiên thực hành này chiến thuật loại, để đảm bảo an toàn vẫn nên thử một lần trước.

Cố gắng hết sức trước dẫn dụ một ít mấy con Licker đi ra, như vậy thì cho dù kế hoạch xuất hiện ngoài ý muốn cũng có thể đúng lúc bổ cứu.

Dựa theo kế hoạch, Trần Ngự mang theo thành viên tiểu đội Liên Bang chia làm năm tổ nhỏ, lần lượt đi lên tháp canh gác.

Bọn họ lấy ra súng lục, nhắm ngay vị trí lối ra của nhà tù số một.

Một thành viên tiểu đội Liên Bang phát hiện cái gì, hắn chỉ vào phía trên ‘mê cung’.

“Đội trưởng, ngươi xem phía trên.”

“Xít....”

Trần Ngự hít ngược một luồng khí lạnh.

Cừ thật!

Ở phần đỉnh của đống gỗ thô, vậy mà được trải lên một tầng ván gỗ, trên ván gỗ lại được trang bị thêm một tầng bẫy gai nhọn.

Nghĩ cũng biết, đây nhất định là Phương Hằng làm!

Trong lòng Trần Ngự âm thầm gật đầu.

Trải lên một tầng bẫy gai gỗ nhọn quả thật có thể phát huy tác dụng ngăn cản Licker trực tiếp vượt qua chướng ngại từ phía trên.

Nhưng mà làm như vậy phát huy bao nhiêu hiệu quả cũng không xác định.

Dù sao, đó là Licker!

Phương Hằng và Liêu Bộ Phàm cùng nhau đi đến trước cửa sắt tòa số một, hắn làm một thủ thế với Trần Ngự ở chỗ cao.

Trần Ngự cũng phất tay ra hiệu.

“Xốc lại tinh thần, chuẩn bị tác chiến.”

“Vâng! Tổ trưởng!”

Phương Hằng buông tay, đẩy cửa sắt ra.

Tiếp theo chính là dẫn quái.

Việc này có chút khó.

Phương Hằng cân nhắc rất lâu, hắn ý thức được nhiệm vụ dẫn quái chỉ có thể tự mình làm.

Trong tất cả người chơi, chỉ có độ nhanh nhẹn của hắn cao nhất!

Công thêm mười lăm điểm năng lực nhận biết và năng lực dự báo nguy hiểm, hắn có thể tranh thủ thời gian đến mức độ lớn nhất, chạy trốn trước thời gian.

Đổi lại những người khác đi dẫn quái, chỉ sợ còn chưa đợi bọn họ dẫn Licker đi ra cũng đã chết ở nửa đường.

Mở cửa lớn thông đạo ra, Liêu Bộ Phàm nhanh chóng vọt đến bên cạnh.

Phương Hằng đứng nguyên tại chỗ, hắn nhìn thoáng qua bên trong nhà tù, từ trong túi lấy ra một bình đồ uống.

Vật phẩm: Gatorade bản kỉ niệm 2021.

Thuyết minh: sau khi uống có thể tăng tốc độ di chuyển cao nhất lên 20% trong 20 phút, tăng tốc độ khôi phục thể lực lên 20% (trong 48 giờ chỉ có thể sử dụng một lần).

Phương Hằng uống một ngụm đồ uống vào bụng.

Ngày hôm qua lúc gặp phải Licker hắn đã làm thí nghiệm, tốc độ toàn lực chạy trốn của hắn hơi chậm một chút so với Licker.

Hiện giờ có tốc độ tăng lên 20% này, hẳn là Licker không đuổi kịp mình.

Phương Hằng tay cầm shotgun, chậm rãi đi về phía trước.

Dọc theo thông đạo đi qua một lần trước đó, cho đến khi thông với lối vào lầu hai.

Phương Hằng không sốt ruột lên lầu, mà từ trong balo lấy ra một con vịt đồ chơi cao su màu vàng.

Hắn vươn tay cầm bụng của con vịt đồ chơi cao su.

Nhẹ nhàng bóp một cái.

“Chít!”

Con vịt đồ chơi màu vàng phát ra một tiếng kêu chói tai.

“Chít! Chít chít!!”

Liên tục ấn xuống vài cái, Phương Hằng thu hồi vịt vàng nhỏ.

Licker dựa vào âm thanh truy tìm mục tiêu, khoảng cách gần thậm chí bọn họ có thể nghe thấy tiếng tim đập của con mồi.

Cho nên trực tiếp sử dụng nguồn âm thanh hấp dẫn Licker rất nhanh sẽ bị nhìn thấu.

Mắc câu rồi!

Bình Luận (0)
Comment