Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 137 - Chương 140: Trò Chơi Tháp Phòng

Chương 140: Trò chơi tháp phòng

Chưa qua bao lâu, Phương Hằng nghe thấy từ trên lầu truyền đến âm thanh ma xát rất nhỏ, đáy lòng cũng dâng lên một cảm giác nguy cơ.

Xoay người bỏ chạy!

Phương Hằng liều mạng chạy như điên về phía trước.

Trị số thể lực bắt đầu nhanh chóng giảm xuống.

Phương Hằng xác định Licker phía sau còn đang đuổi theo mình.

Bởi vì sau lưng loại cảm giác nguy cơ này không biến mất.

Nó ngược lại càng phát ra mãnh liệt!

“Xì xì xì!!”

Sau lưng tiếng xì xì xì phát ra lúc bò sát trên vách tường phát ra càng ngày càng dày đặc!

Nghe âm thanh này, số lượng Licker lần này đuổi theo thậm chí còn nhiều hơn so với lần trước.

“Phiền phức rồi.”

Tiếng vịt con kêu không khống chế tốt.

Lập tức dẫn ra quá nhiều Licker!

Phương Hằng cũng không có cách, cũng không quay đầu lại, tiếp tục liều mạng chạy về phía trước.

Tới cửa ra rồi!

Phương Hằng nhảy ra từ cửa lớn nhà tù, sau đó lập tức trốn vào khe hở để dành ra phía bên phải của mê cung.

Liêu Bộ Phàm bên cạnh nhanh chóng chặn khe hở, hai người tiếp tục chạy như điên về phía xa.

Chạy như điên không được mấy giây, con Licker thứ nhất đuổi theo ra khỏi nhà tù.

Licker thông qua âm thanh và cảm giác phân biệt phương hướng và vị trí.

Tốc độ hành động của nó cực nhanh, sau khi xông ra khỏi tòa nhà lập tức dọc theo vách tường do gỗ thô dựng thành rất nhanh leo lên trên.

Trần Ngự nghe theo sắp xếp trước đó của Phương Hằng, trước khi nhận được thủ thế của hắn cũng không hạ lệnh nổ súng bắn.

Hắn vô cùng khẩn trương, ngón tay đặt trên cò súng của súng lục, gắt gao nhìn chằm chằm Licker đó.

Tiếp theo chính là lúc nghiệm chứng mê cung hữu hiệu hay không!

Quả nhiên Licker không di chuyển dựa theo tuyến đường của mê cung!

Lúc ban đầu nó dọc theo vách tường mà gỗ thô xây thành bò đi mấy mét, rất nhanh leo lên trên, ý đồ tiến hành vượt qua từ phía trên.

“Xì!!”

Chạm phải bẫy gỗ gai nhọn, trên người Licker bị cắt ra vô số miệng vết thương nhỏ li ti.

Nhưng Licker vẫn tiếp tục nhanh chóng di chuyển về phía trước!

Nó mang theo thương tổn của bẫy rập gai nhọn trực tiếp vượt qua.

Lại là vài âm thanh ma sát ồn ào liên tiếp.

Liên tiếp hơn mười bóng dáng màu đỏ thoát ra từ trong tòa lầu nhà tù!

Trần Ngự nhất thời giật mình một cái.

Nguy rồi!

Số lượng Licker nhiều quá rồi!

Tiểu đội mà Trần Ngự dẫn dắt này tuy rằng cấp bậc không cao, kinh nghiệm thực chiến tương đối khiếm khuyết, nhưng cũng đều trải quá huấn luyện chuyên nghiệp trong Liên Bang.

Trong huấn luyện, hình ảnh tác chiến có liên quan đến Licker bọn họ đã sớm xem qua vô số lần!

Lúc này nhìn thấy gần hơn hai mươi con Licker từ thoát ra bên trong, bọn họ vẫn cảm thấy da đầu run lên!

Hơn hai mươi Licker lũ lượt dọc theo con đường mà ‘tiền bối’ mở ra, vượt qua từ phía trên mê cung, nhanh chóng chạy về hướng hai người Phương Hằng và Liêu Bộ Phàm.

Trần Ngự cảm thấy lòng trầm xuống.

Không tốt!

Thương tổn của gỗ thô sắc nhọn cực kỳ có hạn đối với Licker!

Licker trực tiếp không nhìn những thương tổn này cứng rắn xông vào!

Kế hoạch thất bại rồi!

“Mau! Chuẩn bị bắn! Bảo vệ Phương Hằng!”

Trần Ngự đang sắp hạ lệnh nổ súng, bỗng nhiên ý thức được cái gì, lại đột ngột vươn tay, ý bảo các thuộc hạ cộng sự tạm dừng nổ súng công kích.

“Hả? Xảy ra chuyện gì?”

Làm sao tốc độ của Licker chậm lại?

Trần Ngự lộ ra một loại biểu cảm kinh ngạc.

Hắn phát hiện mấy Licker nhanh chóng trèo lên theo bên cạnh vách tường gỗ thô vậy mà không cẩn thận trượt ngã xuống từ trên vách tường.

Sau khi liên tục thăn dò vài lần, phần lớn Licker không tiếp tục tiến hành vượt qua từ chỗ cao nữa, mà là cực kỳ tốn thời gian tốn sức lực đi vòng quanh trong thông đạo mê cung từ phía dưới.

Vì sao?

Đây lại là động tác gì?

Trong lòng Trần Ngự nghi hoặc, theo bản năng quay đầu lại nhìn về phía hai người Phương Hằng và Liêu Bộ Phàm.

Lúc này hai người Phương Hằng đã chạy đến phía sau, thuận lợi trèo lên một tòa tháp canh gác cách đó không xa.

Trần Ngự nhìn thấy Liêu Bộ Phàm cầm một cây súng lục, giơ ngón tay giữa với các Licker đi vòng quanh trong mê cung phía dưới.

“Hehe, dầu bôi trơn máy móc, sướng không? Có phải chưa từng gặp qua đồ chơi này phải không?”

Dầu bôi trơn!

Trần Ngự lập tức hiểu ra.

Thì ra là như vậy!

Ở phía trên gai nhọn bọn họ quét dầu bôi trơn!

Tứ chi của Licker bởi vì dính đầy dầu bôi trơn, khiến cho tốc độ di chuyển giảm xuống một khoảng nhỏ, thậm chí khó có thể áp sát trên vách tường tiến hành leo lên!

“Trần Ngự! Ra tay!”

Trần Ngự nghe thấy Phương Hằng quát to, lập tức khôi phục tinh thần, truyền đạt mệnh lệnh công kích cho tiểu đội.

“Bắn!”

“Đoàng! Đoàng đoàng!”

Người chơi tinh anh Liên Bang trốn trong tháp canh gác đồng thời giơ súng bắn.

Tiếng súng mãnh liệt!

Đạn dày đặc rơi xuống phía dưới.

Tốc độ của Licker cực nhanh!

Bọn chúng dựa vào năng lực nhận biết lớn mạnh, tới lui vượt qua trong thông đạo nhỏ hẹp, tránh né công kích của viên đạn.

Cho dù trên người các Licker dính phải dầu bôi trơn giảm bớt năng lực di chuyển của bọn họ, tháp canh gác cũng tăng tỉ lệ trúng mục tiêu lên, nhưng thương tổn như vậy vẫn không đủ!

Trần Ngự hết sức chăm chú, mồ hôi lạnh không ngừng chảy xuống từ bên má, phía sau bị mồ hôi thấm ướt một mảng lớn.

Hiện tại thứ duy nhất có thể hy vọng chính là mê cung, dựa vào mê cung làm chậm lại bước tiến công của các Licker.

“Đoàng!”

Lại là một tiếng súng vang lên.

Trần Ngự ngạc nhiên phát hiện, đầu một Licker mà hắn đang cố gắng nhắm vào chốc lát nổ tung.

Tình huống gì?

Licker bị bắn trúng đầu!?

Hắn đột ngột quay đầu lại, nhìn về phía tháp canh gác phía sau.

Một NPC đang dựng một cây súng bắn tỉa màu đen thuần, nhắm chuẩn Licker phía dưới.

Súng bắn tỉa?!

Súng bắn tỉa khủng bố!

Giai đoạn hiện tại lại có người có thể sử dụng súng bắn tỉa vũ khí sát thương lớn này?!

Nhìn kỹ lại, họng súng đưa ra từ trong tháp canh gác ước chừng hơn năm cây!

NPC!

Là lính đánh thuê của Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám!

Nhìn thấy phù hiệu trên vai NPC đó, trong đầu Trần Ngự rất nhanh hiện lên cái tên này.

Không sai!

Bình Luận (0)
Comment