“Sau đó chúng ta lại tiến hành kiểm tra toàn bộ hòn đảo, ở dưới đất sở nghiên cứu phát hiện một không gian hang động. Không gian vô cùng khổng lồ, hơn nữa còn có dấu hiệu bị cải tạo một phần, nghi ngờ là điểm nghiên cứu bí mật của Giản Mục Chi.”
“Đội điều tra Liên Bang giai đoạn trước phát hiện sóng sức mạnh kỳ lạ khi điều tra hang động dưới lòng đất, hơn nữa bên trong hang động có ảnh hưởng của huyết vụ, tổ điều tra cũng không dám tùy tiện xông vào, vì thế liền lui ra, chờ đợi trợ giúp sau đó chia tổ tiến vào bên trong thăm dò.”
Chung Hạo Dương nhìn đồng hồ đeo tay: “Hiện tại tổ điều tra Liên Bang có lẽ đã chính thức điều tra trong không gian dưới mặt đất hơn năm tiếng đồng hồ.”
“Chúng ta chạy đến trong bao lâu?”
“Một giờ, máy bay trực thăng ở phía trước, chúng ta sẽ nhanh chóng lên đảo, thân phận của ngươi là cố vấn ta mời đến, có điều hiểu biết với thế giới Huyết tộc, đến lúc đó cố gắng không nên nói nhiều tránh dẫn đến nghi ngờ.”
“Ừ, được.”
Chung Hạo Dương có chút khẩn trương, mà trong mắt Phương Hằng lại phấn khích.
Làm nửa ngày thì ra là hang ổ của Giản Mục Chi!
Không chừng trong đó có thể tìm được thành quả nghiên cứu lời nguyền Huyết tộc của Giản Mục Chi và làm rõ hắn làm sao dung nhập di hài Quân vương Huyết tộc vào trong cơ thể.
Đợi đến lúc đám mười hai tài phiệt giải quyết xong Giản Mục Chi, có phải nên thừa dịp nội bộ Huyết tộc hỗn loạn xâm lược thế giới Huyết tộc thuộc quyền khu Tây không nhỉ.
Nghĩ như thế nào cũng là lời lớn!
Chiếc xe rất nhanh ngừng ở ven đường.
Hai người Phương Hằng leo lên máy bay trực thăng bay về phía hải đảo.
…
Một giờ sau, máy bay trực thăng đáp xuống bên cạnh một vách núi ven đảo Nam Thập Tự.
Phương Hằng đi xuống máy bay trực thăng, gió biển thổi bay quần áo vù vù.
Nhìn khắp xung quanh, toàn bộ hòn đảo cũng không lớn, mảng lớn đều là khu vực rừng rậm chưa được khai thác, ít nhiều có chút hoang vắng.
Cách đó không xa, hai nhóm binh lính Liên Bang cầm súng ống trong tay chiếm giữ cảng thuyền của đảo.
“Bên ngoài đảo nhỏ là được một phú hào tư nhân mua làm khu nghỉ dưỡng phát triển hơn ba mươi năm trước, Liên Bang đã xét hỏi giam toàn bộ nhân viên đáng nghi trên đảo.”
Chung Hạo Dương nhỏ giọng giải thích, mang theo Phương Hằng đi về phía hướng vách núi phía trước.
Lối vào vách núi, hai binh lính Liên Bang chào một cái với Chung Hạo Dương, cẩn thận kiểm tra giấy chứng nhận Chung Hạo Dương.
“Cảm ơn trưởng quan!”
Hai binh lính cung kính trả giấy chứng nhận về.
“Chúng ta đi vào trong hang núi.”
Chung Hạo Dương mang theo Phương Hằng tiến vào hang núi phía trước.
Không gian bên trong hang núi rất lớn, nhưng cũng không sâu, rất nhiều binh lính Liên Bang tụ tập bên trong hang động trông coi nghiêm mật.
Phương Hằng càng cảm thấy kì lạ, hỏi: “Đây là viện nghiên cứu của Giản Mục Chi?”
“Không phải, ngay từ đầu bọn ta đều cho rằng Giản Mục Chi ở trong viện nghiên cứu, không ngờ là vồ hụt, sau đó tìm tòi trải thảm mới phát hiện hang động thông với lòng đất.”
Chung Hạo Dương mang theo Phương Hằng cùng nhau đi vào trong hang núi: “Nơi này là một trong cửa ra vào hang động vừa mới phát hiện không lâu, cũng thông với hang động bí mật phía dưới.”
Phía trước, tiểu đội Liên Bang xúm lại tụ tập cùng một chỗ.
Một sĩ quan chào Chung Hạo Dương: “Đội trưởng đội 2 bộ 3 bộ tác chiến Liên Bang Ngô Đông Thuận!”
“Điều tra viên cấp ba Chung Hạo Dương, tiếp nhận mệnh lệnh của cấp trên tiến vào hang động giúp đỡ điều tra.”
Chung Hạo Dương giơ giấy chứng nhận cho binh lính bên cạnh, hỏi: “Hiện tại tình huống bên trong hang động thế nào?”
“Bị khí huyết ảnh hưởng, máy truyền tin bên trong vô cùng không ổn định, khu vực bên trong phía dưới hang động cực kỳ rộng lớn, đoán chừng khu vực thăm dò trước mắt không tới 50%, đã phát hiện ra 27 hang đặc biệt chưa rõ.”
Ngô Đông Thuận nói xong, nhận lấy máy tính bảng và máy truyền tin của binh lính bên cạnh đưa tới, đưa ngược lại về phía Chung Hạo Dương.
“Vị trí ma pháp trận và bản đồ khu vực đã thăm dò đều được đánh dấu trên máy tính bảng, cẩn thận một chút, phía trước có mấy tiểu đội thâm nhập thăm dò bị một bộ phận nhỏ Huyết tộc tập kích.”
“Ừ.”
Phương Hằng đi lên trước thừa dịp hai người Chung Hạo Dương trao đổi, đánh giá cái hố được các binh sĩ Liên Bang bắt đầu bảo vệ.
Cách đáy hố khoảng hơn ba mét, đã lắp xong cái thang.
“Đi thôi.”
Chung Hạo Dương thu lại trang bị, gật đầu với Phương Hằng.
Hai người leo xuống hang động từ cây thang.
Trong hang động có một chút ít dấu vết đào bới nhân công, lối đi tương đối nhỏ hẹp, chỉ có thể chứa ba người đi song song.
Vừa đi theo lối đi về phía trước chỉ hơn một trăm mét.
Phía trước đã xuất hiện mấy cái ngã ba.
Chung Hạo Dương lấy ra định vị máy tính bảng, so sánh vị trí hai người.
“Hiện tại chúng ta ở nơi này.”
Nói xong, Chung Hạo Dương dừng lại tại chỗ, quay đầu nhìn về phía Phương Hằng.
“Này, đừng nhìn ta chứ.” Phương Hằng nhún vai, trong lòng bất đắc dĩ nói: “Mang ta tới đây từ nơi xa, các ngươi không nên có chút kế hoạch chuẩn bị gì đó sao?”
“Mười hai tài phiệt đột nhiên phát động công kích với Giản Mục Chi, điểm này vốn không nằm trong kế hoạch của bọn ta, càng không có biện pháp dự liệu trước sẽ phát hiện ra hang động nơi này.”
Chung Hạo Dương cũng bất đắc dĩ, có loại cảm giác không biết bắt đầu làm từ đâu.