“Ông chủ nói ngươi có năng lực đạt được nhiều sự thần phục của thế giới Huyết tộc như vậy trong thời gian ngắn, chút vấn đề nhỏ này chắc chắc không làm khó được ngươi.”
“A, chụp mũ cho ta cao quá nhỉ?”
Phương Hằng cười trách móc, túm tóc, thò đầu tới quan sát máy tính bảng, hỏi: “Giản Mục Chi còn chưa có tin tức sao?”
“Vẫn chưa có, bọn ta tìm được rất nhiều hang đặc biệt kỳ lạ trong hang động, bên trong hang động có phát hiện chú văn Huyết tộc và ma pháp trận đặc biệt, bọn ta đã tổ chức đoàn chuyên gia tiến hành nghiên cứu.”
Phương Hằng có chút tò mò về chú văn Huyết tộc, gật đầu nói: “Được, chúng ta đi xem chú văn trước.”
“Không đi tìm Giản Mục Chi sao? Ngộ nhỡ bị mười hai tài phiệt tìm được trước…”
“Vậy chỉ có thể coi là ta xui xẻo.”
Phương Hằng buông tay.
Đại chiêu Mặt trăng vĩnh hằng còn ở làm lạnh, dù sao hiện tại gặp được Giản Mục Chi có lẽ cũng đánh không lại hắn.
Hơn nữa Phương Hằng cảm thấy hang động này rất kì lạ.
Không bằng để cho mười hai tài phiệt dò đường trước, xem tình hình.
“Được.” Chung Hạo Dương gật đầu, cầm máy tính bảng phóng to sơ đồ đường đi: “Chúng ta đi cái gần nhất?”
“Ừ.”
Hai người theo con đường chỉ dẫn trên máy tính bảng dần dần mò về phía trước, rất nhanh, xung quanh bao phủ một tầng khí huyết hơi mỏng.
Chung Hạo Dương nhăn mũi, bị mùi máu tươi kích thích có chút khó chịu.
Trong lòng Phương Hằng nhưng lại thoải mái.
Trong hoàn cảnh này, hắn cảm thấy thoải mái như một con cá trở lại trong nước.
Là hiệu quả của tương thích máu?
Phương Hằng suy đoán trong lòng, ngón trỏ nhẹ nhàng động một tý.
Chung Hạo Dương cũng không chú ý tới, ngay giữa ngón tay Phương Hằng, một vòng xoáy màu máu hình thành.
Giữa vòng xoáy ngưng tụ thành một giọt máu đỏ tươi.
“Dừng!”
Phương Hằng nhẹ nhàng búng ngón tay, giọt máu do khí huyết ngưng tụ thành bỗng chốc đánh về phía vách đá phía trước.
“Phụt!”
Giọt máu đánh ra một cái hố sâu ở trên vách đá, đá vụn văng khắp nơi.
“Ai?”
Chung Hạo Dương cảnh giác quay đầu.
“Không có gì đâu, tảng đá rơi xuống thôi mà, ngươi lo lắng quá rồi, thả lỏng chút đi.”
Phương Hằng tỏ vẻ ung dung nói, có điều hắn trông thấy gương mặt của Chung Hạo Dương, đột nhiên nhận thấy được điều gì đó, bất giác híp mắt lại, ánh mắt toát ra sự dò xét kỳ lạ.
“Ặc, này…”
Chung Hạo Dương nuốt một ngụm nước bọt, cẩn thận hỏi: “Sao thế? Nhìn ta như vậy làm gì?”
Phương Hằng nhận ra dưới màn sương mù bao phủ xung quanh, tốc độ vận hành khí huyết trong cơ thể của Chung Hạo Dương có tăng thêm một ít.
Bọn họ cùng nhau đi đến nơi này cũng đã vài phút, là bị ảnh hưởng do nồng độ sương máu xung quanh tăng lên sao?
Tương thích máu của Phương Hằng đã tích lũy đến mức độ cực kỳ cao, vô cùng nhạy cảm với tốc độ dòng chảy huyết dịch bất thường.
“Đừng chuyển động, mở lòng bàn tay ra.”
Chung Hạo Dương có hơi không hiểu ra sao, nhưng vẫn nghe theo lời nói của Phương Hằng, mở lòng bàn tay ra trước.
“Xoẹt!”
Ngón tay Phương Hằng nhanh chóng xẹt qua phía trước, cắt ra một vết thương rất nhỏ trên ngón cái của Chung Hạo Dương.
Chung Hạo Dương nhăn mặt, không kiềm được muốn rụt tay lại.
Phương Hằng lập tức quát lên: “Đừng cử động!”
“Á?”
Chung Hạo Dương nhướn mày.
Hắn kinh ngạc phát hiện, máu chảy ra từ ngón cái thế mà rất nhanh đã tụ lại thành giọt nước nhỏ, giọt nước mau chóng tan ra rồi hòa vào không khí.
“Đây…”
“Hang động này rất khác thường.” Phương Hằng gật đầu: “Xử lý vết thương một chút đi, đợi đến lúc chiến đấu thì cố gắng đừng để bị chấn thương.”
“Nè, vậy mà ngươi còn lấy ta ra làm thử nghiệm?”
Vẻ mặt Chung Hạo Dương đau khổ, lấy băng keo cá nhân từ trong ba lô ra rồi dán lên ngón tay cái.
…
Dựa theo tuyến đường hiển thị trên máy tính bảng, nhóm hai người Phương Hằng nhanh chóng đi đến hang động gần nhất.
Sau khi được xác minh thân phận bởi hai thành viên Liên Bang ở lối vào của hang động, Phương Hằng và Chung Hạo Dương cùng đi vào trong.
Không gian trong hang động rất rộng lớn, có rất nhiều thành viên của Bộ tác chiến Liên Bang canh gác.
Hơn mười người chơi tụ tập trong góc hang, đang lớn tiếng tranh cãi chuyện gì đó, ai nấy cũng đều đỏ mặt tía tai.
Trong lòng Phương Hằng hơi lay động.
Đa số những người này là người chơi bình thường, mặt đỏ lên là dấu hiệu, tốc độ của dòng chảy huyết dịch trong cơ thể bọn họ còn nhanh hơn so với binh lính Liên Bang đã trải qua cường hóa thuộc tính ban đầu, rõ ràng là đều đã chịu ảnh hưởng từ sương mù.
“Chung Hạo Dương, tại sao ngươi lại ở đây?”
Quay đầu nhìn sang người đang bước đến, Chung Hạo Dương khẽ giật mình, âm thầm nói một tiếng không hay rồi.
Lại đụng phải cái tên sát tinh này nữa.
Quan lớn hơn nửa cấp cũng đủ đè chết người, Chung Hạo Dương che giấu sự không vui vào lòng, bước lên trước chào hỏi theo lễ nghi: “Trưởng quan!”
Diêu Vĩ Hoa phụ trách cai quản khu vực các hang động, đồng thời cũng là một trong số những người phát ngôn của mười hai tài phiệt ở khu vực phía tây, trên trán của hắn có một vết sẹo mờ, thói quen bình thường là hay căng mặt, khiến cho người ta có một cảm giác không dễ nói chuyện.
Nhìn thấy Chung Hạo Dương, Diêu Vĩ Hoa không khỏi cau mày, nói: “Không yên ổn ở trong game đi, tới đây làm gì?”
“Báo cáo trưởng quan, ta ở trong game quen biết được một người bạn có hiểu biết rất rõ về Huyết tộc, đưa hắn tới kiểm tra ấn chú Huyết tộc một chút, hy vọng có thể phát hiện phần nào.”