“Bạn quen biết được ở khu số 9 à?” Diêu Vĩ Hoa đánh giá Phương Hằng một lát, trên mặt lộ vẻ khinh thường: “Khu số 9 mới mở chưa bao lâu, hắn có thể biết được cái gì?”
Chung Hạo Dương chỉ có thể miễn cưỡng nói: “Thật xin lỗi trưởng quan! Ta dẫn hắn rời đi ngay!”
Phương Hằng không kiêu ngạo cũng không tự ti: “Quả thực là khu số 9 vừa mới mở máy chủ chưa đến mười năm, chẳng qua là ta đã học qua sách cổ ở Viện trưởng lão Huyết tộc, những gì mà người khác không biết thì có thể ta sẽ biết rõ hơn một chút.”
“Không ai hỏi đến ngươi.” Diêu Vĩ Hoa căn bản không hề xem Phương Hằng ra gì, nghe vậy xua xua tay: “Dẫn bọn họ ra ngoài.”
“Đừng nóng vội, tới cũng tới rồi, không bằng cứ để hắn thử một chút xem sao?”
Phương Hằng tìm hướng phát ra tiếng nói, trông thấy một thanh niên ngồi trên tảng đá ở một bên, đang chơi đùa dao găm trong tay, nói bằng giọng lười biếng: “Đã chờ lâu như vậy mà một tí động tĩnh cũng không có, để hắn thử đi.”
Xung quanh thanh niên còn có bốn người trẻ tuổi với các nét mặt khác nhau đang đứng hoặc ngồi.
Nhìn thấy nhóm năm người đối phương và đồng phục không giống như của thành viên Liên Bang thông thường mà bọn họ đang mặc, trong lòng Phương Hằng ngay lập tức nảy ra phán đoán. Tiểu đội Cục kiểm tra Liên Bang ở khu vực phía tây.
Diêu Vĩ Hoa có hơi kiêng dè Cục kiểm tra, nhìn sang Phương Hằng, nói: “Được rồi, vậy thì cho ngươi một cơ hội, hi vọng bản lĩnh của ngươi xứng đáng với khí chất của ngươi.”
“Để hắn vào đi.”
Phương Hằng bước chầm chậm vào trong hang động mà Liên Bang đang canh giữ.
Hơn mười nghiên cứu viên của Liên Bang đã nghiên cứu ở đây vài tiếng đồng hồ, cũng tìm ra được manh mối, đang tranh cãi chuyện gì đó, trông thấy Phương Hằng đi tới đều không hẹn mà cùng ngừng lại.
Bọn họ đều nghe thấy cuộc đối thoại ở phía ngoài trước đó.
Chuyên gia được mời tới từ bên ngoài à?
Đây rõ ràng là không tin tưởng họ.
Kết quả là trong lòng mọi người đều không có bao nhiêu ý tốt với Phương Hằng, không một ai nói tiếng nào, chuẩn bị tìm hiểu ngọn nguồn của Phương Hằng.
Phương Hằng tiến lên trước.
Trên vách đá có một bức tượng đá được điêu khắc thành, do bị hư hại theo năm tháng, tượng đá hơi loang lổ, mọc đầy rêu xanh phía trên.
Từ một vài chi tiết có thể miễn cưỡng phán đoán rằng tượng đá điêu khắc này chính là một Huyết tộc.
Nó quỳ hai chân xuống đất, bày ra tư thế cầu nguyện.
Trên nền đất phía trước tượng đá vẽ đầy các đường nét chằng chịt.
Là chú văn Huyết tộc.
Thông qua sự kết hợp giữa chú văn Huyết tộc và bí văn, tạo thành ma pháp trận cổ đặc biệt của Huyết tộc.
Nói đến thứ đồ chơi là ma pháp trận luyện kim này, Phương Hằng chỉ hiểu sơ sài một chút.
“Mong là nhắc nhở của trò chơi có thể cung cấp một số thông tin…”
Phương Hằng nhỏ giọng thì thầm, đi đến trước tượng đá, ngồi xổm xuống cẩn thận kiểm tra chú văn trên tượng đá.
Vết tích của ma pháp trận cổ xưa, ít nhất cũng đã mấy trăm năm, hơn nữa còn có dấu vết mới tu sửa.
Phương Hằng chau mày.
Ma pháp trận do một trận chính và hai ma pháp trận chi nhánh tổ hợp thành.
Ơ!?
Thế mà lại nhận biết được!?
Phương Hằng nhận ra đối với mỗi một chi tiết nhỏ của ma pháp trận hắn đều nhớ rất rõ ràng.
Ma pháp trận này có liên quan đến Quân vương Huyết tộc!
Phương Hằng được truyền lại một số ký ức khi chạm vào quan tài của Quân vương Huyết tộc lần đầu.
Trong đó, phần lớn đều là liên quan đến nghi thức thức tỉnh di hài của Quân vương Huyết tộc và ma pháp trận mở ra đường hầm không gian.
Ma pháp trận trước mắt cũng là một trong số những ma pháp trận tồn tại trong ký ức.
“Ma pháp trận này là…”
Phương Hằng tự mình lẩm bẩm.
Một vài ký ức về tri thức được truyền lại từ ý chí của Quân vương Huyết tộc có thiếu sót, Phương Hằng biết hiệu quả của ma pháp trận này là dùng cho việc bồi dưỡng.
Còn việc rốt cuộc là bồi dưỡng cho thứ gì thì trong ký ức của Phương Hằng không hề có.
Ngoài ra, còn có hai ma pháp trận cỡ nhỏ khác được lập ra bên cạnh ma pháp trận đó.
Hai ma pháp trận nhỏ này rất mới, hẳn là được khắc lên trong những năm gần đây.
Về phần hiệu quả thì Phương Hằng hoàn toàn xem không hiểu.
Chuyện kỳ quái là tại sao chỗ này lại có ma pháp trận do Quân vương Huyết tộc để lại?
Phương Hằng lòng đầy nghi ngờ, đưa tay chạm vào chú văn.
Bỗng chốc, một loạt nhắc nhở của trò chơi nhảy ra trên võng mạc Phương Hằng.
‘Nhắc nhở: Người chơi phát hiện ma pháp trận cổ (chú văn Huyết tộc) (đã trùng tu)’.
‘Nhắc nhở: Nhiệm vụ chi nhánh giới vực đặc biệt của người chơi – Cập nhật di chỉ của Quân vương Huyết tộc’.
Tên gọi nhiệm vụ: Di chỉ của Quân vương Huyết tộc.
Thuyết minh nhiệm vụ: Ngươi phát hiện ra nơi mà Quân vương Huyết tộc đã từng dừng chân nghỉ lại, ngươi có thể tìm ra cách kế thừa lực lượng của Quân vương Huyết tộc tại đây, mời ngươi thử tiếp tục khám phá.
Yêu cầu nhiệm vụ: ???
Nhìn thấy nhắc nhở, đồng tử Phương Hằng thắt chặt, liên tưởng ngay tức khắc.
Hang động lại từng là nơi ở của Quân vương Huyết tộc?
Thế giới đều đang lưu truyền, Quân vương Huyết tộc kể từ sau khi chạy khỏi Thần vực đã đến một thế giới thần bí, sau đó lại rời đi khỏi thế giới thần bí, bị truy sát cho đến tận thế giới này.
Sau đó Quân vương Huyết tộc lại bị phong ấn bởi thẩm phán quan của Thần vực truy sát.