Quân vương từng nghỉ lại ở hang động này một khoảng thời gian.
Lẽ nào trong hang động còn ẩn chứa bí mật gì chăng?
Có phải Giản Mục Chi đã sớm có phát hiện gì đó trong hang động rồi không? Lợi dụng số chú văn này muốn làm gì đó?
Phương Hằng quan sát ma pháp trận một chốc, rồi ngẩng đầu nhìn lên phía trên hang động.
Phía trên hang động có vài lỗ hổng.
Lỗ hổng không lớn, đại khái đủ để trẻ em leo lên.
Giọng điệu Diêu Vĩ Hoa không vui, đi đến sau lưng Phương Hằng, hỏi: “Nhìn lâu như vậy, có phát hiện ra điều gì không?”
Phương Hằng quay đầu, đón lấy ánh mắt bức người của Diêu Vĩ Hoa, gật đầu, đáp: “Ma pháp trận ở đây đã vô cùng lâu, là do gần đây được trùng tu sửa chữa mới kích hoạt, đoán rằng sương mù màu máu trong hang động có lẽ có liên quan đến ma pháp trận.”
Diêu Vĩ Hoa đã nghe qua rất nhiều lần về cách nói tương tự, hơi không kiên nhẫn hỏi: “Rồi sao? Cũng chỉ nhìn ra được vậy?”
“Chuẩn xác mà nói, mấy chú văn này là một bộ phận của ma pháp trận cỡ lớn, nó đã vào trạng thái bán kích hoạt, còn về hiệu quả là dùng để bồi dưỡng tế tự, hoặc là dùng để thực hiện một số nghi thức đặc biệt nào đó.”
Vẻ mặt Diêu Vĩ Hoa ngờ vực: “Ngươi nói nó đã nằm trong trạng thái vận chuyển rồi sao?”
Phương Hằng tiến lên trước vài bước, xử lý đám rêu xanh trên tượng đá: “Ừm, không sai, nơi đây là nơi hội tụ huyết dịch.”
“Ngươi nói cái tượng đá này?”
Một nghiên cứu viên Liên Bang nghe thấy Phương Hằng nói chuyện đĩnh đạc, không kìm nổi bước lên, cẩn thận quan sát bức tượng đá.
“Đúng vậy.”
“Nhưng bọn ta đã kiểm tra rồi, chất liệu của tượng đá có hơi đặc biệt, nhưng trên đó không hề có chú văn.”
“Tưới chút huyết dịch lên thì chú văn sẽ hiện ra ngay, không tin thì các ngươi cứ thử đi.”
“Thật sao?”
Một tên nghiên cứu viên Liên Bang khác như nghĩ ra được gì, nói: “Thứ ngươi nói là đá hút máu đúng không? Trước kia tôi từng nghe đến loại đá này…”
Những nghiên cứu viên khác cũng gom lại, buông bỏ sự xem nhẹ dành cho Phương Hằng, lần lượt vây quanh tượng đá bắt đầu nghiên cứu, đôi lúc nhỏ giọng thảo luận, phát biểu quan điểm ý kiến.
Diêu Vĩ Hoa nghe lời giải thích của Phương Hằng hồi lâu, nhận ra nghe chẳng hiểu gì.
“Vậy là chú văn Huyết tộc rốt cuộc là có công dụng gì cho chúng ta hay không?” Diêu Vĩ Hoa nói, quay đầu nhìn về các nghiên cứu viên khác của Liên Bang, hỏi: “Các người nghĩ thế nào? Thứ mà hắn nói có đúng không?”
Nghiên cứu viên Liên Bang nhỏ giọng thảo luận mấy câu.
Những người có mặt tại đó đều là chuyên gia nghiên cứu Huyết tộc hơn mười năm, bọn họ đã nghiên cứu trước một lúc lâu, trình độ phá giải ma pháp trận cổ Huyết tộc ít ai biết này cũng không đến 10%.
Bọn họ cũng đều không rõ lời của Phương Hằng là thật hay giả.
Mấy thứ như vậy đều cần phải tiến hành nghiệm chứng.
Một người trung niên bước ra từ đám người nghiên cứu viên, hắn chắp tay với Diêu Vĩ Hoa trước, rồi mới nói: “Trưởng quan, xin hãy cho bọn ta thêm một chút thời gian.”
Nói xong, các nghiên cứu viên lại vây quanh tượng đá tiếp tục tiến hành nghiên cứu.
Diêu Vĩ Hoa đau răng, phất tay tỏ ý bảo bọn họ nghiên cứu nhanh lên.
Cortlett là đội trưởng của tiểu đội nghiên cứu Liên Bang, sau khi nhận được nhắc nhở của Phương Hằng, bọn họ thuận theo cách nghĩ của Phương Hằng kiểm tra lại tượng đá.
Họ phát hiện Phương Hằng nói đúng rồi!
Tượng đá này thật sự là đá hút máu, hơn nữa còn rất có khả năng là điểm kích hoạt ma pháp trận!
Phát hiện của Phương Hằng đã cho bọn họ một sự chỉ dẫn rất lớn!
Các thành viên của tiểu đội lập tức có điểm đột phá, không tranh luận nữa, mà tụ lại một chỗ rồi cùng nhau thảo luận phân tích.
Chung Hạo Dương đi đến bên cạnh Phương Hằng, nhỏ giọng hỏi: “Ông chủ Phương, không có vấn đề gì sao?”
“Trùng hợp thật, vấn đề rất lớn, ma pháp trận này rất cổ quái.”
Phương Hằng thấp thoáng nhận thấy hành động bắt cóc Giản Mục Chi lần nữa chưa chắc đã dễ dàng như Liên Bang đã dự tính.
“Trưởng quan.”
Khoảng hơn hai mươi phút trôi qua, đội trưởng đội nghiên cứu Cortlett cuối cùng đã thống nhất ý kiến với các nghiên cứu viên.
Hắn đi lên trước hỏi Diêu Vĩ Hoa: “Bọn ta cho rằng đây là một ma pháp trận Huyết tộc mang tính tổng hợp, độ khó để phá giải là cực kỳ lớn, có điều có thể xác định rằng trong đó có ẩn chứa một thông đạo dịch chuyển đặc biệt, chỉ cần kích hoạt để ma pháp trận vận hành là có thể mở ra thông đạo.”
“Ổ?”
Diêu Vĩ Hoa lập tức nảy sinh hứng thú, hỏi: “Làm sao mới có thể kích hoạt thông đạo dịch chuyển?”
“Cần mượn sức mạnh của huyết dịch trợ giúp, đổ huyết dịch lên tượng đá là có thể mở ra.”
Thế mà lại bị tiểu tử kia nói trúng rồi!
Trong lòng Diêu Vĩ Hoa khẽ động, thêm mấy phần tin tưởng vào Phương Hằng, không nén nổi nghiêng đầu nhìn về phía Phương Hằng: “Ngươi nghĩ sao?”
Phương Hằng lắc đầu: “Ta không ủng hộ việc mở thông đạo, nhưng thử cũng chẳng sao.”
Một tên chuyên gia nghiên cứu viên mân mê gọng kính, nhìn về Phương Hằng, nói: “Xin chào, ta là nghiên cứu viên Chung Thành, ngươi vừa mới nói hiệu quả chủ yếu của ma pháp trận là bồi dưỡng, nếu đã bồi dưỡng thì sẽ không có nguy hiểm, đúng không?”
Phương Hằng nhún vai.
Trên lý thuyết thì là thế, có điều ma pháp trận của Huyết tộc sẽ không hiền lành đến thế, chỉ cần trên người ngươi có một chút miệng vết thương không để ý đến, ma pháp trận sẽ không ngừng hấp thu sức mạnh huyết dịch của ngươi, trực tiếp khiến ngươi trở thành một người khô!