Con mắt của Joel tràn ngập sát khí nồng nặc, quét về phía đám người Liên Bang bên dưới.
Diêu Vĩ Hoa bị ánh mắt lướt qua, cảm thấy máu trong người như đông cứng lại, mồ hôi lạnh túa ra trên trán, một cảm giác sợ hãi dâng lên từ đáy lòng.
Cứ như thể chỉ cần một ý nghĩ của Joel, hắn liền lập tức chết ngay tại chỗ.
“Dừng tay!”
Diêu Vĩ Hoa ngay tức khắc ra lệnh bắt buộc đám thuộc hạ ngừng tấn công.
“Hừ!”
Joel hừ mũi khinh thường, nhấc Vương Khải Hàng lên, bay về phía cửa động.
Ở lối vào hang động, Phương Hằng đeo mặt nạ từ bên ngoài đi vào.
Thân vương Loeb vẫn luôn đi theo bên người Phương Hằng để phòng thủ.
Phương Hằng nhìn Vương Khải Hàng bị Joel khống chế trong tay, trầm giọng hỏi: “Hửm? Giản Mục Chi đang ở đâu?”
Vương Khải Hàng cắn răng, ngẩng đầu lên.
Nhìn thấy người thần bí đeo mặt nạ trước mặt khiến nội tâm hắn chấn động tột cùng.
Người này rốt cuộc là ai, sao hai tên Thân vương Huyết tộc lại tuân theo mệnh lệnh của hắn ta?
Giọng Phương Hằng đều đều nói: “Ta hỏi lại lần cuối, Giản Mục Chi đâu?”
Cái mạng nhỏ nằm trong tay người ta, Vương Khải Hàng trả lời ngay tức khắc: “Mấy người đến chậm một bước, Giản Mục Chi chạy rồi.”
“Đi rồi? Đi được bao lâu?”
“20 phút.” Vương Khải Hàng trầm giọng nói: “tổ điều tra đã nhắm vào Giản Mục Chi, hắn ta không thể trốn thoát được.”
Loeb nhìn Phương Hằng, dùng âm thanh hỏi đáp chỉ hai người họ mới nghe được, nói: “Quân vương đại nhân, có cần đuổi theo không?”
“Thôi được rồi.”
Phương Hằng lắc đầu, lòng nói đáng tiếc.
Vẫn là đến chậm một bước, Giản Mục Chi đã bỏ trốn sau khi bị Liên Bang phát hiện.
Điều này cũng đã nằm trong dự tính.
Phương Hằng tiến lên trước vài bước, ánh mắt đảo nhanh qua sơn động bên trong.
Ồ?
Kia là…
Phương Hằng chú ý đến một góc cách đó không xa có hơn chục chuyên gia Liên Bang đang tụm lại với nhau.
Trùng hợp vậy sao?
Phương Hằng bày tỏ rằng hắn thấy những chuyên gia này vô cùng quen mắt.
Hửm? Bọn họ đang nghiên cứu cái gì ở đó?
Phương Hằng cất bước đi thẳng về phía trước, hắn nhanh chóng để ý đến ma pháp trận sau lưng các chuyên gia Liên Bang.
Một khối kim loại hình thoi à?
Đó là thứ gì?
Phương Hằng bị thu hút bởi khối kim loại đa diện hình thoi lơ lửng ở trung tâm của ma pháp trận.
Loeb cũng sinh lòng cảnh giác, nhỏ giọng nói: “Xin Quân vương đại nhân cẩn thận.”
“Ừ.”
Phương Hằng khẽ ừ một tiếng, trước mắt quan sát ma pháp trận này.
Các chuyên gia hiển nhiên không dám ngăn cản, lập tức trốn ra xa.
“Vừa khéo.”
Phương Hằng tỉ mỉ quan sát ma pháp trận, trong lòng thấy vui vẻ.
Đơn giản!
Đây là một trong những ma pháp trận bảo vệ Huyết tộc, nhờ có truyền thừa của ý chí Quân vương Huyết tộc, Phương Hằng đã có những thông tin chi tiết về ma pháp trận này trong trí nhớ của hắn.
Phương pháp phá giải vô cùng đơn giản, chỉ cần rót tinh thần lực vào sau đó tiến hành phá giải theo một trật tự riêng biệt.
Phương Hằng lập tức bắt đầu làm, đưa tay ra đặt trên ma pháp trận, rót tinh thần lực vào trong đó.
Vầng sáng ma pháp trận dần dần tan biến dưới con mắt bao người, từ từ ngừng chuyển động.
Đám chuyên gia Liên Bang đứng một bên không chỉ kinh hãi mà đồng tử còn trợn cả ra.
Tên này ở đâu ra đây?
“Cạch cạch cạch…”
Kim loại hình thoi ở trung tâm ma pháp trận phát ra tiếng động rất nhỏ, giống như một bông hoa sen tách ra từng lớp cánh hoa trước mắt Phương Hằng.
Ở chính giữa những cánh hoa này…
Đồng tử Phương Hằng co lại.
Vậy mà lại là hạt giống?!
Phương Hằng nhìn chằm chằm vào ba hạt giống lơ lửng bên trong linh kiện hình thoi.
Đây là hạt giống thần thụ!
Chúng không giống như hạt giống hư hại bị vứt bỏ được tìm thấy trong bùn đất trước đây, mặc dù trôi qua một khoảng thời gian làm ba hạt giống này khô lại, nhưng vẫn có thể nhìn ra nó từng được dày công chăm sóc, bề ngoài không bị hư hỏng chút nào.
Đó là một phiên bản hạt giống hoàn chỉnh!
Trong lòng Phương Hằng dâng lên cảm xúc mãnh liệt, lập tức bắt lấy hạt giống nắm trong tay.
“Xì xèo!”
Trong nháy mắt khi ngón tay chạm hạt giống, Phương Hằng cau mày.
Ơ?
“Xoẹt!!”
Một hạt giống trong số đó bỗng nhiên bốc cháy dữ dội.
Phương Hằng căn bản trở tay không kịp, hạt giống trong tay hắn đã bị thiêu rụi gần như sạch sẽ, hóa thành tro bụi.
‘Nhắc nhở: Người chơi tìm thấy vật phẩm đặc biệt – hạt giống bí ẩn x2.’
Một dòng thông báo của trò chơi lóe lên trên võng mạc.
Chuyện gì xảy ra vậy? Sao hạt giống lại bị đốt?
Tại sao?
Hơn nữa còn không có bất cứ thông báo gì ư?
Phương Hằng nghi ngờ mãi không ngớt trong lòng.
Hắn mở bàn tay ra, quan sát tỉ mỉ kĩ càng hai hạt giống đã thu về thêm lần nữa.
Trong hai hạt giống còn lại, một hạt nhỏ xíu sáng bóng có màu đỏ như máu, còn hạt cuối cùng thì lại không có thay đổi gì, vẫn khô héo và xỉn màu như cũ.
Bên ngoài trò chơi không thể lấy được chi tiết của vật phẩm hạt giống, Phương Hằng cũng không chắc chắn hạt giống này còn ẩn chứa bí mật gì khác.
Loeb thấy Phương Hằng ngập ngừng, hỏi: “Đại nhân, đây là…”
“Quay về rồi nói tiếp.”
Suy nghĩ một chút, Phương Hằng dứt khoát cất nó vào ba lô trước, dự định đợi đến sau khi trở về thế giới trò chơi sẽ lại nghiên cứu tiếp.
Phương Hằng ngẩng đầu lên, nhìn xung quanh thêm một vòng nữa, gật đầu nói: “Đi thôi.”
“Vâng!”
Nói xong, Phương Hằng dưới sự vây quanh của hai Thân vương Huyết tộc đi thẳng ra khỏi hang động mà không nhìn lại.