Thật lâu sau, xác nhận Phương Hằng và hai Thân vương Huyết tộc thật sự đã đi rồi, đám người Liên Bang mới thấy nhẹ nhõm vô cùng, nhìn nhau ngơ ngác.
Thật sự nói đi là đi rồi à?
Một tên binh sĩ Liên Bang thấy hơi không thể tin nổi.
“Trưởng quan, chúng ta vẫn đuổi theo chứ?”
Diêu Vĩ Hoa không trả lời, nhưng lông mày nhíu lại.
Hắn cảm thấy người thanh niên đeo mặt nạ này hình như có hơi quen, như thể đã gặp qua ở đâu đó rồi.
Đối phương vô cùng kỳ lạ, với lại hành động còn chút kiêng dè.
Có lẽ kẻ này không hề muốn gây thù với Liên Bang?
Vương Khải Hàng bịt chặt vết thương ở tim, trong lòng cũng cảm thấy nghi ngờ không nói nên lời.
Thâm tâm hắn biết rõ, nếu như chỉ cần đối phương muốn, ít nhất có đến 80 - 90% toàn bộ đội ngũ Liên Bang trong hang động này phải chịu thương vong.
Điều khiến người ta khó hiểu nhất là, thân phận của người thần bí đó rốt cuộc là ai?
Tại sao hai vị Thân vương Huyết tộc lại một mực cung kính với hắn như vậy?
Ngoài Giản Mục Chi ra, còn ai ở trong Huyết tộc có địa vị cao quý như thế?
Trong đầu Vương Khải Hàng bỗng chợt nảy ra tên của một người.
Phương Hằng dạo gần đây rất nổi tiếng trong thế giới Huyết tộc.
Vương Khải Hàng cũng được nghe nói qua một chút, hắn đã thấy cái tên này vô số lần trong các báo cáo trước trận chiến.
Chẳng lẽ là hắn ta thật?
Không thể nào!
Vương Khải Hàng liên tục lắc đầu.
Người chơi trò chơi sơ cấp không thể nào làm được loại trình độ này.
Diêu Vĩ Hoa bước đến cạnh Vương Khải Hàng, hỏi: “Ngươi còn ổn không?”
“Ta không sao, vừa rồi các ngươi thấy rõ thứ bên trong thiết bị kim loại là gì chứ?”
Đám người Liên Bang bên trong hang động đưa mặt nhìn nhau, thi nhau lắc đầu.
Các chuyên gia Liên Bang cũng im lặng không nói câu gì, chỉ cảm thấy xấu hổ vô cùng.
Bọn họ vừa mới nói không ai có thể phá giải ma pháp trận trong thời gian ngắn, lập tức đã bị vả mặt.
Diêu Vĩ Hoa trầm giọng nói: “Nhanh chóng báo cáo cho các đội khác của bộ tác chiến Liên Bang, nói với họ là có hai Thân vương khác đã vào hang động, lấy đi vật mà Thân vương để lại, để cho họ nhất định phải cẩn thận.”
“Vâng!”
Cùng lúc đó, ở bên ngoài cách hang động không xa, Chung Hạo Dương vẫn luôn ẩn núp trong tối.
Dù sao tình cảnh vừa rồi cũng không thích hợp cho hắn ra tay lắm.
Từ xa nhìn thấy Phương Hằng xuất hiện cùng hai Thân vương Huyết tộc, Chung Hạo Dương lập tức từ sau tảng đá đi ra, vội vàng hỏi: “Tình huống như nào? Ngươi lấy đồ về tay rồi chứ?”
“Không, chúng ta đến chậm một bước, Giản Mục Chi đã chạy.”
“Chạy rồi?”
“Ừ, có điều tổ điều tra Liên Bang đã đuổi theo, nhóm người Liên Bang đó hẳn là có vị trí chính xác của Giản Mục Chi.”
“Được, bây giờ ta sẽ quay lại nghe ngóng thử xem.”
Giản Mục Chi đã trốn thoát, Phương Hằng cũng không còn cách nào dựa vào cảm giác để truy kích, chỉ có thể mượn sức mạnh của Liên Bang để tìm.
Hy vọng tổ điều tra đáng tin chút, đừng để Giản Mục Chi chạy mất.
Hai người vừa mới thương lượng chuẩn bị phân ra hành động, Leob chợt cau mày nói: “Quân vương đại nhân, huyết tinh thạch sáng rồi, bên Micah có lẽ gặp phải Liên Bang truy kích, cầu chúng ta cứu viện.”
tổ điều tra…
Thật là phiền phức!
Đuôi mắt Phương Hằng giật giật.
Huyết tộc của thế giới hiện thực mới là thu hoạch lớn nhất trong chuyến đi này, hắn không thể không tạm thời từ bỏ Giản Mục Chi lui về chi viện.
“Ừm, cổng dịch chuyển rất quan trọng, chúng ta quay về chi viện trước, Chung Hạo Dương ngươi đi tìm Liên Bang dò la tin tức, chút nữa chúng ta gặp mặt tại cổng dịch chuyển.”
“Được!”
Ước định xong, Phương Hằng và Chung Hạo Dương lập tức chia ra hành động, lại một lần nữa đi về hướng cổng dịch chuyển của game.
….
Sau hơn mười phút, đợi đến sau khi hai Thân vương Huyết tộc đánh đuổi hai tên lính tuần của tổ điều tra Liên Bang, Chung Hạo Dương cũng nhanh chonhs đến hang động.
Chung Hạo Dương liên hệ được với Liên Bang phía Tây, sau khi nhận được tin tức không ngừng chạy đến đây.
“Thế nào rồi? Có tin tức chưa?”
“Ừm, Người của tổ điều tra để lại máy tín hiệu trên người Giản Mục Chi, Giản Mục Chi đã bị dồn vào đường cùng, hắn không thoát được đâu.”
Nói xong, Chung Hạo Dương đứng thở vài hơi, rồi mới nói tiếp: “Ngoài ra, sức mạnh của Giản Mục Chi lại tăng lên, nhưng ý thức của hắn hình như có chút vấn đề.”
“Bây giờ thì sao? Giản Mục Chi đã thoát khỏi hang động chưa?”
Chung Hạo Dương lấy một máy tính bảng từ balo sau lưng ra, đưa qua: “Tạm thời vẫn chưa, hắn giờ đang ở vị trí này của tầng trên hang động.”
Phương Hằng nhận lấy máy tính bảng xem.
Chung Hạo Dương nói tiếp: “Phương Hằng, không gian ở đây dao động đã thu hút sự chú ý của Liên Bang rồi, họ nghi ngờ Giản Mục Chi muốn mượn không gian thông đạo trở lại thế giới game trốn chạy, bây giờ đã có một lượng lớn quân Liên Bang tới đây rồi, nếu để họ phát hiện ra thông đạo có lẽ sẽ thêm rắc rối cho ngươi.”
“Hừ, Rắc rối.”
Phương Hằng nghĩ một lúc, lại quay đầu nhìn Micah, hỏi: “Micah, chúng ta còn bao nhiêu nhóm vẫn chưa quay về thế giới Huyết tộc?”
“Nên đi đều đã đi kha khá rồi, số còn lại theo ta thấy lành ít dữ nhiều.”
Lần này trừ hai Thân vương và lượng lớn Huyết tộc cấp cao ra, Micah còn tìm thấy ba Công tước Huyết tộc bị thương nặng và tám Hầu tước Huyết tộc.
Chúng đều đã được đưa đến thế giới Huyết tộc trị liệu rồi.