Sau đó, hai tay nắm lấy cái cây lớn làm vũ khí rồi đập một cách điên cuồng vào bầy muỗi rồng xung quanh.
Xung quanh thể Tyrant dung hợp tập trung dày đặc muỗi rồng, khi một cây gậy giáng xuống, sẽ luôn có muỗi rồng không thể né tránh mà bị cây gậy gỗ đánh trúng.
Sức mạnh của thể Tyrant dung hợp kinh người, muỗi rồng bị đánh sượt ngang bay ra ngoài, một vài con không may bị đánh trực diện, trực tiếp gục luôn!
Vốn dĩ rất khó để những Licker trên mặt đất chủ động tấn công muỗi rồng, hiệu quả tấn công rất thấp.
Sau đó, dưới sự điều khiển của Phương Hằng lập tức thay đổi chiến thuật, ở yên tại chỗ để chờ thời cơ.
Một khi nhìn thấy muỗi rồng bị thể Tyrant đánh cho choáng váng ngất đi, thì sẽ nhào lên vồ lấy nó, điên cuồng cắn và xé xác nó thành từng mảnh.
‘Nhắc nhở: Phân thân zombie của bạn (Licker) đã giết muỗi rồng.’
‘Nhắc nhở: Phân thân zombie của bạn (Licker) đã bị thương do nòng chích, trạng thái miễn nhiễm trúng độc. Lượng máu đã giảm đến giá trị cực hạn và không thể tiếp tục giảm thêm nữa…’
Phương Hằng xem lời nhắc trò chơi bật lên lướt trên võng mạc.
Sau khi chờ đợi hai phút, nhìn thấy tin tức không có phân thân zombie nào chết, hắn không nén được thở phào nhẹ nhõm một cái.
May mắn thay, muỗi rồng chỉ có phát ra đòn vật chất, không thể tiêu diệt hoàn toàn thể Tyrant dung hợp.
“Muỗi rồng sợ nước, hơn nữa tuyệt đối sẽ không bao giờ rời khỏi khu vực rừng rậm Hisay, chỉ cần chúng ta qua sông, thì sẽ an toàn thôi.”
“Thật à? Còn có cách nói này à?”
“Ông chủ thương hộ nói với ta đó, ta thấy cũng chẳng cần thiết lừa chúng ta.”
“Vậy thì thử xem sao.”
Hai người Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ trốn trên mặt sông thương lượng một lát, sau đó quay trở lại phía bên kia của rừng rậm Hisay.
Qủa nhiên, khi quay về đến bờ, muỗi rồng liền nhìn bọn họ mà như không, chỉ tấn công điên cuồng phân thân zombie đánh mãi không chết ở bờ bên kia sông.
Hai người nhìn nhau.
Có điều kỳ lạ.
Tại sao bầy muỗi rồng này không đuổi tới?
Là đang kiêng dè cái gì sao?
Hay là có kẻ đứng sau khống chế?
Phương Hằng suy nghĩ một chút, từ trong ba lô lấy ra hai bình cà phê, đưa cho Mạc Gia Vĩ một bình, tìm một chỗ trống ngồi xuống.
“Nghỉ ngơi một chút.”
“Ừm.”
Hai người cứ như vậy ngồi dưới đất, vừa chậm rãi uống cà phê, vừa nhìn đám phân thân zombie ở phía đối diện bình tĩnh diệt quái.
Vốn dĩ, Phương Hằng vui như vậy đó.
Treo acc mà.
Từ trước đến nay hắn đều luôn chơi như vậy, gần như sắp trở thành một bản năng của cơ thể mất rồi.
Nếu đổi lại là lúc khác, Phương Hằng có lẽ sẽ đăng xuất vào lúc này, sau đó vì đi vui vẻ offline một chút, đợi qua một khoảng thời gian quay lại đếm chiến lợi phẩm.
Nhưng mà lần này không đúng lắm.
Đợi hơn mười phút, rót xuống lon cà phê thứ hai, Phương Hằng đứng lên.
“Lão Mạc, không đúng lắm.”
“Hả? Chỗ nào không đúng cơ?”
“Giết không xong…”
Phương Hằng cười khổ.
Số lượng Licker tuy rằng có hơn 200, năng lực tác chiến một mình của thể Tyrant dung hợp cũng rất mạnh bá đạo, nhưng hiệu suất diệt quái mãi không cải thiện mấy.
Đàn muỗi rồng khổng lồ trong rừng Hy Trại thật sự là điên cuồng rồi.
Giết hơn mười phút rồi mà vẫn còn dày đặc, thậm chí còn nhiều hơn trước một chút.
Nếu cứ giết như thế này, có lẽ giết cả đêm cũng không thể giết hết bọn chúng được.
Đổi lại là lúc bình thường thì cũng không sao, cùng lắm thì treo acc lâu một chút thôi.
Nhưng hiện giờ là nhiệm vụ thí luyện giới vực, bọn họ có giới hạn thời gian.
Thực là có chút phiền phức rồi đây.
Vẫn tiếp tục treo acc à?
Phương Hằng vò đầu vò tóc, không khỏi dời ánh mắt về một phương hướng xa xa.
doanh trại đoàn lính đánh thuê của loài người.
Hợp tác với đám người này, mượn sức mạnh của đoàn lính đánh thuê cùng đối phó với sự tấn công của muỗi rồng thì sẽ tốt hơn chút?
Nhất định phải đưa ra một vài lựa chọn.
Phương Hằng nghiến răng, rồi đưa ra quyết định.
Nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, hắn còn phải đến thành Haney trước bình minh để làm nhiệm vụ tuyến chính.
“Đi, cứ để zombie ở lại đây diệt quái, chúng ta đi dò thám một chút, xem xem có thể tìm thấy người của đoàn lính đánh thuê mượn chút lực không.”
“Được thôi.”
Mạc Gia Vĩ gật đầu, nhanh chóng đi theo.
…
Một doanh trại do con người xây dựng.
Trong sảnh hội nghị tạm thời, các cấp cao của các đoàn lính đánh thuê lớn nói chuyện rôm rả với nhau, không khí thảo luận khá sôi nổi.
Tuy nhiên, Mã Hiểu Uyển, phó đoàn trưởng đoàn lính đánh thuê Thiên Lê, người dẫn đầu đội, lại thở dài trong lòng.
Khó quá đi thôi!
Đoàn lính đánh thuê Thiên Lê đã ở đây hơn nửa tháng rồi.
Trong khoảng thời gian này, bọn họ đã thử vô số phương pháp, đã sử dụng nhiều thủ đoạn khác nhau, nhưng bọn họ vẫn không thể đối phó được với muỗi rồng trong rừng rậm Hisay.
Thực sự là…
Số lượng muỗi rồng thực sự quá nhiều, hơn nữa chúng còn có năng lực bay.
Nếu không phải là bọn họ không biết vì sao muỗi rồng không thể qua sông, thì đã sớm bỏ cuộc rồi.
Theo thời gian trôi qua, các đội lính đánh thuê lớn nhỏ đến rồi đi, đi rồi đến.
Ngược lại nhóm lính đánh thuê Thiên Lê lại kiếm được một ít tiền bằng cách xây dựng một doanh trại lớn ở đây, điều này ít nhiều bù đắp một số tổn thất.
Trong toàn bộ Đế Quốc Marhet, đoàn lính đánh thuê Thiên Lê có tiếng tăm lừng lẫy.