Mọi thứ khác đều khá tốt, chỉ có tỉ lệ rơi đồ là hơi thấp một chút.
“Phù…”
Mã Hiểu Uyển thầm thở phào nhẹ nhõm.
Nàng rất vui vì lần này có đưa Phương Hằng theo, hai người cùng nhau đến đây.
Nếu không, chỉ dựa vào mỗi đoàn đội của bọn họ, chẳng những đánh không lại, phỏng chừng còn phải bàn giao thêm mấy quyển trục cao cấp nữa mới có thể hoàn toàn thoát ra.
Vận rủi quấn thân, xui xẻo quá đi!
Phương Hằng thu tinh thể dị hóa vào, trong đồng tử hiện lên ánh sáng đỏ, lần nữa quan sát hoàn cảnh xung quanh.
“Xem ra bầy muỗi rồng còn chưa được xử lý sạch sẽ.”
Người dẫn đường hỏi: “Bầy muỗi rồng bay tới từ hướng bên kia, chúng ta có cần đi tiếp về phía trước để thăm dò nữa không? Ta nhớ bên đó hẳn là có một hồ nước, hồ nước khá là lớn, xung quanh có mọc lên một ít dược liệu quý hiếm.”
Nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành, tất nhiên là phải tiếp tục.
Phương Hằng gật đầu nói: “Đương nhiên, cũng đã tới rồi, chúng ta đi tiếp qua đó xem một chút.”
Đội lính đánh thuê thu xếp sơ lại một phen sau đó tiếp tục lên đường.
Vừa mới đi được một đoạn đường ngắn, xa xa phía trước lại truyền đến tiếng vo ve vo ve.
Lần này thì khác, âm thanh là được truyền tới từ chỗ xa hơn.
Hơn nữa còn rất dày đặc, cảm giác giống như quay lại lúc lượng lớn muỗi rồng tụ tập trước đó.
Nhóm người không khỏi ngừng bước chân, trong lòng ai nấy cũng đều run sợ.
Xem ra ở một nơi nào đó đằng xa đang tập trung rất nhiều muỗi rồng.
“m thanh phát ra từ bên đó kìa.”
Phương Hằng suy nghĩ một lát rồi nói: “Đông người sẽ lại càng dễ khiến cho đám muỗi rồng chú ý, chúng ta lần lượt lui về, chờ đến lúc tìm vài người đã từng học che giấu khí tức lại đi cùng với chúng ta qua đây thâm nhập tra xét.”
“Ừ, cứ thế đi.”
Mã Hiểu Uyển cảm thấy cách mà Phương Hằng nói không tệ, gật nhẹ đầu, nhanh chóng chọn ra mấy người chơi từ trong đoàn đội, cộng thêm vài người Phương Hằng tạo thành một tiểu đội 8 người, giống nhau đều cẩn thận từng li từng tí bước vào trong bụi cây thấp, dò dẫm đi về phía trước.
Trên đường đi, nhóm người trong đoàn đội nín thở tập trung, cố gắng không phát ra tiếng động.
Từ bụi cây thấp lần mò đi tiếp từng bước trong vòng năm phút.
Mạc Gia Vĩ đẩy cành cây trước mặt sang một bên.
Ể?
Cách đó không xa trước mắt xuất hiện một mảnh đất trống.
Sau mảnh đất trống là một hồ nước lớn.
Ánh trăng chiếu rọi trên mặt hồ, tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.
Đây, đây là…
Mạc Gia Vĩ không khỏi che miệng lại, ngăn không để bản thân hét lên thành tiếng.
Gặp quỷ rồi!
Mọi người nhìn theo hướng tầm mắt của Mạc Gia Vĩ, mỗi người đều lộ ra vẻ u ám, sắc mặt vô cùng khó coi.
Phương Hằng nghiêng đầu quan sát, cũng nhíu mày theo.
Phía trên mặt hồ, hằng hà sa số muỗi rồng tụ tập thành đàn, một mảng lớn đen kịt, hầu như che kín hết thảy mặt hồ!
Càng kinh khủng hơn chính là trên mặt hồ thế mà còn có trùng nhộng muỗi rồng màu trắng!
Trùng nhộng xếp đặc nghẹt bên trên mặt hồ.
Khi gió thổi qua, nhộng sẽ liền đung đưa lay động theo chiều gió, khiến cho người ta không kiềm được mà tê cả da đầu.
Thường thường còn sẽ có muỗi rồng phá kén thoát ra, bay lên không trung.
Sắc mặt Mã Hiểu Uyển trắng bệch.
Nhiều trùng nhộng thế này gần như đã phủ lấp cả một lớp mặt hồ, hội chứng sợ lỗ tròn của nàng lại tới rồi!
Mạc Gia Vĩ nhịn không được hạ thấp giọng nói: “Thật sự là gặp quỷ á, ta còn đang suy nghĩ nhiều muỗi rồng như vậy tới từ đâu đây, hóa ra bọn chúng làm tổ ở chỗ này!”
‘Nhắc nhở: Người chơi phát hiện hang ổ của muỗi rồng, nhiệm vụ chi nhánh trước mắt – thay đổi mục tiêu xâm nhập điều tra, mời người chơi cố gắng xử lý hang ổ của muỗi rồng’.
Tên gọi nhiệm vụ: Xâm nhập điều tra.
Thuyết minh nhiệm vụ: Ngươi phát hiện hang ổ sinh sôi thế hệ sau của muỗi rồng, tại sao bọn chúng lại xuất hiện ở nơi này? Hãy cố gắng diệt sạch ổ muỗi rồng.
Phần thưởng nhiệm vụ: Thêm thời gian thí luyện ngoài định mức là 10 tiếng.
Tiếp nhận nhắc nhở về nhiệm vụ, Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ nhìn nhau một cái.
Biết ngay nhiệm vụ chi nhánh này chả hề đơn giản thế mà!
Phần thưởng thêm mười tiếng thời gian làm nhiệm vụ thí luyện ngoài định mức cũng không phải dễ lấy như vậy!
Hiện giờ trong lòng Mã Hiểu Uyển rất rối, đầu óc cũng y như thế, loạn cào cào cả lên.
Trước đó, lúc đến đây nàng chưa từng nghĩ tới chuyện sẽ gặp phải loại tình huống thế này.
Làm sao bây giờ!?
Nên làm thế nào đây?
Nếu không tiêu diệt triệt để trùng nhộng, muỗi rồng sẽ lại tức tốc sinh sôi nảy nở thêm rất nhiều, đến lúc đó Thương hội cũng sẽ không có cách nào an tâm thu thập!
Phương Hằng sờ cằm, suy tư nói: “Xem ra cần phải nghĩ cách dọn dẹp sạch sẽ đống trùng nhộng này.”
Chà, chỉ dọn sạch đám trùng nhộng thôi thì chưa đủ để hoàn thành nhiệm vụ, tốt nhất là có thể tiện thể diệt hết một lượt đám muỗi rồng này.
Đây chính là một lượng lớn tinh thể dị hóa nha!
Tâm trí Mã Hiểu Uyển hết sức rối bời, nghe Phương Hằng nói vậy, nàng chỉ là theo bản năng gật đầu phụ họa: “À, vâng, đây…”
Phương Hằng đang nhìn trùng nhộng trên mặt hồ mà động não suy nghĩ, chợt chú ý tới thứ gì đó, lông mày lại lần nữa gắt gao nhíu lại: “Các ngươi nhìn bên kia xem!”
Nhóm người nhìn theo hướng Phương Hằng chỉ, sắc mặt càng trở nên nghiêm trọng hơn.