Phương Hằng đi tới chỗ Victor, rồi nhìn xung quanh, hỏi: “Sao ta không thấy Sandy đâu, ngươi có biết hắn đi đâu không?”
“Hắn đi loanh quanh trong thôn thôi, hắn nói quá chán nên đi tìm người trong thôn để nói chuyện, còn nói là muốn tìm hiểu về bối cảnh văn hóa thế giới từ một khía cạnh khác, để tiện cho sau này đánh giá tác phẩm nghệ thuật của thế giới này.”
Phương Hằng gật đầu một cái, cũng không để ý tới hắn nữa.
‘Nhắc nhở: Hiện tại Man tộc đã kiểm soát / phá hủy 80% các dãy nhà nằm ngoài khu vực ngoài thành Haney.’
‘Nhắc nhở: Tiểu đội Man tộc đang tiến về phía thôn của ngươi, dự kiến sẽ phát động tấn công thôn của ngươi trong vòng 15 phút nữa, xin hãy cẩn thận.’
“Nhanh như vậy đã tới rồi…”
…
Thôn ở ngoài khu rừng rậm.
Dưới sự điều khiển của tiểu đội trưởng Man tộc - Ventarita, đông đài bầy man thú gầm lên kéo về phía thôn nhỏ!
Trên đường xông vào lãnh địa Đế Quốc, tiểu đội Man tộc gần như là bất khả chiến bại, chúng đã liên tục đánh chiếm khoảng sáu thôn.
Ventarita hoàn toàn không xem mất cái thôn nhỏ bị tàn phá này ra gì.
Mãi đến khi thấy bức tường thành cao ngất xuất hiện ở đằng trước.
Hừm! Tường thành
Trong lòng Ventarita cảm thấy kì lạ.
Tại sao hắn lại thấy tường thành ở đây?
Ý nghĩ kỳ lạ này chợt lóe lên trong đầu của Ventarita rồi biến mất.
Hừ! Chỉ là tường thành thôi mà!
Chỉ bằng nó mà muốn ngăn cản đợt tấn công của Man tộc à!
Nằm mơ!
“Tiến lên! Các dũng sĩ của Thần Quyển! Xông lên đánh bọn chúng!”
Một trận mưa mũi tên dày đặc được bắn ra từ tháp cánh đằng sau bức tường thành và rơi vào bầy thú.
Mùi máu tươi đã kích thích thần kinh của bầy thú.
Bầy Man thú lập tức tăng tốc tấn công!
Bỗng, Ventarita nhíu chặt mày lại.
Tình huống gì thế này?
Cổng thôn ở phía trước vậy mà lại mở ra.
“Đùng!
Đùng đùng đùng!”
Mấy tên quái vật cao lớn cất bước nặng nề ra khỏi cổng thành, mà xung quanh bọn chúng còn có những sinh vật bò sát hình người đi theo.
Vút! Vút vút!
Những thứ đó là thứ gì vậy!
Ventarita để lộ vẻ mặt hết sức kinh ngạc.
Đám Licker điên cuồng lao về phía bầy man thú!
Một khắc sau, bầy man thú ở phía trước đội Man tộc đã va chạm với đám Licker!
Hai luồng máu thịt gắng gượng chạm trán với nhau!
Trung tâm trận giao chiến đang trộn lẫn giống như là cối xay thịt vậy!
Mùi máu tanh tràn ngập khắp chiến trường!
Trên tháp canh, Áo Thương và đoàn lính đánh thuê của Mã Hiểu Uyển đều im lặng không lên tiếng, bọn họ khiếp sợ vô cùng.
Đây lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy cảnh đám sinh vật vong linh chiến đấu với bầy thú.
Mức độ đẫm máu vượt khỏi dự liệu của bọn họ.
Phương Hằng đứng bên cạnh với vẻ mặt rất điềm tĩnh.
Khi dùng hiệu quả bất tử đối phó với bầy thú thì nó gần như là vô địch.
Chỉ cần không gặp phải Man tộc đang trong trạng thái tiến vào cấp hai, thì đợt bầy man thú này là đưa.
Khâu Diệu Khang cũng đi theo ở phía sau Phương Hằng, và được bảo vệ nghiêm ngặt bởi mấy người hộ vệ của Đế Quốc.
Do phòng thí nghiệm ở trong thôn vẫn chưa được xây dựng xong, nên hắn cũng không có cách nào để tiến hành bước nghiên cứu tiếp theo, chính vì vậy hắn tranh thủ nhân cơ hội này để tận mắt chứng kiến quá trình biến hóa của Man tộc cấp hai và hiệu quả của cái gọi là gai lăng trụ màu đen trong thực chiến sẽ như thế nào.
Sắc mặt của Ventarita lập tức trở nên khó coi.
Bầy thú đang biến mất một cách nhanh chóng!
Những thứ kia không phải là vong linh bình thường!
Móng vuốt sắc nhọn của quỷ ăn xác có hiệu quả phá giáp, khiến chúng có thể tùy tiện cắt xuyên qua lớp da cứng rắn của bầy thú và tạo ra một vết thương hẹp dài ở trên người dã thú.
Cường độ tấn công của kẻ địch rất cao!
Điều kinh khủng hơn là, bọn chúng còn có năng lực tự phục hồi khiến cho người ta khiếp sợ!
Hắn chưa từng thấy quỷ ăn xác nào kì lạ như vậy!
“Gào!”
Ventarita lập tức bộc phát và tiến vào trạng thái cấp hai, bên ngoài lớp da của hắn được bao phủ bởi một lớp sừng màu đen, và trên lớp sừng ấy xuất hiện những chiếc gai lăng trụ màu đen.
“Tới đây!”
Vì Man tộc ở giai đoạn cấp hai có một lớp sừng màu đen bao phủ toàn thân nên rất dễ nhận thấy, Áo Thương vừa thấy Ventarita xông tới chiến trường phía trước, thì lập tức la lên: “Đoàn pháp sư! Tấn công!”
Hơn mười pháp sư đứng ở trên tháp canh nhanh chóng vung quyền trượng, nhắm thẳng vào Ventarita và thi triển những loại pháp thuật làm suy yếu.
“Tinh thể băng!”
“Trì trệ!”
“Nỗi sợ không tên!”
“Thiêu đốt!”
“Phá hủy ý chí!”
Liên tục hơn mười loại pháp thuật tiêu cực được phủ lên Ventarita.
Ồ.
Hiệu quả tốt như vậy.
Phương Hằng đứng quan sát ở một bên thấy được cảnh này thì lập tức lộ vẻ mặt mừng rỡ.
Man tộc dưới trạng thái cấp hai rất mạnh và cũng rất khó đối phó, nhưng khả năng chống trả hệ pháp với chúng gần như là bằng không!
Do trên người bị bao phủ bởi hơn mười hiệu que pháp thuật tiêu cực nên tốc độ xông lên trước của Ventarita bỗng dưng tụt xuống, động tác của hắn cũng trở nên vô cùng cứng ngắc.
Phương Hằng phát hiện thấy mức đe dọa của Ventarita đã giảm xuống đáng kể!
Thậm chí tốc độ của Licker còn có thể nhanh hơn hắn!
Phương Hằng không khỏi quay đầu lại nhìn Mã Hiểu Uyển đang đứng phía sau thở phào nhẹ nhõm.
Có người đồng đội này cũng không tệ!
Nhưng pháp sư Đế Quốc cũng có giới hạn.
Bọn họ không giỏi chiến đấu ở khoảng cách gần và cần có sự bảo vệ của đồng đội ở trên chiến trường.