Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1470 - Chương 1472: Thí Nghiệm Nhỏ

Chương 1472: Thí nghiệm nhỏ

Nếu như đưa những pháp sư này đi dã ngoại để chiến đấu, không cẩn thận bị man thú tiếp cận thì sẽ rất dễ chết bất ngờ.

Nhưng để phòng thủ ở thành phố thì việc sử dụng đoàn pháp sư là rất hiệu quả.

Vào thời khắc này, Phương Hằng đột nhiên cảm thấy tình hình của Vi Thao ở bên thành Haney chắc hẳn là khá lạc quan.

Mã Hiểu Uyển không biết tâm tư của Phương Hằng.

Nàng vẫn nhìn chằm chằm vào bức tường thành ở phía dưới một cách căng thẳng.

Pháp sư Đế Quốc thật sự rất khó đào tạo, mà đào tạo hơn mười pháp sư kia phải tiêu hao một lượng lớn tài nguyên của đoàn lính đánh thuê Thiên Lê mỗi năm, nếu lỡ không cẩn thận mà mất đi một người thì nàng sẽ đau lòng chết mất.

“Gào!”

Ventarita bị đoàn pháp sư khống chế nên hắn cực kỳ khó chịu, hắn lại phát ra một tiếng gào rồi bỗng đưa tay về phía đoàn pháp sư ở trên tháp canh.

“Soạt soạt soạt!”

Gai lăng trụ màu đen bắt đầu tấn công đoàn pháp sư.

Đứng một bên, binh lính bảo vệ của Đế Quốc đã sớm có sự chuẩn bị, họ nhanh chóng giơ tấm khiên chắn dày hơn nửa mét lên và đứng chắn ở phía trước đoàn pháp sư.

“Đùng! Đùng đùng!”

Những chiếc gai lăng trụ màu đen đồng loạt bắn vào tấm khiên, nó trực tiếp đâm sâu vào tấm khiên khoảng chừng mấy cm.

Ồ.

Chuyện gì vậy? Nó không nổ.

“Mau, mang tấm khiên tới cho ta xem một chút!”

Được chứng kiến hình thái cấp hai của Man tộc, Khâu Diệu Khang tỏ ra vô cùng phấn khởi, hắn đã sớm cảm thấy hứng thú với cái loại gai lăng trụ màu đen kia, thế nên hắn liên tục gọi một người lính mang tấm khiên tới cho hắn kiểm tra.

Hai người lính cùng nhau mang tấm khiên hợp kim vừa dày vừa nặng ra phía sau.

Phương Hằng cũng có hơi tò mò, hắn cúi đầu quan sát và nghiên cứu gai lăng trụ màu đen đâm vào tấm khiên cùng với Khâu Diệu Khang.

Gai nhọn có hình lăng trụ màu đen với phần ngọn cực kỳ sắc bén.

Nếu chỉ nhìn ở bên ngoài thì trông nó rất giống thủy tinh.

Khâu Diệu Khang quan sát gai lăng trụ với vẻ mặt nghiêm trọng.

Hắn quay nhìn Phương Hằng ở bên cạnh rồi nói: “Người thử nhìn xem, rút một cây ra để kiểm tra.”

“Ừ, ngươi tránh ra một chút, cẩn thận nó nổ.”

Phương Hằng lo chiếc gai nhọn sẽ bỗng dưng phát nổ, nên khi Khâu Diệu Khang đã tránh ra xa một chút, hắn mới đưa tay ra và nắm chặt lấy chuôi của gai nhọn màu đen.

Cầm gai lăng trụ có cảm giác lạnh thấu xương, bề mặt của nó vô cùng nhẵn bóng.

Soạt!

Phương Hằng bỗng dùng lực để rút cả cây gai nhọn màu đen ra.

Vẫn không phát nổ.

“Thú vị.”

Khâu Diệu Khang đi tới, cầm lấy cây tinh thạch lăng trụ màu đen từ trong tay Phương Hằng rồi cẩn thận quan sát nó.

Quan sát chốc lát, hắn dường như phát hiện ra điều gì đó mà thò đầu ra nhìn bức tường thành ở phía dưới.

Ventarita đang chiến đấu trong vòng vây của Licker.

Sau khi viên tinh thạch lăng trụ màu đen đâm vào trong cơ thể Licker, nó sẽ không ngừng tạo ra những vụ nổ, gây sát thương thứ cấp với Licker.

Đối với Licker mà nói, sát thương do vụ nổ không đáng sợ, mà điều phiền phức nhất là việc liên tục nổ sinh ra hiệu quả gián đoạn gây choáng khiến bọn chúng tạm thời mất đi năng lực chiến đấu trong một thời gian ngắn.

“Có phát hiện gì sao?”

Khâu Diệu Khang suy nghĩ một chút, rồi dùng các giải thích mà Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ có thể hiểu được: “Theo phán đoán của ta, sau khi tách tinh thạch lăng trụ màu đen ra thì nó đã không còn bị kiểm soát bởi kí chủ, ví dụ như kim đâm của ong vò vẽ.”

Mạc Gia Vĩ lên tiếng: “Dĩ nhiên là ta hiểu cái này, nhưng tại sao nó lại không nổ?”

“Theo ta suy đoán, chắc hẳn là nó có liên quan tới huyết dịch.”

Khâu Diệu Khang nói xong thì quăng tinh thạch lăng trụ màu đen ở trong tay ra chỗ nào đó ở bên ngoài tường thành.

“Bộp!”

Cây gai nhọn rơi xuống một vũng máu lớn.

Chưa tới nửa giây sau khi nó chạm vào vũng máu, câu gai nhọn đã nổ tung.

Cây gai lăng trụ nổ tung thành nhiều mảnh gai lăng trụ nhỏ, và khi mấy mảnh vụn ấy lại tiếp xúc tới huyết dịch, nó lại phát nổ và tạo ra nhiều mảnh gai nhọn nhỏ hơn, cứ như thế nó không ngừng phát nổ theo vòng tuần hoàn.

“Xem ra ta đã đoán đúng.” Khâu Diệu Khang gật đầu, nói: “Tinh thạch gai lăng trụ phản ứng với nguyên tố nào đó hoặc là do xúc tác ở trong huyết dịch mà phát nổ, còn cái gọi là phát nổ chậm, chắc là do không đủ để gây ra phản ứng nguyên tố.”

Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ nhìn nhau, tỏ vẻ đã hiểu vấn đề.

Nhưng có vẻ tác dụng của nó không nhiều.

Phương Hằng hỏi: “Ngươi có thể nghĩ ra cách chặn cho gai nhọn phát nổ không?”

Chỉ cần gai nhọn không liên tục phát nổ trong cơ thể của Licker, thì mức đe dọa của toàn bộ Man tộc cấp hai sẽ giảm đi đáng kể.

“Hừm…” Khâu Diệu Khang suy tư một chút, rồi trả lời: “Tạm thời ta chưa thể trả lời câu hỏi này của ngươi, ta cần phải làm một thí nghiệm.”

“Được, là thí nghiệm gì?”

Ha.

Mã Hiểu Uyển và đám người Áo Thương đứng dự thính ở bên cạnh không nhịn được mà nuốt một ngụm nước miếng, họ nghiêm túc nhìn đám người Khâu Diệu Khang thảo luận về học thuật.

Bây giờ đã là lúc nào rồi mà bọn họ còn tâm tư nghiên cứu ở chỗ này?

Làm thí nghiệm?

Náo loạn à?

Không xem Man tộc là người ư.

Nói thật, Đế Quốc và Man tộc giao chiến với nhau lâu như vậy rồi mà đây là lần đầu tiên bọn họ nghe nói vụ nổ của gai nhọn màu đen có liên quan đến huyết dịch.

Bình Luận (0)
Comment