Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1507 - Chương 1509: Thủ Vệ Liệt Quân

Chương 1509: Thủ Vệ Liệt Quân

Không ngờ Phương Hằng vậy mà vẫn dựa vào cốt giáo trong tay không ngừng ngăn pháp thuật công kích!

Phương Hằng vẫn đang tiếp tục kiên trì!

Nhìn qua, pháp thuật nhiều màu bị Phương Hằng dùng cốt giáo triệt để đánh tan! Hắn không hề bị bất cứ ảnh hưởng gì!

Đoàn Thành Bân thấy thuật Lôi Bạo trung giai của mình bị Phương Hằng dùng cốt giáo đâm nổ, trong mắt cũng lộ vẻ ngạc nhiên.

Hắn cũng thấy rõ, Phương Hằng rõ ràng đã ảnh bởi phạm vi tổn thương và ảnh hưởng của hiệu quả gây tê liệt.

Nhưng tại sao hắn trông có vẻ không có bất kì tổn thương nào, hơn nữa còn có thể tiếp tục giữ vững chiến đấu?

“Tiếp tục! Xem hắn có thể chịu đựng được đến lúc anof!”

Đoàn Thành Bân vừa mới truyền chỉ lệnh, bỗng sững sờ.

“Soạt!”

Trên trận, vị trí trung tâm Phương Hằng bỗng nổi lên một mà khói đen.

Sương mù tràn ngập khí tức tử vong nhanh chóng lan ra, nháy mắt vây Phương Hằng vào giữa, che lấp tầm nhìn của mọi người.

Trong lòng Đoàn Thành Bân cùng đoàn người chơi vô cùng sửng sốt.

Không đúng, đây không phải sương mù đen bình thường.

Sương mù không những chắn tầm nhìn, thậm chí còn chắn cả cảm nhận khí tức!

Đối với pháp sư mà nói, điều này cực kì nguy hiểm.

Các người chơi mất đi cảm nhận mục tiêu đối với Phương Hằng, chỉ có thể dựa vào cảm giác, đại khái nhắm vào vị trí có thể có Phương Hằng ném ra pháp thuật thính phạm vi.

Soạt!

Bỗng, một bóng đen lướt ra từ sương mù đen!

Hài cốt!?

Thấy hài cốt cả người đen nhánh như ngọc, mọi người đều cực kỳ sửng sốt.

Thủ vệ Liệt vương tay cầm trường đao hài cốt, lao về phí một người chơi ở phía trước.

Randolph nhìn chằm chằm vào thủ vệ Liệt vương, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng.

Triệu hoán sinh vật hài cốt hệ vong linh?

Không hề giống sinh vật hài cốt tốc độ di chuyển chậm, thực lực yếu trong khái niệm chút nào!

Tại sao tốc độ của nó lại nhanh như vậy?

Người chơi bị thủ vệ Liệt vương ép chính diện vô cùng sợ hãi, tinh thần chịu áp lực cực lớn, tim đập loạn nhịp, hai quả cầu lửa phóng thẳng về phía trước.

“Bùm! Bùm!!”

Hai quả cầu lửa một trước một sau nổ tung trên cơ thể thủ vệ Liệt vương!

“Vù!”

Thủ vệ Liệt vương bước ra từ ngọn lửa của vụ nổ, dường như hắn không bị ảnh hưởng gì, trường đao trong tay lao về phía trước, cắt qua một vệt sáng đen trong không trung.

“Lá chắn.”

Randolph nhíu chặt mày, hai tay ngưng tụ một ấn ký.

“Vù.....”

Một lá chắn mở ra trước người chơi,

“Đoàng!!”

Lá chắn mở ra đồng thời bị thủ vệ Liệt vương nổ tung!

Người chơi được bảo vệ bởi lá chắn cũng bị dư âm của vụ nổ hất văng ra khỏi chiến trận.

Rất mạnh!

Đám pháp sư vây xem trên quảng trường đồng loạt dời mắt nhìm chàm chằm thủ vệ Liệt vương.

Hài cốt kia là chuyện gì vậy?

Sao lại có cường độ cao như vậy?

Trong đồng tử thủ vệ Liệt vương được Cốt thần điện triệu hoán ra có một linh hồn lửa di động, chuyển người tiếp tục đuổi về phía một người chơi khác.

“Má nó! Đừng qua đây!”

Thấy thảm trạng của đồng đội, một người chơi khác nhanh chóng hất bảy tám đường Phong nhận về phía thủ vệ liệt vương.

Phong nhận lao vào người thủ vệ Liệt vương, trên bộ xương đen cắt qua hai vết hằn nhỏ.

“Đệt!”

Thấy Phong nhận vô hiệu, người chơi không kiềm chế được mắng một câu, tự nhận xui xẻo, trực tiếp nhảy xuống vòng chiến đầu hàng.

Soạt!

Thủ vệ Liệt vương lại đổi hướng, đổi về phía người chơi tiếp theo.

“Đừng loạn, sử dụng pháp thuật khống chế, khống chế nó trước!!”

Đồng đội liên tục ngã xuống, trên trán Đoàn Thành Bân phủ một lớp mồ hôi lạnh, lớn giọng chỉ huy.

Thủ vệ Liệt vương đột nhiên xuất hiện khiến hắn thêm áp lực.

Chỉ có thể dựa vào các pháp thuật mặt phụ khiến hắn suy yếu, sau đó sẽ chuẩn bị đối sách giải quyết hắn.

Tất cả đều nằm trong khống chế!

“Đoàng đoàng đoàng!!”

Lượng lớn pháp thuật khống chế đánh về phía thủ vệ Liệt vương.

Không như Phương Hằng, phương thức tác chiến của thủ về Liệt vương càng mạnh hơn, trực tiếp chống lại từng đòn sát thương bùng nổ của pháp thuật.

Trong thời gian ngắn ngủi, sáu người chơi liên tiếp rút khỏi chiến trận.

Đoàn Thành Bân dán chặt mắt vào thủ vệ Liệt vương.

Đối phương cũng bị hạn chế rồi, chịu phải hiệu quả của pháp thuật phụ suy yếu, tốc độ di chuyển thủ vệ Liệt vương cũng đang giảm đi.

Coi như ổn định rồi.

Đột nhiên, Đoàn Thành Bân tim đập cực mãnh liệt, hắn rời mắt quét qua một bóng người đi ra từ trong sương mù đen!

Hỏng rồi!

Là Phương Hằng!

Phương Hằng thoát khỏi ràng buộc bởi pháp thuật, sau khi thoát ra từ trong khí tức tử giới lập tức lao về phía một người chơi pháp sư gần nhất.

Cốt giáo trong tay đâm về phía trước!

“Sụt!!!”

Pháp sư trơ mắt nhìn cốt giáo màu trắng trong tay Phương Hằng quét qua má hắn, để lại một vệt máu trên mặt hắn.

“Bùm!!!”

Bụng dưới truyền đến cơn đau, theo đó là một chân đạp bay đi.

Phương Hằng điều khiển thủ vệ Liệt vương, lần lượt xâm nhập vào đoàn pháp sư từ hai hướng và giết loạn.

Bắt đầu giải quyết từ kẻ yếu!

Đệt!!

Thấy đồng đội lại liên tục ngã xuống, Đoàn Thành Bân thầm mắng trong lòng.

Kiểu tác chiến của Phương Hằng học từ hài cốt vong linh sao?

ứng phó với một hài cốt đã là cực hạn rồi, một lúc đến hai tên?

Pháp sư vong linh đều là quái vật sao?

Quái vật cũng thôi đi!

Kiểu quái vật này còn có tận hai tên!

Trong nháy mắt hơn mười người chơi còn lại bị Phương Hằng và thủ vệ Liệt vương không ngừng tàn sát.

Công kích của các pháp sư không thể gây sát thương cho Phương Hằng và thủ vệ Liệt vương, một khi bị đến gần sẽ triệt để hết hy vọng, gần như giết trong chớp mắt.

Bình Luận (0)
Comment