Rõ ràng kỹ năng đối phương sử dụng đều là kỹ năng hệ vong linh sơ giai nhất, nhưng năng lực lại......
Đoàn Thành Bân cắn chặt răng.
Không được, sắp thua rồi.
Thực lực giữa hai bên cach biệt quá lớn!
Dùng trục ống!
Liều thôi!
Đoàng!
Đoàn Thành Bân đưa ra quyết định, lấy một trục ống từ balo ra
“Tụ lôi!”
Sức mạnh tinh thần Đoàn Thành Bân trong nháy mắt bị rút sạch!
Cột sáng màu tím ngưng tụ trên pháp trượng.
Sau người Đoàn Thành Bân bóng xanh cực kỳ ảm đạm, bóng hình làm ra tư thế bắn cung.
Soạt!
Cung tên màu xanh nhạt được ngưng tụ từ ánh điện lao về phía trước Phương Hằng.
Phương Hằng đang xông về một người chơi pháp sư, bỗng cảnh giác.
Hắn nhanh chóng đổi mục tiêu công kích, hắn lập tức đứng nguyên tại chỗ, chuyển người đối mặt trực diện với cung tên lao đến, hay tay ngưng tụ ấn ký.
Sách người chết hắc ám xuất hiện trước người Phương Hằng.
“Cốt. Bích!”
Một bức tường hài cốt cực lớn nổi lên từ mặt đất.
“Đoàng!”
Nháy mắt, mặt đất trước Phương Hằng nổi lên một bức tường hài cốt cao ba mét!
Đó là.....
Đoàn Thành Bân đồng tử co lại, trong mắt lóe lên một tia tuyệt vọng.
Tường hài cốt?
Trong mắt Randolph lóe lên một tia sửng sốt.
Kỹ năng hệ vong linh sơ giai mà thôi, học giả hệ vong linh sơ cấp bình thường cũng chỉ có thể triệu hồi được bức tường lớn bằng lá chắn.
Nhưng Phương Hằng trước mặt có thể triệu hoán ra bức tường hài cốt cao dày?
Chẳng nhẽ hắn là pháp sư vong linh cấp đại sư?
“Đoàng!!!”
Cung tên lôi bắn lên tường hài cốt nổ một tiếng đoàng!
Trong mắt Đoàn Thành Bân lóe lên sự suy tàn và hận ý.
Không phải hận Phương Hằng, mà là hận cái nhiệm vụ chó này!
Nhiệm vụ lừa đảo!
Nhiệm vụ chưa kiếm được gì, còn bồi thêm một trục ống pháp thuật, thậm chí còn đắc tội với npc pháp sư vong linh cực mạnh!
Lỗ to rồi!
Độ khó của nhiệm vụ này chỉ có giá trị một giải thưởng ngẫu nhiên cấp a?
Chó cũng không làm!
“Soạt!”
Phương Hằng bước ra từ sau bức tường hài cốt bị nổ, lao trực diện về phía Đoàn Thành Bân, đập một nắm đấm ra.
Thấy đối phương không có bất kì phản kháng nào, nắm đấm của Phương Hằng giảm vài phần lực.
“Bụp!!!”
Một khiên chắn xuất hiện trước mặt Đoàn Thành Bân.
Đoàn Thành Bân bị một đấm bay ra khỏi chiến trận.
“Hội trưởng Đoàn?”
Thấy người dẫn đầu cũng bị đánh bại rồi, người chơi vẫn kiên trì còn lại trong lòng lập tức có một kiểu gọi là hỏng bét.
Thủ vệ hài cốt và Phương Hằng sẽ không cho họ cơ hội, lập tức truy sát những người chơi còn lại.
Chưa đến nửa phút, người chơi trong vòng chiến không phải đầu hàng nhận thua, thì cũng là trực tiếp bị Phương Hằng và thủ vệ Liệt vương đánh ra khỏi vòng chiến.
Trên trận chỉ còn lại Phương Hằng và thủ vệ Liệt vương đứng bên cạnh.
Randolph nhìn lại khắp nơi, gật đầu nói: “Còn muốn tiếp tục khiêu chiến không?”
Nhất trời, quảng trường tạm thời rơi vào im lặng.
Các pháp sư bắt đầu không ngừng suy nghĩ, nếu bản thân chạy lên khiêu chiến sẽ là cảnh tượng như thế nào.
Phần lớn mọi người đều có cùng một kết luận.
Đánh không lại.
Bỗng, đám đông tách ra thành một lối đi.
Đây.....đây là chuyện gì?
Nicole đem theo mấy thủ vệ của Đế Quốc vội vàng đi vào đám đông.
Có chuyện gì vậy?
Là muốn đánh nhau sao?
Nàng vừa mới lui về thành chủ phục mệnh, lập tức nhận được tin Minh Nguyệt điện hạ muốn triệu kiến Phương Hằng gấp.
Đang chuẩn bị đến đón Phương Hằng, nửa đường lại nghe tin Phương Hằng và hội pháp sư đánh nhau, vội vàng đến xem.
Thấy đám người giương cung bạt kiếm, Nicole cảm thấy kỳ lạ.
Nicole nhìn về phía Randolph, hỏi: “Randolph tiên sinh, Phương Hằng là khách quý của Minh Nguyệt điện hạ, là lãnh chủ vừa nhận được phong địa, xin hỏi có phải đã xảy ra hiểu lầm gì rồi không?”
Phần lớn mọi người trên quảng trường đều nhận ra Nicole.
Nàng là một trong những sĩ quan hộ vệ của thành điểu sư.
Vậy nên, pháp sư vong linh này là lãnh chủ?
Trên quảng trường lại một lần nữa vang lên tiếng thảo luận nhỏ.
Đoàn Thành Bân được Randolph dùng ma pháp lá chắn bảo vệ, thực ra vẫn coi là ổn, không hề bị thương nhiều, hồi phục qua tinh thần lực một chút, tiếp theo lại nghe thấy lời của Nicole, trong lòn lập tức thêm phần toang.
Hắn sớm đã biết được thân phận lãnh chủ của Phương Hằng qua nhắc nhở game.
Lần này xong rồi, đắc tội với một lãnh chủ vong linh lớn mạnh.
Có phải nên nghĩ cách bội tội không?
“Nicole, chỉ là hiểu lầm thôi, ta vừa nhận được đánh giá công hội pháp sư của ngài Randolph, giao lưu với các vị ở công hội pháp sư một chút, lĩnh hội chút pháp thuật, ta rất trân trọng cơ hội lần này.”
Phương Hằng nói rồi nhìn sang Randolph: “Ngài Randolph, ta thông qua đánh giá rồi phải không?”
Randolph lại quét mắt qua các pháp sư trên quảng trường, hỏi lại: “Còn ai muốn khiêu chiến nữa không?”
Thấy không có ai trả lời, Randolph nhẹ nhàng đáp: “Chúc mùng ngài, lãnh chủ vong linh trẻ tuổi, thực lực của ngài khiến mọi người phải ca ngợi, bản vẽ mà ngài muốn ta đã cho người sao chép một phần, mời theo ta đi lấy.”
Dưới ánh mắt của mọi người, Randolph đưa Phương Hằng cùng quay về thư viện.
Trong thư viện hoàng gia, Randolph đem một cuộn ma pháp đưa cho Phương Hằng.
“Nhắc nhở: Người chơi nhận được bản vẽ ma pháp- Tháp u hồn.”
Vật phẩm: Bản vẽ ma pháp- Tháp u hồn.
Giải thích: Sau khi tiêu hao cuốn trục có thể học được kiến tạo Tháp u hồn.
Giải thích: Do vật phẩm là bản sao pháp thuật nên sẽ biến mất sau khi sử dụng.
“Nhắc nhở: Người chơi nhận được bản vẽ xay dựng Tháp u hồn.”