Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1517 - Chương 1519: Trả Lời

Chương 1519: Trả lời

Trận đấu đội lần này, phía bên đám người chơi đã dẫn theo rất nhiều người chơi có năng lực thiên phú đặc biệt.

Art là một trong số đó, hắn cực kỳ giỏi trong việc che giấu khí tức và điều tra.

Hai mắt Phương Hằng sáng lên.

Hắn nhìn thấy thân hình của người chơi tên Art đó, đang dần trở nên mờ nhạt trong không khí, cho đến khi bóng dáng đó hòa vào quang cảnh trong hầm.

Điều khiến Phương Hằng ngạc nhiên hơn là khí tức của Art cũng theo đó giảm xuống đến cực điểm.

Nếu không phải quan sát thật kỹ thì hoàn toàn không thể phát hiện ra.

Khi Art tiến xa về phía trước, khí tức cũng dần biến mất khỏi cảm giác của Phương Hằng.

Khoảng ba phút trôi qua, Art quay trở lại, từ trong không khí dần lộ rõ hình dáng của hắn.

“Ta đã kiểm tra rồi, phía trước có một tiểu đội thú sống nhờ trong hang động đang vật lộn với một con long thú sừng tê giác cỡ lớn, hình giống như bọn họ đang đi săn.”

Đi săn?

Mọi người nhíu mày nhìn nhau.

Vi Thao nhỏ tiếng nói: “Từ phân tích trước đây của chúng ta, không thể xác định được đám thú sống nhờ trong hang này chính là kẻ địch.”

“Đường Minh Nguyệt rất có khả năng đã đạt được một vài thỏa thuận nào đó với thú sống nhờ trong hang động. Cái rương mà chúng ta tìm thấy trong hang động lúc trước rất có thể là thú sống nhờ trong hang động muốn chuyển giao cho chúng ta.”

“Vậy nên cho chúng ta một cái rương trống rỗng?”

Mạc Gia Vĩ cảm thấy sự việc không đơn giản như vậy, hắn co cổ lại, nhìn Đường Minh Nguyệt, nhỏ giọng nói: “Chắc không phải là đồ lừa đảo đâu nhỉ?”

“Cũng không loại trừ khả năng này, may là lần này chúng ta dẫn theo chuyên gia hiểu được ngôn ngữ của thú sống nhờ trong hang động, chắc sẽ có thể giao tiếp với họ đôi chút.”

Vi Thao suy nghĩ một hồi, tiếp tục nói: “Chờ đã, chúng ta lại gần xem một chút trước đã, chúng ta có thể xem xét việc giúp đỡ thú sống nhờ trong hang động, rồi thử tiến hành giao tiếp thân thiện với bọn họ.”

Mọi người cũng đều gật đầu tán đồng.

Có thể không ra tay thì tốt nhất đừng động thủ.

“Nếu như thú sống nhờ trong hang động không phối hợp, vậy thì bắt sống một đứa, rồi moi tin tức từ miệng hắn, cũng như nhau cả thôi.” Milhauch vừa nói vừa làm động tác dao chặt, gật đầu nói: “Việc này cứ giao cho ta là được rồi.”

Thời gian thí luyện đang tranh thủ từng phút từng giây, thấy không ai lên tiếng đưa ra ý kiến khác, Vi Thao lập tức vẫy tay xác nhận hành động.

Nhóm người chơi cẩn thận mò mẫm về phía trước, nơi thú sống nhờ trong hang động đang “chiến đấu”.

Phương Hằng đi gần phía trước đội ngũ, trong đồng tử toát lên một tia hắc ám.

Ở không xa phía trước, đội nhóm của thú sống nhờ trong hang động có khoảng mười hai người.

Bọn họ đã làm việc đâu vào đấy, bao vây con long thú sừng tê giác cỡ lớn tê vào vị trí trung tâm.

Long thú sừng tê giác có thân hình cường tráng, thể hình to lớn, trên da có một lớp vảy rất dày, nó đã bị lưới bắt thú loại lớn của thú sống nhờ trong hang chụp lại chắc chắn, đang ra sức giãy giụa tại chỗ.

“Long thú sừng tê giác là một sinh vật ma pháp rất thường thấy trong hầm đất, thể hình thường khá là to lớn. Đây chỉ coi là kích thước lớn.”

Chuyên gia về hang động Argyle đi theo mọi người, thấp giọng giải thích: “Phương thức tấn công của nó là công kích và tác động ma pháp, sử dụng công kích tầm xa sẽ an toàn hơn.”

Vi Thao gật gật đầu, quan sát đánh giá trận đấu này.

Long thú sừng tê giác dựa vào thiên phú ma pháp độc nhất vô nhị của mình không ngừng giải phóng ma pháp gai đất vào xung quanh, ý đồ gây sát thương cho thú sống nhờ trong hang.

Dưới chân của thú sống nhờ trong hang động không ngừng nhô lên gai đất, nhưng bọn chúng dường như có một năng lực đặc biệt nào đó, trong hầu hết các trường hợp đều có thể né tránh trước.

“Đi! Giúp bọn họ!”

Đường Minh Nguyệt ra lệnh, dẫn theo đám người chơi rồi lao ra từ phía sau.

Những tinh anh của Đế Quốc đồng loạt kéo căng cung tên, nhắm vào long thú sừng tê giác.

“Vù! Vụt vụt vụt!”

Mưa tên dày đặc không ngừng rơi xuống.

Mũi tên mà những người lính tinh nhuệ của Đế Quốc sử dụng đều được trang bị thêm hiệu ứng xuyên giáp sắc bén, chúng đâm sâu vào người long thú sừng tê giác, để lại hàng loạt những vết thương.

Long thú sừng tê giác bị lưỡi bắt thú vây chặt, không cách nào né tránh cả, chỉ có thể chịu đòn, phát ra tiếng gào thê lương, càng lúc càng giãy giụa.

Tuy nhiên càng vùng vẫy, máu chảy ra từ miệng vết thương do cung tên đâm càng nhanh.

Khi thú sống nhờ trong hang động nhìn thấy đội nhóm loài người cũng tham gia vào chiến trường, lúc ban đầu vẫn có chút hỗn loạn.

Tuy nhiên, bọn họ nhanh chóng ổn định, phối hợp lùi lại phía sau, cuối cùng dứt khoát rời khỏi phạm vi chiến đấu, cẩn thận cảnh giác nấp ở phía sau quan sát đám nhân loại với long thú sừng tê giác.

Chẳng mấy chốc, long thú sừng tê giác ở vực thẳm bị mắc kẹt trong bẫy đã hoàn toàn tắt thở.

Lúc này mọi người mới ý thức được, tiểu đội của thú sống nhờ trong hang động ở phía sau đang xúm lại đề cao cảnh giác bên cạnh đống vật tư.

“Có thể bọn họ không phải là đội đi săn, có thể là đội vận chuyển, giữa đường vận chuyển vật tư thì gặp phải sự tấn công của long thú sừng tê giác.”

Mọi người nhìn nhau.

Chuyên gia về hang động Argyle dẫn đầu, hét lên mấy âm điệu “Gulu Gulu”, rồi thận trọng dẫn mọi người đi về phía trước, cố gắng giao tiếp với đội thú sống nhờ.

Bình Luận (0)
Comment