Thời gian còn lại của nhiệm vụ: 50 phút. (Nếu nhiệm vụ không được hoàn thành trước khi kết thúc thời gian còn lại, thí luyện sẽ mặc nhận kết thúc thí luyện lần này và bước vào giai đoạn đánh giá).
Các người chơi nhìn nhau.
Độ khó của nhiệm vụ thậm chí còn thấp hơn một phần so với tìm kiếm trước đó.
Nhưng mà…
Phương Hằng có một cảm giác kỳ lạ.
Hắn cứ cảm thấy trò chơi như đang cố ý hướng dẫn bọn họ khám phá theo một phương hướng nào đó.
Rất có khả năng là một cái bẫy.
Đành chịu, trong trò chơi thí luyện, cho dù biết rõ là cạm bẫy cũng chỉ có thể cắn răng miễn cưỡng tiến về phía trước.
Vi Thao cũng có cảm giác tương tự, hắn đọc kỹ lại lời nhắc nhở của trò chơi tận ba lần, sau đó lại đưa mắt nhìn Argyle, rồi hỏi hắn để xác nhận: “Trên bản đồ còn có gợi ý nào khác không?”
“À?” Argyle cúi đầu nhìn bản đồ một lần nữa, lắc đầu nói: “Không có nữa.”
Nếu đổi lại là những thời điểm khác, Vi Thao có lẽ sẽ thận trọng hơn, tìm hiểu thêm rồi mới tiếp tục hành động.
Nhưng mà hiện tại thời gian nhiệm vụ cực ký có hạn, không có thời gian để cho hắn thận trọng.
Đây cũng là một trong những độ khó của trò chơi thí luyện.
“Được rồi, chúng ta đi, đi ‘tế đàn’ xem sao.”
……
Theo sự chỉ dẫn của bản đồ, cả đội tiến về phía ‘tế đàn’.
Không biết bắt đầu từ khi nào, bầu không khí trong đội thật nặng nề, dường như bị bao phủ bởi một đám mây đen.
Trên đường đi, Phương Hằng có cảm giác như bị người khác lén lút theo dõi.
Không chỉ có Phương Hằng, mà những người khác cũng cảm thấy điều đó.
Là thú sống nhờ trong hang động.
Trong bóng tối có vô số cặp mắt theo dõi nhất cử nhất động của bọn họ.
Đi được nửa đường, Vi Thao cũng đã thử “giao tiếp” với thú sống nhờ trong hang động, thậm chí là tấn công.
Nhưng đều không có hiệu quả.
Bọn chúng không hề lộ đầu xuất hiện, chỉ là trốn trong bóng tối rồi quan sát từ xa.
“Chính là ở phía trước.”
Đi theo vị trí được đánh dấu trên bản đồ, rời khỏi khu vực rừng đá rậm rạp, mọi người nhìn thấy tòa kiến trúc lộ rõ trước mắt thì không khỏi cảm thấy chấn động.
Thánh điện!
Bọn họ vậy mà lại nhìn thấy Thánh điện được xây dựng dưới lòng đất!
Argyle dẫn dầu đi lên phía trước, trong mắt ngập tràn thần sắc không thể tin được, nhẹ giọng lẩm bẩm: “Trình độ kiến trúc của thú sống nhờ trong hang động cao như vậy à, không thể nào như vậy được...”
Phương Hành cũng tiến tới, đứng trước Thánh điện, thận trọng quan sát tỉ mỉ toàn diện cung điện.
Những cột đá khổng lồ màu đen đứng sừng sững bên ngoài Thánh điện, trên những cột đá được khắc đủ loại dị thú sinh sống trong thế giới hầm đất.
Nhìn sâu vào bên trong Thánh điện, những bức tường và cột đá bên trong Thánh điện đều được làm bằng một loại tinh thể gạch đá đen, trên mỗi viên tinh thể gạch đá đều được chạm khắc hoa văn, hình vẽ tinh xảo, tỏa ra ánh sáng hắc ám.
Sự im lặng xung quanh khiến mọi người cảm thấy có chút quỷ dị.
“Xạt xạt….”
Đột nhiên, một âm thanh nhỏ vang lên từ bên trong cung điện.
Mọi người đồng loạt nhìn về phía trước.
Một tên thú sống nhờ trong hang động tay cầm một ngọn giáo bằng xương bước ra từ cung điện.
Nó đeo trên cổ một sợi dây chuyền bằng xương, trên người còn đeo những đồ trang sức kỳ dị, hoàn toàn khác với những thú sống nhờ trong hang động mà bọn họ nhìn thấy trước đó.
Trông giống như là sinh vật tinh anh.
Thú sống nhờ trong hang động đứng ở lối vào của cung điện, đối mặt với mọi người, từ trong miệng nó phát ra những âm thanh gulu gulu.
Phương Hằng nhìn Argyle, hỏi: “Hắn đang nói cái gì vậy?”
Trong lòng Argyle có chút hoang mang, nhỏ giọng nói: “Hình như hắn đang nói hoan nghênh chúng ta vào Thánh điện, muốn chúng ta đi theo hắn vào hoàn thành cầu nguyện.”
Mọi người nhìn nhau.
Cầu nguyện?
Phương Hằng càng lúc càng cảm thấy bất an, không khỏi lại nhìn lời nhắc nhở của trò chơi.
Lúc trước khi trở lại chủ thành Đế Quốc đã tự sát một bộ phận nhỏ zombie, còn lại 47 phút mới có thể hoàn thành việc trùng sinh.
Đường Minh Nguyệt cũng nhìn chằm chằm vào cung điện trước mặt, nhỏ giọng nói: “Các vị, tòa cung điện này đem lại cho ta một cảm giác rất không ổn, cực kỳ nguy hiểm.”
Mạc Gia Vĩ sử dụng thiên phú điều tra để kiểm tra một chút thú sống nhờ trong hang động, nói: “Là sinh vật tinh anh, tế tự thú sống nhờ trong hang động.”
“Ừm.”
Vi Thao gật gật đầu, nói: “Khoan vào trong đã, thử xem có thể nói chuyện với hắn không.”
Nói đến đây, Vi Thao lại nhìn Argyle: “Nói với hắn, chúng ta không có ác ý, chúng ta muốn nói chuyện với thủ lĩnh của bọn họ.”
“Đúng rồi, đừng nói với hắn chuyện về Đường Minh Nguyệt, cứ nói chúng ta là do Đế Quốc phái tới, chúng ta mang theo thiện ý mà tới, đại biểu cho Đế Quốc nhân loại muốn nói chuyện với thủ lĩnh của bọn họ.”
Argyle gật đầu, rồi bước thêm nửa bước về phía trước, thử nói vài lời với thú sống nhờ trong hang động.
Hai người đứng cách nhau một khoảng nhất định rồi trao đổi với nhau vài lời, và Argyle lại lùi về.
“Nói thế nào?”
“Hắn rất kiên trì, những người đến tế đàn nhất định phải đi vào tiến hành nghi thức cầu nguyện, còn về việc gặp mặt thủ lĩnh thì có thể bàn sau.”
Ngay khi hắn đang nói, lời nhắc nhở của trò chơi lại xuất hiện trên võng mạc của mọi người.
‘Nhắc nhở: Người chơi hoàn thành nhiệm vụ giai đoạn, sẽ nhận được thêm 1 tiếng đồng hồ thời gian thí luyện, đã kích hoạt nhiệm vụ giai đoạn tiếp theo - Cầu nguyện chưa rõ.’