Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1521 - Chương 1523: Rơi Xuống

Chương 1523: Rơi xuống

Tên nhiệm vụ: Cầu nguyện chưa rõ.

Độ khó của nhiệm vụ: A.

Giải thích nhiệm vụ: Hãy hoàn thành cầu nguyện với tế tư thú soongs nhờ trong hầm đất.

Phần thưởng nhiệm vụ: thêm thời gian thí luyện.

Thời gian còn lại của nhiệm vụ: 15 phút. (Nếu nhiệm vụ không được hoàn thành trước khi kết thúc thời gian còn lại, thí luyện sẽ mặc nhận kết thúc thí luyện lần này, bước vào giai đoạn đánh giá).

Lời nhắc nhở của trò chơi, Milhauch cau mày nói: “Không được, thời gian không còn nhiều nữa, chúng ta cứ đi theo hắn cầu nguyện, xem hắn có thể giở trò gì!”

Vi Thao vừa nói vừa nhìn mọi người, nhắc nhở: “Mọi người chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, lưu lại một nhóm người ở bên ngoài canh giữ.”

Do Milhauch dẫn đầu, mọi người cẩn thận ở phía sau, đi theo tế tư thú sống nhờ trong hang động đi vào bên trong cung điện.

Tinh anh thú sống nhờ trong hang động đi đầu dẫn đường.

Bước vào bên trong cung điện, mọi người phát hiện trước mặt chỉ có một hành lang thẳng tắp.

Hai bên hành lang cực kỳ rộng rãi, bị bao phủ trong bóng tối nhìn không rõ ranh giới, dường như bóng tối có thể hấp thu hết thảy ánh sáng.

Một người chơi đột nhiên nhỏ giọng nói: “Mọi người cẩn thận, thiên phú đặc biệt của ta có thể phát hiện số lượng kẻ địch ở xung quanh, chúng ta đã bị lượng lớn kẻ địch bao vây, ít nhất phải có mấy ngàn tên.”

Nghe vậy, trong lòng mọi người lại trầm nặng, lần lượt nắm chặt vũ khí trong tay.

Phương Hằng nói theo: “Kỹ năng triệu hoán của ta còn 45 phút thời gian cooldown, nếu như gặp phải nguy hiểm, có thể cân nhắc kéo dài thời gian.”

“Ừm…”

Mọi người vừa thấp giọng thảo luận về cách đối phó như thế nào, vừa cẩn thận đi theo tế tư thú sống nhờ trong động.

Chẳng mấy chốc, mọi người đã đi đến điểm cuối lối đi.

Điểm cuối là một đại sảnh hình tròn cực lớn.

Đây cũng là một đại sảnh không có ranh giới, dùng gạch có màu sắc khác nhau xếp thành ba vòng tròn trên sàn nhà.

Càng gần bên trong vòng tròn, màu của viên gạch tinh thể càng nhạt.

Xung quang đại sảnh đều bao trùm trong một lớp bóng tối.

Thú sống nhờ trong hang động đi đến giữa đại sảnh, rồi dừng lại.

Hắn đối mặt với Argyle, lại phát ra những âm thanh gulu gulu.

Argyle cau mày, giải thích với mọi người: “Hắn muốn chúng ta đứng giữa đại sảnh và cùng cầu nguyện với ông ấy.”

“Nói với hắn, chúng ta muốn biết đối tượng chúng ta cầu nguyện là ai.”

Argyle gật đầu, lại thử giao tiếp với thú sống nhờ trong hang một lần nữa, lắc đầu nói: “Không được, hắn rất kiên quyết, hắn không muốn tiếp tục nói chuyện với chúng ta nữa, chỉ là bảo chúng ta hoàn thành cầu nguyện, nếu không thì hắn sẽ không trả lời bất kỳ câu hỏi nào của chúng ta.”

Trong khi nói, tế tư thú sống nhờ trong hang động đã từ từ rút lui ra khỏi vòng phía trong, đứng ở khu vực vòng ngoài, dùng cây thương làm bằng xương ở trong tay chỉ hướng vào vòng trong.

Argyle cau mày nói: “Hắn bảo chúng ta tiến vào vòng tròn trong cùng rồi bắt đầu tiến hành cầu nguyện.”

“Giả thần giả quỷ, Vi Thao ngươi quyết định đi, chúng ta làm thế nào?”

Vi Thao liếc nhìn thời gian còn lại của nhiệm vụ, trầm giọng nói: “Làm theo nhiệm vụ, hoàn thành cầu nguyện, độ khó của nhiệm vụ là cấp A, mọi người hãy phấn chấn tinh thần lên.”

Theo sự hướng dẫn của Argyle, mọi người lần lượt bước lên phía trước, bao quanh vòng tròn bên trong ở trung tâm đại sảnh.

Tế tư thú sống nhờ trong hang động đứng ở rìa của vòng phía ngoài, làm một cử chỉ cầu nguyện, rồi nhắm mắt lại.

Mạc Gia Vĩ cảm thấy lúng túng, không biết phải làm thế nào, hỏi: “Sao vậy? Đây lại là ý gì?”

Argyle gật đầu rồi nói: “Chỉ cần làm theo hắn là được, cứ làm cho ra vẻ thôi.”

Mọi người cũng bắt chước, làm theo tư thế của tế tư, giả vờ nhắm hai mắt lại.

Phương Hằng nhìn mọi người, rồi cũng nhắm mắt lại, mở rộng nhận thức và cảm giác của bản thân, để đảm bảo có thể phản ứng ngay lập tức khi gặp nguy hiểm.

“Ken két…”

Hửm?

Đột nhiên Phương Hằng chú ý đến rung động nhẹ truyền từ dưới chân lên, không khỏi nhướng mày một cái.

Đó là gì?

Cơ quan?

Milhauch cũng chợt nhận ra có gì đó không ổn, đột nhiên mở to hai mắt, rồi hét lên: “Toi rồi! Cẩn thận!”

“Ầm!”

Ngay sau đó liền có một tiếng nổ lớn truyền tới từ dưới lòng bàn chân, dưới chân mọi người truyền đến những chấn động mãnh liệt.

Cái quái gì vậy?

Người chơi cùng hộ vệ đi theo phát hiện có điều gì đó không đúng lắm, liền lập tức muốn lùi lại phía sau, nhưng tiếp đó toàn bộ mặt đất đột nhiên sụp xuống!

Trong lúc hoảng loạn, Mạc Gia Vĩ vô thức muốn nắm lấy bất cứ thứ gì có thể nắm được ở bên cạnh để giữ thăng bằng.

Nhưng mà không làm được!

Trong trạng thái mất trọng lượng, mọi người hét lớn rồi cùng rơi xuống dưới với phiến đá dưới chân!

Qủa nhiên là cạm bẫy!

Phương Hằng duy trì sự bình tĩnh, biến thân thành hình dạng con dơi treo lơ lửng giữa không trung.

Hắn nhìn sàn nhà dưới chân mình vỡ vụn thành những mảnh đá, liên tiếp sau đó là những người chơi cùng với đám binh sĩ Đế Quốc cùng rơi xuồng.

Trong đó cũng có Milhauch, còn có một số người chơi khác dựa vào loại sức mạnh đặc biệt nào đó lơ lửng giữa không trung.

Nhìn xuống phía dưới, những người còn lại đang không ngừng rời vào mảng bóng tối đó.

Phương Hằng nhanh chóng nhìn cái tên thú sống nhờ trong hang đã dẫn bọn họ vào đại sảnh bên kia.

Lúc này, hắn đã lùi ra phía sau, từ trong bóng tối dần lộ ra đông nghìn nghịt những thân hình của thú sống nhờ trong hang động, bọn chúng giơ cao thương xương tiến lại gần vòng trong của đại sảnh.

Phiền phức rồi!

Bình Luận (0)
Comment