Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1568 - Chương 1570: Từ Chối

Chương 1570: Từ chối

“Ta biết điều này rất khó khăn, và Vùng đất ôn dịch cũng không hề đơn giản như vẻ ngoài, với lực lượng của chúng ta tuyệt đối không thể làm được, cho nên chúng ta cần đồng đội.”

Ed nhẹ nhàng liếm khoé miệng, nhìn Salven vừa đi vào phòng hội nghị, hỏi: “Salven, liên hệ được với Vạn tiên sinh chưa?”

Là công hội người chơi hàng đầu, ưu tiên trước nhất của người chơi là lợi ích, về phần hợp tác với Man tộc không phải là không được, thậm chí họ còn có thể chủ động thử liên lạc với Man tộc.

Có nhiệm vụ, đương nhiên sẽ thử nhận lấy.

Chỉ một tháng trước, sự tiếp xúc của họ với Man tộc đã phát động một nhắc nhở nhiệm vụ liên quan đến đá Khải Thị.

Có điều họ không ngờ lại tìm thấy đá Khải Thị tại thế giới dưới lòng đất!

Nét mặt Salven hơi cứng đờ: “Đoàn trưởng, Vạn tiên sinh từ chối lời đề nghị hợp tác với chúng ta.”

Bị từ chối rồi?

Ed bất ngờ, truy hỏi: “Vì sao?”

“Vạn tiên sinh nói Vùng đất ôn dịch đó không đơn giản.”

Nhớ lại những lời thoái thác khi trao đổi với Wangeni trước đó, Salven cau mày: “Hắn nhắc nhở chúng ta phải cẩn thận và tốt nhất không nên manh động cho đến khi chúng ta chuẩn bị kỹ lưỡng, nhưng hắn cũng hứa rằng nếu chúng ta có thể giúp hắn có được đá Khải Thị, hắn vẫn sẽ cung cấp cho chúng ta một khoản bồi thường cực kì phong phú.”

Mọi người nghe vậy không khỏi tỏ vẻ nghi hoặc.

Wangeni là một trong những người thừa kế dự định của thủ lĩnh Man tộc.

Hắn đã im hơi lặng tiếng từ vài năm trước sau thất bại thảm hại trong trận chiến với con người.

Nhưng hơn một tháng trước, thông qua các loại nhiệm vụ được thiết lập trước đó tổ đội đã liên hệ được với hắn, đồng thời hắn cũng đưa ra một nhiệm vụ liên quan đến đá Khải Thị.

Có thể nói phần thưởng nhiệm vụ vô cùng phong phú.

Cũng vì lẽ đó, toàn bộ tổ đội không ngừng rục rịch.

“Đoàn trưởng, Vạn tiên sinh không đồng ý hợp tác, tự chúng ta lên đi!”

“Không được, quá mạo hiểm.”

Ed xoa huyệt Thái Dương.

Hắn vốn dĩ có kiêng kỵ với Vùng đất ôn dịch.

Hiện tại, đến cả Wangeni cũng cẩn thận mọi bề với Vùng đất ôn dịch.

Điều này càng làm tăng thêm sự bất an trong lòng hắn.

Ngẫm nghĩ, Ed nói: Nếu Wangeni không đồng ý, vậy Man tộc khác thì sao? Ta tin tưởng sẽ có không ít người cảm thấy hứng thú với đá Khải Thị.”

Salven nói: “Anh, chúng ta tiếp xúc với các Man tộc khác trong thời gian rất ngắn ngủi, tìm họ hợp tác thật sự rất không an toàn đâu, quá mạo hiểm.”

“Ừm, đúng vậy.”

Ed cúi đầu cẩn thận ngẫm nghĩ, lúc ngẩng đầu lần nữa hắn đã đưa ra quyết định: “Rủi ro cao, lợi nhuận cao.”

Mọi người thầm tính toán.

“Đoàn trưởng, có biến rồi!” Một người chơi vội vàng xông vào phòng họp: “Chúng ta vừa mới điều tra phát hiện ra rằng thành Haney cũng là một trong những mục tiêu công kích đầu tiên của Man tộc, nhưng tên pháp sư vong linh bỗng nhiên xuất hiện trong làng kia đã dẫn đầu đoàn lính đánh thuê Thiên Lê và đội hộ vệ Đế Quốc giữ vững chủ thành, đánh tan hoàn toàn quân đoàn Man tộc rồi!”

Đánh tan quân đoàn Man tộc?

Tin tức này khá rúng động, đến mức trong căn phòng bỗng chốc hơi yên tĩnh.

Chỉ dựa vào cái thôn xóm rách nát kia?

Có thể đánh tan toàn bộ quân đoàn Man tộc?

Có phải là có vấn đề ở đâu không?

Các người chơi bị chấn động, trao đổi ánh mắt với nhau.

Ed lại nhẹ nhàng thở ra.

Hắn vẫn luôn có một loại dự cảm mãnh liệt rằng Vùng đất ôn dịch có hậu thủ.

Hiện tại, dự cảm này đã được xác minh, hắn lại cảm thấy trong lòng thả lỏng.

Chỉ cần dò la được lá bài tẩy của đối phương, đương nhiên có thể tìm ra cách bố trí mục tiêu.

“Cụ thể thì sao?”

Người chơi lắc đầu nói: “Chúng ta vẫn còn đang nghe ngóng, tin tức bên Đế Quốc bị phong tỏa, bên Man tộc hẳn càng có nhiều tình báo chuẩn xác hơn, trước mắt chúng ta thăm dò được từ phía dân chúng rằng sự vỡ trận của Man tộc có liên quan đến đại thụ bỗng nhiên sinh trưởng kia.”

Đại thụ?

Nhóm người trao đổi ánh nhìn.

“Đại thụ kia...” Ed tự lẩm bẩm: “Xem ra chúng ta cần phải tìm ra cách đối phó với đại thụ kia...”

“Pháp thuật hệ hỏa, đương nhiên có thể khắc chế những cây cối này.”

...

‘Nhắc nhở: Vùng đất ôn dịch được Đế Quốc công nhận.’

‘Nhắc nhở: Tin tức Vùng đất ôn dịch ngăn cản Man tộc xâm lấn đã được truyền bá ra ngoài.’

‘Nhắc nhở: Danh vọng của ngươi tại Đế Quốc được tăng lên mức nhỏ.’

‘Nhắc nhở: Độ thiện cảm giữa ngươi và các lãnh chúa Đế Quốc đã thay đổi (Ấn vào đây để biết thêm chi tiết).’

‘Nhắc nhở: Vùng đất ôn dịch đã gây ra sự chú ý của vài thế lực đặc thù.’

Tốn rất nhiều sức lực mới có thể đưa tiễn các lãnh chúa Đế Quốc đến đây tham quan đi, cuối Phương Hằng cũng thở phào nhẹ nhõm, một mình đi tới chỗ thần thụ.

Từ giác quan tâm linh của thần thụ Abe Chie truyền đến những cảm xúc mừng rỡ và thân mật.

“Ừm.” Phương Hằng gật đầu, chỉ vào hòn đá màu đen bên phải đại thụ: “Chuẩn bị cho ngươi.”

“Xì xì xì...”

Được sự cho phép của Phương Hằng, những dây leo trải dài trên mặt đất nhanh chóng ngọ nguậy, quấn chặt lấy hòn đá màu đen.

“Xì!”

Toàn bộ hòn đá ngay lập tức bị kéo vào mặt đất đang nứt ra.

Lát sau, trên thân thần thụ Abe Chie lại tách ra hào quang màu xanh nhạt.

‘Nhắc nhở: Người chơi thành công bồi dưỡng thần thụ - Abe Chie (hình dạng dung hợp máu).’

‘Nhắc nhở: Thần thụ - Abe Chie (hình dạng dung hợp máu) đã hấp thụ lực lượng không rõ, hiện tại đang tiến vào trạng thái sinh sôi cấp tốc.’

Bình Luận (0)
Comment