Phương Hằng nhìn thấy thần thụ đang trưởng thành nhanh chóng!
Đại thụ lại vươn lên.
Cành lá nhanh chóng phát triển kéo dài bốn phía.
Phạm vi của khu rừng được bao bọc bởi Thần thụ lại mở rộng ra bên ngoài!
Bên ngoài khu rừng, đội của Mã Hiểu Uyển - đang chỉ đạo đội vận chuyển vật tư tiến lên - không khỏi ngẩng đầu nhìn đại thụ nằm giữa Vùng đất ôn dịch cách đó không xa.
Bên kia...
Lại xảy ra chuyện gì rồi?
“Hô...”
Gió nhẹ thổi qua.
Những hạt bụi sáng lốm đốm theo gió bay xuống người của đội vận chuyển.
Lớp bụi màu xanh dường như có một sức mạnh kỳ lạ cuốn sạch sự mệt mỏi của mọi người.
Mã Hiểu Uyển khẽ giật mình, không dám tin giơ tay phải lên đặt trước người.
Sinh mệnh lực?
Bên trong lớp bụi màu xanh ẩn chứa sinh mệnh lực mạnh mẽ.
Trên vai phải của nàng lại truyền đến cảm giác ấm áp.
Đó là nội thương còn lại sau vụ trúng độc mấy năm trước.
Những năm gần đây Mã Hiểu Uyển luôn tìm kiếm phương pháp chữa trị.
Nhưng bây giờ, nó đang tự lành lại!
“Xì xì xì...”
Mọi người nhìn theo hướng phát ra âm thanh.
Khu rừng lại phát triển rộng hơn!
Rễ cây và dây leo rậm rạp dọc theo ranh giới rừng nguyên sinh nhanh chóng lan rộng về phía mọi người, gần như ngay lập tức bao vây toàn bộ đội vận chuyển, sau đó lan ra xa hơn về phía sau.
...
‘Viễn cổ truyền kỳ - Abe Chie (hình dạng dung hợp máu) (Đã khoá với người chơi).’
Trạng thái hiện tại: Thể ấu niên (LV: 8).’
Sau ba tiếng, hai dòng nhắc nhở của trò chơi hiện lên trên võng mạc của Phương Hằng.
Thần thụ từ cấp 3 tới cấp 8.
Lần thăng cấp này tốn rất nhiều thời gian.
Phương Hằng cảm thấy mối liên hệ tâm linh giữa mình và Abe Chie càng chặt chẽ hơn, nhưng hai bên vẫn không tài nào tiến hành giao lưu thêm.
Vẫn chưa đủ.
Hiện tại thần thụ vẫn đang ở trạng thái thể ấu niên, có lẽ phải thăng cấp thành thể trưởng thành mới có thể phát động kỹ năng mới.
Có lẽ phải lên tới cấp 10 mới có thể biến đổi?
Lần này hắn mang rất nhiều khoáng thạch thượng vàng hạ cám tới, nghe nói chúng chứa năng lượng khoáng thạch.
Những khoáng thạch này cũng đều được thử cho Abe Chie nuốt và hấp thu, nhưng tiếc thay hiệu quả vô cùng yếu ớt.
Có vẻ như cần phải tìm thấy nhiều đá màu đen hơn.
Ví như hòn đá trong kho báu hoàng thất kia.
Nghĩ vậy, Phương Hằng dời mắt khỏi thần thụ.
Hầu hết các vật liệu cần thiết để xây dựng tháp linh hồn đều đã có sẵn, còn một số lượng nhỏ sẽ được vận chuyển liên tục từ thành Haney.
Về phương diện xây dựng, hàng trăm nhóm phân thân zombie không cần tiêu hao thể lực cùng kết hợp lại với nhau, hiệu suất xây dựng có thể được xưng là khủng bố!
Mọi thứ đều thuận lợi, đại khái ngày mai sẽ có thể hoàn thành việc xây dựng.
Đương nhiên, muốn hoàn thành hoàn chỉnh tháp linh hồn còn thiếu một thứ mấu chốt nhất.
Lõi ma pháp.
Phương Hằng khẽ mím môi, tiếp tục suy tư.
Thông qua Hiệp hội pháp sư đi theo quy trình thu hoạch đăng ký xin lõi ma pháp quá chậm, trước đó nhiệm vụ mới đưa ra cũng yêu cầu phải hoàn thành việc xây dựng tháp linh hồn trong hai ngày.
Ừ, kế hoạch trước thời hạn, dứt khoát ra tay thẳng với kho báu của Đế Quốc thôi!
Trực tiếp cướp bóc kho báu Đế Quốc!
Cướp những bảo vật khác về có thể tạm thời cất giữ tại thế giới dưới lòng đất, đang rất cần lõi ma pháp và hòn đá trong kho báu hoàng thất Đế Quốc, nhất định phải lấy được càng sớm càng tốt.
Ừ, nghĩ cách bố trí sẵn, nếu hết thảy thuận lợi thì đêm nay sẽ ra tay!
Đúng! Cứ vậy đi!
Đi thương lượng với Đường Minh Nguyệt về kế hoạch tối nay đã.
Ủa? Đường Minh Nguyệt đâu?
Nàng chạy đi đâu rồi?
Nhớ lại, hình như nàng vừa mới đi theo những lãnh chúa Đế Quốc kia rồi?
“Gu gu gu...”
Đang nghĩ ngợi, Phương Hằng nghe tiếng điểu sư kêu to từ trên cao.
Phương Hằng ngẩng đầu nhìn lên không trung, rồi nhẹ nhàng gõ tay.
“Xì xì xì...”
Dây leo bao phủ ở chân trời dần dần tản ra.
Đường Minh Nguyệt nhảy xuống khỏi điểu sư đang bay vờn quanh trên không trung.
Đáp đất, Đường Minh Nguyệt đứng trước mặt Phương Hằng.
Vẻ mặt nàng hơi ửng hồng vì hưng phấn: “Hô, Phương Hằng, quá lợi hại, lừa đám lãnh chúa này sửng sốt luôn! Lúc ta đưa họ về, họ khen ngươi không hết lời đấy!”
Đường Minh Nguyệt cảm thấy lần này Phương Hằng thật sự là vô địch.
Lừa tiền của người khác còn được người ta mang ơn.
So ra, nàng còn cả một chặng đường dài phía trước để trở thành kẻ lừa đảo.
“Ngoài ý muốn... Đây chỉ là ngoài ý muốn thôi.”
Phương Hằng ho nhẹ, nghĩ thầm ngươi tỏ vẻ sùng bái như thế làm gì?
Làm như ta rất am hiểu lừa người vậy.
“Đúng rồi, không nói cái này.” Phương Hằng tranh thủ đổi chủ đề: “Bên kho báu Đế Quốc tiến hành thế nào rồi?”
“Ta đang định nói chuyện này với ngươi nè.”
Nhắc tới kiếm tiền, Đường Minh Nguyệt lập tức nghiêm túc hẳn. Nàng gật đầu nói: “Vật tư thoả thuận với các lãnh chúa đã lục tục ngo ngoe được gửi đến kho quân nhu của thủ đô Đế Quốc, hiện tại phiền toái duy nhất là thiếu quyển trục hệ thủy.”
“Bởi vì khai chiến với Man tộc, quyển trục hệ thuỷ của Hiệp hội pháp sư và Đế Quốc bên kia đã không thể tiếp tục gian lận được nữa, ta vừa đi cùng các lãnh chúa về thành Haney, vốn định lừa một ít quyển trục hệ thuỷ từ tay họ.”
Phương Hằng trong lòng tự nhủ Đường Minh Nguyệt vẫn có thể làm được.
Không quên chính sự, là cộng sự có thể tin cậy.
Hắn không khỏi gật đầu, hỏi: “Ừ ừ, sau đó thì sao? Kết quả thế nào?”