Sau khi gai nhọn đâm xuyên qua khiên sắt còn đâm xuyên phổi phải của hắn, sau đó xuyên qua người hắn.
“Đội trưởng!”
Các hộ vệ hai mắt đỏ bừng, đồng loạt giơ thương lên đâm mạnh về phía tà ma!
Milhauch trốn trong bóng tối quan sát, cũng lộ ra vẻ mặt quái dị.
Sức chiến đấu của tà ma thật đáng kinh ngạc!
So sánh theo chiều ngang, sức mạnh và thuộc tính nhanh nhẹn của tà ma còn mạnh hơn Man tộc sau khi ma hóa.
Sau khi tăng tốc, lực xuyên thấu của công kích bằng gai nhọn của tà ma thậm chí có thể xuyên thủng khiên sắt của binh sĩ tinh nhuệ con người.
Tuy nhiên, những tà ma này dường như thiếu mất khả năng tấn công tầm xa của Man tộc sau khi ma hóa.
Cũng không biết năng lực phòng ngự của nó như thế nào.
Giống như Man tộc: “tà ma” cũng có một lớp biểu bì màu đen tương tự trên bề mặt cơ thể, có vẻ năng lực phòng ngự cũng sẽ không yếu.
Người chơi cận chiến nếu gặp phải chúng sẽ rất đau đầu đây.
“Địch tập kích! Là địch tập kích!”
Hửm?
Khi Milhauch đang suy nghĩ, bên tai đột nhiên nghe thấy một trận kinh hô hoảng loạn, trong lúc nhất thời không khỏi ngây người.
Hắn quay sang nhìn Phương Hằng ở bên cạnh.
Lợi dụng sự hỗn loạn, Phương Hằng giả vờ hét lên về phía nhóm hộ vệ Đế Quốc.
“Man tộc tới! Man tộc tấn công rồi! Mọi người cẩn thận!”
“Trời đất! Là Man tộc ma hóa! Chạy mau!”
“Mọi người cẩn thận!”
“Đội trưởng! Đội trưởng!”
“Đội trưởng bị Ma tộc giết rồi! Hãy báo thù cho đội trưởng!”
Theo tiếng Phương Hằng hét lớn, cảm xúc hoảng sợ nhanh chóng lan ra bên ngoài.
Các hộ vệ không biết những thể sinh mạng kỳ lạ được bao phủ bởi lớp biểu bì màu đen kia rốt cuộc là gì, hơn nữa chúng quả thực có phần giống với Man tộc sau khi ma hóa.
Điều quan trọng nhất là, thực lực của tà ma cực kì mạnh.
Đám người bảo sao hay vậy, chẳng mấy chốc trong cả kho đều tràn ngập tiếng la hét của những hộ vệ vốn không rõ chân tướng là gì.
“Man tộc xâm nhập!”
“Bảo vệ kho quan trọng!”
“Báo cáo! Chỉ huy, chúng ta gặp phải Man tộc xâm nhập...”
Trong lúc nhất thời, mọi người đều la hét cảnh báo tin tức Man tộc xâm nhập.
Milhauch gãi đầu, trên đầu có cảm giác đau đớn.
Hắn rời mắt khỏi Phương Hằng, trong một khoảnh khắc hắn bỗng hiểu tại sao Vi Thao sau khi nghe kế hoạch của Phương Hằng lại do dự như vậy.
Đúng là gặp quỷ mà, sao Phương Hằng làm được loại chuyện này thành thạo đến vậy...
“Đi thôi!”
Thấy kế hoạch thành công, Phương Hằng cười khẽ vỗ vai Milhauch: “Chúng ta đến địa điểm tiếp theo, tìm Đường Minh Nguyệt tụ họp.”
...
Bên trong bảo khố của hoàng thất Đế Quốc.
Sau khi bên ngoài phát nổ, Đường Minh Nguyệt lập tức cho gọi đội hộ vệ di chuyển và sơ tán bảo vật khỏi bảo khố của hoàng thất.
Đội trưởng đội hộ vệ trực thuộc hoàng thất Trình Cát Cường vô cùng khó hiểu, cau mày nói: “Minh Nguyệt điện hạ, bây giờ tình hình bên ngoài không rõ, vội vàng chuyển vật tư ra ngoài e là sẽ có nguy hiểm.”
Đội hộ vệ vẫn luôn phụ trách canh giữ bảo khố của hoàng thất, bọn họ cảm thấy bên ngoài quá huyên náo, nhưng vẫn chưa kết luận được đến cùng là chuyện gì xảy ra, hơn nữa bảo khố của hoàng thất vẫn luôn là một bí mật, rất ít người ngoài biết về nó.
Bây giờ chạy trốn có vẻ như không cần thiết, ngược lại sẽ chỉ tăng thêm nguy hiểm.
Nhưng Minh Nguyệt điện hạ lại phản ứng mạnh như vậy, thúc giục bọn họ lập tức di chuyển.
‘Nhắc nhở: Hành vi bất thường của ngươi đã khiến sức ảnh hưởng của Đế Quốc suy giảm, xin hãy lựa chọn cẩn thận’.
‘Nhắc nhở: Càng nhiều hành vi bất thường sẽ dẫn đến sức ảnh hưởng giảm nghiêm trọng’.
Đường Minh Nguyệt nhìn nhắc nhở từ trò chơi, trên mặt lộ vẻ quyết tâm.
Chỉ là một cảnh báo nhắc nhở trò chơi cũng muốn làm nàng dừng tay?
“Các ngươi biết cái gì? Ta đã sớm nhận được tin tức, bên ngoài Man tộc tập kích kho vật tư quân dụng là vì bảo vật trong bảo khố của hoàng thất, hiện tại lập tức di chuyển vật tư, nhất định không được để Man tộc đắc thủ! Đây là mệnh lệnh, nhanh!”
“Vâng!”
Các hộ vệ nửa tin nửa ngờ với tin tức của Đường Minh Nguyệt.
Nhưng tình thế hiện tại cấp bách, cộng thêm với việc Đường Minh Nguyệt liên tục thúc giục, không để bọn họ suy nghĩ nhiều, bọn họ tuân theo mệnh lệnh của Đường Minh Nguyệt, bắt đầu chuyển những vật tư có giá trị trong bảo khố của hoàng thất lên xe sơ tán.
Sau khi xếp lên xe, hơn ba mươi hộ vệ tinh nhuệ của Đế Quốc đi theo hộ tống vật tư sơ tán khỏi thông đạo tránh nạn khẩn cấp.
Hộ vệ trưởng hoàng thất Trình Cát Cường đã chuẩn bị tốt, chờ đến sau khi ra ngoài nếu hắn phát hiện tình hình bên ngoài có thể kiểm soát được, khi đó cho dù Minh Nguyệt điện hạ có ngăn cản, hắn cũng sẽ lựa chọn ngay lập tức mang bảo vật trở về bảo khố.
Chẳng mấy chốc, đội đã từ khu vực bí mật dưới đất tiến vào khu vực trên mặt đất.
Nhìn thấy kho quân dụng Đế Quốc chìm trong mớ hỗn độn, tất cả mọi người trong đội hộ vệ sắc mặt đều trở nên nghiêm trọng.
Man tộc thực sự đột kích?
Trong kho quân dụng vang vọng tiếng kêu Man tộc xâm nhập, Trình Cát Cường thậm chí còn tận mắt nhìn thấy một thể sinh mạng bò sát màu đen bất ngờ tập kích từ phía sau một binh sĩ tinh nhuệ của Đế Quốc.
Gai nhọn màu đen dễ dàng xuyên thủng qua tim binh sĩ tinh nhuệ của Đế Quốc.
Thấy vậy, Đường Minh Nguyệt thở phào nhẹ nhõm.
Trên đường đi, nhắc nhở cảnh báo của trò chơi vang lên không ngừng, bây giờ cuối cùng cũng dừng lại.
Phải lập tức đi tìm Phương Hằng tụ họp!