“Hội trưởng, vừa rồi ta ở ngoại tuyến dò hỏi một lần, người Liên Bang cũng đã truy hỏi một lần, nhưng vẫn không tra ra được thân phận của người thần bí kia.”
“Ừm.”
Ed gật đầu: “Tiếp tục điều tra.”
Salvin hơi do dự, sau đó ghé tai nhỏ giọng nói: “Lão đại, liệu chúng ta có phải đã nhầm rồi không?”
“không thể nào.”
Ed rất tự tin, thấp giọng nói: “Tiếp tục điều tra, có lẽ chuyện này không phải người Liên Bang khu bắc chúng ta làm, nghĩ cách để cho Bắc Liên Bang lợi dụng quan hệ, nhìn xem các Liên Bang khác có đầu mối liên quan không. Ngoài ra có thể bắt tay điều tra từ các thế lực phản Liên Bang.”
“Được.”
Salvin đáp lại, ánh mắt tập trung vào kho vật tư quân dụng cách đó không xa, hỏi: “Hội trưởng, chúng ta ở lại đây làm gì? Là định tấn công kho vật tư quân dụng của Đế Quốc sao?”
“Vừa rồi có tin tức nói Minh Nguyệt điện hạ tới kho vật tư quân dụng.”
“Hả? Minh Nguyệt điện hạ?” Salvin nghi ngờ: “Trời tối rồi nàng tới kho vật tư làm gì?”
“Ừm, ta cũng cảm thấy có thể có vấn đề gì đó. Ngoài ra, còn có mấy lô hàng đích thân Minh Nguyệt điện hạ muốn, tối nay cũng lần lượt chuyển đến kho vật tư.”
Ed nói rồi vươn tay chỉ về khu rừng ở phía đông lối ra vào kho quân dụng: “Nhìn thấy không? Đội vận chuyển ẩn nấp ở khu rừng cách lối vào không xa kia có vấn đề, từ khi ta đến nó đã đỗ ở đó, cũng phải được hơn hai tiếng rồi.”
“Thần thần bí bí, trời tối không trở vật tư vào kho quân dụng, mà lại đỗ ở cửa làm gì?”
Salvin nghe vậy cũng cảm thấy có gì đó không đúng, hắn hỏi: “Hội trưởng, ngươi cho rằng tình hình của kho quân dụng có liên quan đến người chơi đứng sau Đường Minh Nguyệt?”
Ed gật đầu nói: “Ừm, hơn phân nửa là có quan hệ.”
Salvin lại nhìn hơn chục người chơi đang mai phục xung quanh mình.
Nếu đánh nhau, bọn họ sẽ không chiếm được chút ưu thế nào.
“Hội trưởng, nhân lực của chúng ta có vẻ không đủ đúng không? Có cần ta gọi thêm người tới không?”
“Nhiều người để làm gì? Chúng ta cũng không tới để đánh nhau với bọn họ.”
Ed nhỏ giọng đáp lại.
Vốn dĩ hắn đến đây chỉ là để tìm cơ hội nói chuyện với Minh Nguyệt điện hạ, tìm ra người chơi điều khiển ở phía sau.
Không ngờ lại phát hiện ra điều bất thường bên ngoài kho quân dụng nên Ed đã hủy bỏ kế hoạch.
Hắn đoán rằng Minh Nguyệt điện hạ có thể sẽ hành động vào tối nay.
Nếu như thực sự giống như hắn đoán, hắn lo rằng ra tay hấp tấp có thể làm nhiễu loạn sắp xếp của đối phương, gia tăng mâu thuẫn giữa hai bên.
Ed không muốn trêu chọc kẻ địch mạnh.
“Ừm, nói cũng đúng.”
Salvin cũng nhìn về phía kho quân dụng, hỏi: “Nhưng bọn họ có thể sẽ làm gì? Dù sao cũng sẽ không ra tay với kho quân dụng chứ?”
“Đúng vậy, ta cũng không thể hiểu được điều này...”
Ed có thể phán đoán tất cả mưu kế của đối phương.
Nhưng khi đi sâu, hắn lại không thể hiểu được.
Chính xác thì Đường Minh Nguyệt và người chơi phía sau nàng rốt cuộc muốn làm gì?
Ed đang đau đầu thì đột nhiên cảm thấy dưới chân rung lắc dữ dội, hắn bám vào thân cây bên cạnh.
Bên tai cũng vang lên tiếng nổ lớn.
“Bùm bùm bùm!”
Salvin sững sờ, vội vàng nhìn về phía kho quân dụng của Đế Quốc.
Chuyện gì vậy?
Nổ rồi?
Nguồn gốc của vụ nổ đến từ kho quân dụng Đế Quốc cách đó không xa.
Hội trưởng thực sự đã đoán đúng.
Kho quân dụng của Đế Quốc xảy ra chuyện rồi!
Salvin vội quay đầu nhìn về phía Ed: “Đội trưởng, chúng ta…”
“Đừng hoảng.”
Ed nhìn chằm chằm kho quân dụng của Đế Quốc đang bốc cháy dữ dội, vẻ mặt cũng âm trầm không thôi: “Chờ xem sao.”
...
Bên trong kho quân dụng của Đế Quốc.
Lửa cháy phừng phừng.
Khí lưu khổng lồ do vụ nổ tạo ra khiến hai hộ vệ đứng canh ở cửa bay thẳng ra xa, ngay cả Phương Hằng và Milhauch còn chưa đi xa cũng bị ảnh hưởng bởi khí lưu của vụ nổ, đồng loạt nhảy lùi lại.
Gần như ngay lập tức, còi báo động vang lên, kho vật tư quân sự của Đế Quốc ồn ào náo loạn.
Vụ nổ dữ dội khiến toàn bộ kho số 9 trong nháy mắt nổ tung.
Những tàn tích do vụ nổ để lại cũng chìm trong biển lửa.
Ngọn lửa nhanh chóng lan ra xung quanh!
“Cẩn thận! Mọi người đề cao cảnh giác!”
“Phát nổ! Khu vực kho số 9 phát nổ! Cẩn thận!”
“Cảnh báo! Cảnh báo cấp 1!”
Toàn bộ khu vực phía tây của kho quân dụng Đế Quốc đang bị biển lửa tràn sang.
Các hộ vệ lập tức kéo đến để kiểm tra tình hình ở khu vực phía tây.
“Đó là gì!”
Trong ngọn lửa hừng hực, nhóm hộ vệ đuổi tới đầu tiên nhìn thấy quái vật kỳ dị.
Vóc dáng thấp bé, trên da bao phủ lớp biểu bì màu đen.
Giống như Man tộc, nhưng có hơi khác biệt.
Ít nhất Man tộc không thấp bé như vậy, hơn nữa cũng không bò trên mặt đất bằng bốn chân như bọn chúng.
“Cẩn thận!”
Đột nhiên!
Con quái vật màu đen đang bò trên mặt đất cực kỳ nhanh, trong nháy mắt đã lao về phía nhóm hộ vệ.
Tốc độ nhanh đến kinh người.
Đội trưởng đội hộ vệ ngay lập tức nâng tấm khiên lớn chắn trước mặt.
Chi trước của quái vật dưới sự bao phủ của lớp biểu bì màu đen nhanh chóng vặn vẹo tạo thành gai nhọn màu đen.
Gai nhọn đâm mạnh về phía trước.
“Keng!”
Âm thanh vật cứng va chạm vang lên.
Đồng tử đội trưởng đội hộ vệ co rút, cúi đầu nhìn xuống tấm khiên lớn bằng sắt trước mặt mình.
Khiên lớn trong tay hắn vậy mà lại bị xuyên thủng một lỗ!