Lưu Nghị nổi cơn thịnh nộ.
“Tổ trưởng Phương, đám người tổ 7 Hoàng Minh đó đúng là đồ chó má! Bọn họ không phải người nữa rồi!
“Rõ ràng ngươi liều mạng làm việc cho công ty như vậy, mấy ngày mấy đêm không ngủ, mà bọn họ còn đem hết tài liệu của chúng ta đem đi điều tra kỹ lưỡng, thật là thứ chẳng ra gì!”
“Lúc trước ta mù mắt rồi nên mới trở về cái công ty ngu ngốc này.”
“Tổ trưởng Phương, ngươi về đây trước đi, bọn ta đã đến tìm giám đốc Tần rồi, nàng nhất định sẽ giúp chúng ta đòi lại công đạo, ngươi đừng kích động.”
“Khụ khụ….”
Phương Hằng ho nhẹ một tiếng.
“Lưu Nghị, vẫn đến làm việc cho ta đi, ta trả lương gấp đôi cho ngươi.”
Hắn chợt nghĩ đến cách thọc gậy bánh xe.
Chỉ dựa vào phân thân zombie thì vẫn còn rất nhiều điểm bất tiện.
Đặc biệt là lúc vận chuyển vật tư, zombie di chuyển quá chậm! Hiệu suất quá thấp!
Ra ngoài tìm người khác thì rủi ro lớn, chưa kể còn rất phiền phức.
Ít nhất mấy người đám Lưu Nghị, Phương Hằng cũng coi như hiểu rõ.
Hắn cảm thấy, những người mới như Lưu Nghị đều là những ‘công cụ’ vô cùng chất lượng.
“Gì?”
Lưu Nghị đang trong cơn tức giận, nghe thấy liền giật mình.
Hắn ngẩn người ra một lúc.
Hắn không ngờ rằng Phương Hằng lại định đào chân tường ngược lại.
“Cứ từ từ suy nghĩ, ngươi cũng nói với những người còn lại trong tổ nữa, nếu có hứng thú, thì gửi tin nhắn cho ta, hoặc tìm ta trong trò chơi cũng được.”
“Ta còn có chuyện phải làm, lần sau nói chuyện.”
Phương Hằng nói rồi cúp điện thoại.
Ánh mắt hắn tập trung vào tấm ảnh trên bức tường ngay đối diện ghế sofa.
Trông hắn có vẻ nghiêm trọng.
Trong ảnh, Phương Hằng được đám đông vây quanh, đang ôm chiếc cúp với vẻ mặt đầy tự hào.
Hắn từ từ đứng dậy và từng bước đi đến gần bức ảnh.
Cho đến khi đứng trước khung hình.
“Không đúng lắm...”
Phương Hằng khẽ lẩm bẩm.
Khung ảnh này từng bị người khác di chuyển!
Tại sao trước đây hắn không phát hiện ra, mà hôm nay mới chú ý đến?
Nhất định là thuộc tính cảm giác trong trò chơi ảnh hưởng đến thực tại!
Trước đây Phương Hằng đã phần nào nhận thấy điều đó.
Khi thuộc tính cảm giác của hắn trong trò chơi tăng đến 20 điểm, gấp bốn lần giá trị ban đầu, hắn có thể cảm nhận rõ ràng hơn những thay đổi tinh vi của môi trường xung quanh.
“Két...”
Phương Hằng thử tháo rời toàn bộ khung ảnh và mở mặt sau ra.
Quả nhiên!
Bên trong khung là một cuốn sổ rất mỏng, nhỏ bằng lòng bàn tay.
Cuốn sổ vẫn còn rất mới.
Là ai đã bỏ nó lại?
Phương Hằng không có chút kí ức nào về cuốn sổ này.
Hắn thử lật trang đầu tiên.
Năm chữ được viết trên đó bằng những nét chữ lộn xộn.
Năm chữ này đã được khoanh tròn vài lần.
‘Ouroboros’.
*Giải thích: Ouroboros là tổ chức phản diện trong “Monster Master”, tên của nó bắt nguồn từ con rắn bao quanh cả thế giới trong thần thoại Hy Lạp cổ đại, tượng trưng cho sự thống nhất và vĩnh cửu của vũ trụ.
*Giải thích: Ouroboros là tổ chức phản diện trong “Monster Master”, tên của nó bắt nguồn từ con rắn bao quanh cả thế giới trong thần thoại Hy Lạp cổ đại, tượng trưng cho sự thống nhất và vĩnh cửu của vũ trụ.
Nhìn thấy từ này, Phương Hằng cảm thấy tim mình đập thình thịch.
Hắn lập tức lật tiếp các trang sau.
Nét chữ ở đằng sau càng lộn xộn hơn.
… …
Ta nhất định đã gặp phải rắc rối rồi!
Ta chắc chắn đã quên một việc gì đó cực kỳ quan trọng.
Mỗi ngày thức dậy, trí nhớ của ta sẽ thiếu đi một phần những thứ liên quan đến game.
Ta không biết được mình sẽ lại quên đi những gì khi thức dậy vào ngày mai.
Ta chỉ có thể ghi lại những điều quan trọng này.
Ouroboros!
Nó là gì? Tại sao ta chỉ nhớ được cái tên này?
… …
Ta nhớ hình như ai đó đã tổ chức một nghi thức cho ta.
Là Ouroboros chăng?
'Ouroboros' là gì đây?
Ta quên rồi!
Tại sao ta không nhớ được!
Ta hoài nghi bản thân, liệu có phải ta đang nằm mơ không!
… …
Ngày tận thế đang đến gần, và trò chơi dần dần phản ánh hiện thực.
Liên Bang đang vì tư lợi cá nhân mà giấu người dân tin tức về ngày tận thế.
Chỉ trong trò chơi Chủ thần mới có thể tìm thấy hy vọng sống sót!
Đây là cách duy nhất để ta sống tiếp!
Ta phải xây dựng một nơi ẩn núp an toàn trong trò chơi để tránh ngày tận thế sắp xảy ra!
Không tin tưởng ai được hết!
…
Những ngày gần đây ta cảm thấy như có ai đó đang theo dõi mình.
Thẻ ngân hàng chuyên dùng cho trò chơi mà ta mua trên thị trường chợ đen cũng bị Liên Bang thu giữ và đóng băng, đồng thời tiền đã cạn kiệt.
…
Dấu ấn Linh hồn!
Nó dùng để làm gì?
Ta đã quên làm thế nào mà ta có được thứ đó.
Ta chỉ nhớ nó rất quan trọng!
Ta đã giấu nó ở nơi ta thích giấu đồ chơi lúc còn nhỏ.
Nếu người nhìn thấy cuốn sổ này là ta, nhất định ta sẽ nhớ lại.
…
Hãy cẩn thận với Hạ Hi!!!
Tuyệt đối đừng tin nàng!!!
Ta không nhớ lý do.
Tuyệt đối không được tin nàng!
… …
Phương Hằng hơi choáng ngợp trước nội dung cuốn sổ.
Phản ứng đầu tiên của hắn là…
Nguyên chủ của cơ thể này có vấn đề gì về tinh thần chăng?
“Hạ Hi…”
Phương Hằng khẽ nhẩm.
Hắn cảm thấy bất an.
Khi lần đầu tiên xuyên vào cơ thể này, Phương Hằng cho rằng rằng việc mất trí nhớ của mình là do lúc linh hồn xuyên không gây ra.
Nhưng bây giờ xem ra không phải vậy …
Phương Hằng hít một hơi thật sâu, xem lại cuốn sổ từ đầu.
Hắn thử phân tích nội dung của nó.
Đầu tiên là Ouroboros.
Hắn có thể chắc chắn rằng cái tên này hoàn toàn không tồn tại trong trí nhớ của mình!
Sau đó là đoạn này.
Nghi thức?
Mình đã từng tham gia nghi thức nào chưa?
Nghe có vẻ như 'Ouroboros' là một tổ chức tà giáo?
Còn nữa!
‘Ngày tận thế đang đến gần, và trò chơi dần dần phản ánh hiện thực.’
Những thay đổi gần đây trên cơ thể là biểu hiện cụ thể của việc trò chơi phản ánh ra hiện thực sao?
Nếu đúng như vậy, liệu có phải những người khác cũng sẽ xuất hiện những thay đổi tương tự?
Dấu ấn Linh hồn lại là thứ gì nữa?
Nơi chủ nhân cơ thể này giấu đồ khi còn nhỏ là một cái hố nhỏ được hắn bí mật đào trong góc nhà kho của nhà mình.
Cha hắn phát hiện ra, hung dữ đánh hắn một trận.
Phương Hằng có ấn tượng sâu sắc về chuyện này.
Nhưng căn phòng trọ mà hắn đang ở căn bản không có nhà kho nào cả.
Nhà kho của căn nhà cũ cũng đã được phá bỏ và sửa sang lại từ lâu.
Vậy dấu ấn Linh hồn được giấu ở đâu?