Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1606 - Chương 1608: Triệu Kiến (2)

Chương 1608: Triệu kiến (2)

Bây giờ tình hình thế này còn lãng phí thời gian đi quan tâm một Quân chủ đại diện?

Thế không phải có bệnh?

Đường Minh Nguyệt không muốn gặp quân chủ đại diện gì đó, ra vẻ tức giận, khiển trách: “Không nhìn thấy ta bây giờ đang có việc sao? Được lắm, Man tộc xâm nhập, hộ vệ Đế Quốc các ngươi không ở đây, bây giờ Man tộc bị đuổi chạy đi rồi, các ngươi ngược lại lại đến rất nhanh, đến đây làm gì!”

“Xin lỗi! Minh Nguyệt điện hạ!”

Trần Vũ Bân ngẩng đầu lên, ánh mắt lại nhìn thẳng vào Đường Minh Nguyệt, không hề nhượng bộ một chút nào, cao giọng nói: “Bệ hạ có lệnh, nhất định phải đưa Minh Nguyệt điện hạ về Hoàng thất.”

Trong lúc nói chuyện, các thị vệ Ngân Giáp sau lưng Trần Vũ Bân đều lần lượt tiến vào trạng thái phòng bị.

Biên chế trong quân đội Đế Quốc, thị vệ Ngân giáp là lực chiến đấu tinh nhuệ được lựa chọn ra từ các nơi của Đế Quốc, chỉ nghe phân công trực tiếp từ Quân chủ.

Không đúng lắm!

Trong lòng Phương Hằng khẽ động.

Đã xảy ra chuyện gì? Mới chốc lát đã giương cung giương kiếm ra vậy?

Hoàng thất Đế Quốc cương quyết muốn tìm Đường Minh Nguyệt trở về như vậy là muốn làm gì?

Bầu không khí nhất thời có hơi lắng lại.

Trong tiềm thức của Đường Minh Nguyệt thấy trận đánh này có hơi thiếu tự tin, dùng ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Phương Hằng ở bên cạnh.

Gay rồi!

Chẳng lẽ nào là kế hoạch ăn cắp bảo khố của Hoàng thất bị phát hiện rồi?

Ngay tức khắc, nhắc nhở của trò chơi làm mới trên võng mạc của đám người Đường Minh Nguyệt.

‘Nhắc nhở: Đoàn đội người chơi kích hoạt nhiệm vụ thử luyện chủ tuyến có thể lựa chọn - Triệu kiến của Hoàng thất’.

Tên gọi nhiệm vụ: Triệu kiến của Hoàng thất - Lựa chọn.

Yêu cầu nhiệm vụ: Trước mắt Quân chủ đại diện của Đế Quốc Salvador rất muốn triệu kiến Đường Minh Nguyệt.

Nhánh lựa chọn nhiệm vụ số một: Tiếp nhận triệu kiến.

Nhánh lựa chọn nhiệm vụ số hai: Từ chối triệu kiến. (Lựa chọn này sẽ dẫn đến đoàn đội của người chơi rạn nứt quan hệ với Hoàng thất).

Thời gian lựa chọn còn lại: 30 giây.

Giải thích (do độ khó của thử luyện kích hoạt): Trong vòng 30 giây không đưa ra lựa chọn, mặc nhận từ chối triệu kiến, rơi vào trạng thái đối địch với Đế Quốc.

Hai người Đường Minh Nguyệt và Phương Hằng nhanh chóng dùng ánh mắt trao đổi.

“Phải làm sao? Người này không có ý tốt, có phải là chuyện trộm bảo khố bị phát hiện rồi không?”

“Đừng hoang mang, việc này chúng ta làm rất sạch sẽ, còn có Man tộc để giá họa, tỉ lệ bị phát hiện không lớn, có thể chỉ đơn thuần là muốn triệu kiến ngươi.”

“Ta cảm thấy không đơn giản như vậy, ngươi khuyên ta nên đi gặp sao?”

“Ừm, để cho an toàn thì ngươi đi gặp, cố gắng hết sức kéo dài thời gian cho bọn ta xử lý bảo vật, ngoài ra cho dù gặp phải phiền phức cũng không cần lo lắng, ta sẽ ở bên ngoài nghĩ cách cứu ngươi ra.”

“Đừng, nếu như là gặp phải phiền phức thì mặc kệ ta, để ta chết cũng được, bảo vật cướp về được ngươi nhất định phải xử lý ổn thỏa!”

“Ừm, giao cho ta, yên tâm.”

Hai người nhanh chóng đi đến thống nhất.

Với tình hình hiện tại mà đoạn tuyệt với hoàng thất Đế Quốc là một sự lựa chọn sai lầm.

Đi gặp quốc vương Đế Quốc vậy!

Đường Minh Nguyệt chuẩn bị ổn định Đế Quốc trong thời gian tới, tận dụng khoản thời gian này, Phương Hằng có thể xử lý thỏa đáng các báu vật cướp được trước.

Liều mạng lâu như vậy, dù sao cũng phải giữ một ít vốn chứ, phải không?

Ngay cả khi bọn họ rút khỏi bản thí luyện ngay bây giờ, họ vẫn sẽ kiếm được rất nhiều tiền!

“Ta có thể trở về cùng các ngươi, vậy còn bạn của ta thì sao?”

Trần Vũ Bân liếc nhìn Phương Hằng và những người khác: “Bệ hạ chỉ muốn gặp một mình ngươi, những người khác vẫn được tự do và có thể đi bất cứ nơi nào họ muốn.”

“Được, ta cùng ngươi trở về.”

“Cảm tạ điện hạ đã hợp tác!”

Trần Vũ Bân cũng lo lắng về việc Đường Minh Nguyệt không chịu hợp tác, vì vậy khi nghe được lời này hắn đã thở phào nhẹ nhõm, sau đó hắn chắp tay hành lễ với Đường Minh Nguyệt và ra hiệu cho những cận vệ Đế Quốc khác.

“Bệ hạ ra lệnh rằng bảo vật trong ngân khố hoàng gia Đế Quốc đã bị đánh cắp, các vị phải hợp tác với vệ binh Ngân Giáp để thu hồi bảo vật bị đánh cắp, bất kỳ kẻ khả nghi nào cũng sẽ không bỏ qua!”

Các binh sĩ Đế Quốc đồng loạt chắp tay cung kính: “Tuân mệnh!”

Nhìn thấy Đường Minh Nguyệt bị đội vệ binh Ngân Giáp của Đế Quốc dẫn đi, Vi Thao và những người khác đã tập hợp lại với nhau.

Vừa rồi Vi Thao nhìn thấy giao tiếp bằng mắt của Đường Minh Nguyệt và Phương Hằng, còn tưởng rằng hai người có mưu tính, liền nói: “Chuyện này là thế nào? Các ngươi ở trong hoàng thất cũng có mưu tính gì sao?”

“Không có, đó là một sự cố ngoài ý muốn, bọn ta cũng rất bất ngờ.”

Milhauch nghe thấy lời này cau mày, trong lòng có chút lo lắng cho tình hình của Đường Minh Nguyệt, trầm giọng nói: “Từ nhắc nhở của trò chơi xem ra tình hình lần này của Đường Minh Nguyệt không được tốt cho lắm. Chúng ta nên làm gì tiếp theo? Có cần đi theo để xem thế nào không?”

Vi Thao nhìn Phương Hằng: “Đường Minh Nguyệt là đồng đội, vì vậy không thể không quan tâm, hơn nữa ta phân tích rằng hoàng thất có thể có liên quan đến nhiệm vụ chính tiếp theo, vì vậy chúng ta có thể tiếp tục thăm dò theo hướng này. Phương Hằng, ngươi cảm thấy thế nào?”

Bình Luận (0)
Comment