Trong mắt Salvador lộ vẻ lạnh lùng: “Ta nghe nói Đường Minh Nguyệt từng hành động cùng với Phương Hằng đúng không?”
“Bệ hạ,Vùng đất ôn dịch vừa mới giúp Đế Quốc đánh bại xâm lược của đội quân Man tộc, bảo vệ thành Hanny tránh khỏi thương hại của Man tộc tấn công.”
“Còn có, gần đây lãnh chúa Phương Hằng rất thân với các lãnh chủ khác của Đế Quốc, đưa ra kế hoạch liên quan đến xây dựng trận phòng ngự tháp pháp sư, mạo muội ra tay với hắn e rằng sẽ dẫn đến chấn động nội bộ Đế Quốc.....”
Salvador lạnh lùng, nói: “Ngươi là muốn nói ta ngay cả một lãnh chủ nhỏ bé cũng không làm gì được?”
“Bệ hạ, xin hãy lấy đại cục làm trọng, chỉ là một lãnh chủ nhỏ bé không đáng để phí tâm.”
“Trước mắt quân đội Đế Quốc mà chúng ta có thể huy động không nhiều, nếu muốn động thủ, không bằng đợi sau khi đánh lùi Man tộc lại tính tiếp.”
Một ông già đứng phía bên trái bên dưới tỏ vẻ trí tuệ, nói tiếp: “Ngoài ra ẩn vệ bẩm báo nói lãnh chúa Phương Hằng chiều nay đến hoàng thất Đế Quốc tham dự hội thảo do hội luyện kim tổ chức, ta nghĩ hắn có lẽ nhận được tin Minh Nguyệt điện hạ bị giam lỏng rồi.”
“Ta đã bảo người tăng cường bảo vệ Minh Nguyệt điện hạ, một khi hắn xâm phạm hoàng thành chúng ta liền có thể thuận thế bắt lấy.”
“Hoàng thành có kiếm thánh Rio bảo vệ, chỉ cần hắn dám đến, ắt phải bắt được hắn, đến lúc đó chúng ta liền nắm được quyền chủ động.”
Salvador suy nghĩ một lúc, khua tay, coi như chấp nhận đề nghị.
“Báo cáo! Hoàng thất Đế Quốc bị tập kích!”
Savador mắt lập tức sáng lên.
Tốt! Tốt lắm!
Không sợ bọn chúng đến, chỉ sợ chúng không đến.
“Người đến là Phương Hằng?”
Thị vệ bẩm báo tiếp: “Kẻ xâm nhập có hai người, một trong số đó là người kế thừa thủ lĩnh Man tộc Wangenit, thân phận kẻ còn lại vẫn chưa rõ.”
Sao lại là Wangenit?
Biểu tình của Savaldor trước tiên là ngơ ra, sau đó là lộ vẻ vui sướng.
Càng tốt!
Nếu có thể bắt được Wangenit, thậm chí còn tốt hơn bắt được Phương Hằng nhiều!
“Ha ha ha! Đến đúng lúc lắm! Khiến bọn chúng một đi không trở lại!”
“Rõ, bệ hạ! Kiếm thánh Rio và chỉ huy trưởng ngự lâm vệ đã tự mình ra ngoài ứng chiến, chắc chắn có thể bắt được chúng!”
Savaldor trầm mặc một hồi.
Kiếm thánh lại thêm chỉ huy trưởng ngự lâm vệ hai người trên lý thuyết thì đủ đấu lại Man tộc tam giai rồi.
Nhưng hắn vẫn hơi cảm thấy không ổn.
Hắn có chút do dự xem có nên tự mình ra trận không.
“Bệ hạ, trước mắt đang là thời cơ quan trọng nhất của ngài, cưỡng ép ra tay quá nguy hiểm, xin ngài lấy đại cục làm trọng, tránh việc sắp thành lại hỏng.”
“Ừm.”
Mọi người đang nói, bỗng cảm thấy dưới chân rung lắc cực độ.
Có chuyện gì vậy?
Tất cả mọi người không kìm được dời mắt về phía cửa sổ.
Thế giới bên ngoài, một đám mây đỏ bao phủ bầu trời.
Savaldor cảm nhận được sức mạnh giao động kì quái.
Sức mạnh dao động này chưa từng thấy bao giờ.
.......
‘Nhắc nhở: Người chơi triệu hoán thành công quan tài Quân vương Huyết tộc.’
‘Nhắc nhở: Trước mắt thời gian duy trì quan tài Quân vương Huyết tộc còn lại: 60s, người chơi có thể thông qua tế đàn máu hiến tế kéo dài thời gian triệu hoán.’
‘Nhắc nhở: Thời gian duy trì triệu hoán quan tài Quân vương càng lâu, tế đàn tiêu hao máu càng nhiều.’
‘Nhắc nhở: Ngươi thể hiện ‘thần tích’ trước mặt tộc thú sống nhờ trong hang động, danh vọng của bạn trong tộc thú sống nhờ trong hang động tăng cao.’
Phương Hằng đứng yên tại chỗ, nhắc nhở game nhanh chóng lướt qua võng mạc.
Tinh thần lực ngưng tụ đến cực hạn, tất cả đều đổ dồn vào trận ma pháp luyện kim.
Quan tài đỏ thẫm bay lên từ ma pháp trận, xuất hiện trước mặt Phương Hằng.
Sau khi thành công bước vào luyện kim học sơ giai, Phương Hằng nhận ra bản thân càng khống chế ma pháp trận nhẹ nhàng hơn.
Trước đây cần tập trung tất cả tinh thần tiến hành khống chế rất khó phân thần, bây giờ có thể cùng làm hai việc một lúc.
Ngẩng đầu, Phương Hằng chú ý đến khí tức sắc bén phía xa khóa chặt hắn!
“Ngăn hắn lại!”
Từ trong ngự lâm vệ xuất hiện một thanh niên trẻ, tay cầm trường thương, thân ảnh như chớp nhanh chóng chạy về phía hắn!
Chỉ huy trưởng ngự lâm vệ Tiêu Vân trong mắt sục sôi tinh thần chiến đấu, thế thương quyết tiến không lùi đổ xuống, chặn hết tất cả đường lui của Phương Hằng!
Phương Hằng lạnh lùng nhìn hắn.
“Soạt!!”
Một tiếng khô khan vang lên.
Quan tài xuất hiện trước người Phương Hằng mở ra một khe hở!
Trong ánh mắt của Tiêu Vân nghiêm nghị xuất hiện vẻ sửng sốt.
“Đoàng!”
Khí huyết dao động cuồng bạo bùng nổ từ ma pháp trận!
Những gợn sóng đỏ thẫm mà mắt thường có thể thấy nổ ‘đoàng’ một tiếng và lan rộng ra.
“Giết!”
Tiêu Vân không lùi, phẫn nộ hét lên một tiếng, nắm chặt trường thương trong tay lao thẳng về phía trước.
Thế thương va trực diện vào khí huyết đang xông đến, lại nổ tung trong không trung.
“Bùm!”
Ảnh hưởng của khí huyết hòa trộn với thế thương lan rộng ra khắp nơi, đám ngự lâm vệ Đế Quốc gần đó lần lượt bị hất tung, lệch một mảng lớn từ đông sang tây.
“Kẹt kẹt kẹt.....”
Sức mạnh khí huyết nồng đậm khiến một mảng xung quanh quan tài Quân vương Huyết tộc bị bao phủ bởi một mà sương khí huyết mỏng, màu đỏ rực chiếu rọi tứ phía.
Quan tài từ từ mở ra.
Trong một mảng khí huyết đỏ đậm, Thân vương Huyết tộc Leob chậm chậm đứng thẳng dậy.
Được thức tỉnh từ giấc ngủ dài, Thân vương Huyết tộc Leob từ từ mở mắt.
Tiếp đó, hai bóng người trỗi dậy từ trong quan tài.