Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1655 - Chương 1657: Lẻn Ra

Chương 1657: Lẻn ra

Nếu bỏ lỡ mất cơ hội này thì chưa chắc còn có lần sau!

Chắc chắn phải khiến cho Phương Hằng cảm nhận được thành ý của bọn họ.

Show hand!

Bình thường Du Thụy Lâm làm việc khá thận trọng, nhưng một khi đã quyết tâm làm việc gì thì sẽ dốc hết toàn lực, chiến đấu hết mình.

Vỏn vẹn không quá ba phút, hai người Du Thụy Lâm lần lượt cầm theo hai túi linh kiện luyện kim lấy được từ điểm giao dịch ở hội học thuật luyện kim rồi vội vã trở lại phòng sửa chữa trên lầu hai.

“Lãnh chúa Phương Hằng, bọn ta về rồi đây.”

Phương Hằng nhìn thấy hai chiếc túi phồng to mà hai người vác sau lưng, trong mắt cũng lộ vẻ ngạc nhiên mừng rỡ.

“Ta xem thử nào.”

Phương Hằng ngay lập tức dừng công việc tháo dỡ trên tay, bước tới kiểm tra.

Du Thụy Lâm cũng không nhiều lời, trực tiếp mở túi ra.

Nhiều đến vậy ư!

Phương Hằng đến gần nhìn một chút, trong túi ít nhất cũng có hơn ba mươi linh kiện luyện kim.

Tốt quá rồi!

Phương Hằng tiện tay cầm một cái máy chuyển đổi trung tâm năng lượng lên xem xét.

‘Vật phẩm: Máy chuyển đổi trung tâm năng lượng’.

Mô tả: Có thể chuyển hóa năng lượng điện từ trường có tần suất cố định thành năng lượng trung gian để tiến hành lưu trữ.

Mô tả: Hệ thống máy móc nguyên bản được chế tạo bởi Hiệp hội luyện kim, vui lòng tra cứu các thông số tích hợp trong sổ tay hướng dẫn vận hành.

Đây là linh kiện mới toanh, so với loại vừa mới được tháo xuống từ trên máy thì chất lượng tốt hơn nhiều.

Đầy đủ hơn ba mươi cái, cộng thêm hơn mười cái trước đó thu thập được.

Xong xuôi!

Phương Hằng đặt máy chuyển đổi trung tâm năng lượng vào lại trong túi, ngẩng đầu lên nói: “Tốt lắm, ta sẽ nhờ Ed nói lại cho các ngươi về ma pháp trận luyện kim của Đá gợi ý còn thừa, không bao lâu nữa người của Đế Quốc sẽ tìm tới nơi này, các ngươi đừng gây ra rắc rối, sau này chúng ta sẽ còn tiếp tục hợp tác.”

“Được, vậy không làm phiền lãnh chúa Phương Hằng nữa.”

Du Thụy Lâm thầm xác định.

Dựa vào câu nói ‘sau này tiếp tục hợp tác’ này, khoản đầu tư trước đó xem như không hề uổng phí.

Du Thụy Lâm biết bây giờ không thể hấp tấp nhất thời, bèn lập tức dẫn theo Du Thụy Thần quay người bước ra khỏi phòng.

Phương Hằng nhìn cửa phòng được đóng lại, sau đó vung tay lên, cất toàn bộ trang bị luyện kim vào balo.

‘Nhắc nhở: Ngươi thu được máy chuyển đổi trung tâm năng lượng x35, bộ tiếp nhận năng lượng x35’.

Hiện giờ trị số thuộc tính thể chất của hắn đang rất cao, đồng nghĩa với việc balo của hắn cũng có thể cất giữ được nhiều vật tư hơn.

“Có thể phải tránh né người khác, bên phía hành lang lầu ba hẳn là đã bị chặn lại rồi.”

Phương Hằng tự mình lẩm bẩm xong liền lướt nhìn một vòng khắp căn phòng, nhấc chân đi về hướng cửa sổ.

“Soạt!”

Phương Hằng vén rèm cửa sổ, để lộ ra lớp kính hợp kim thủy tinh phía sau bức rèm.

“Xoảng!”

Phương Hằng giơ nắm tay, chỉ bằng một cú đấm liền đập vỡ cửa kính hợp kim thủy tinh, kế tiếp hóa thân thành hình dạng con dơi rồi bay ra ngoài cửa sổ.

Ngoài cửa, Du Thụy Thần vẫn luôn lo lắng quay đầu nhìn lại, nhỏ giọng hỏi: “Anh, bây giờ chúng ta nên làm gì đây? Khắp lầu ba và phía ngoài đều đông nghịt người, lãnh chúa Phương Hằng làm sao chạy thoát được?”

“Với năng lực của lãnh chúa Phương Hằng, tất nhiên là hắn có thể thoát khỏi nguy khốn, chúng ta cứ lặng lẽ quan sát là được rồi, nếu như có cơ hội thì có thể trợ giúp bọn họ kéo dài thêm một ít thời gian.”

“À, vâng.”

Hai người nói xong, vừa định chuẩn bị trở về lầu ba, chợt nghe thấy tiếng bước chân có trật tự truyền đến từ dưới lầu.

Một nhóm Ngự Lâm Vệ Đế Quốc đang vội vàng tiến đến.

Dẫn đầu là một thanh niên mặc áo giáp bạc, sắc mặt hơi tái nhợt.

Lúc Du Thụy Lâm nhìn thấy người đó, tâm trạng hơi lay động.

Chỉ huy trưởng Tiêu Vân của Ngự Lâm Vệ Đế Quốc.

Thôi xong.

Chỉ thấy Tiêu Vân đi dọc theo lối đi ở tầng hai dẫn tới chỗ bọn họ, đội Ngự Lâm Vệ theo sát sau lưng hắn trực tiếp tiến lên lục soát từng phòng.

“Giờ làm sao đây anh?”

Hai người nhìn thoáng qua căn phòng sửa chữa sau lưng, nơi mà Phương Hằng đang ở bên trong.

Thời gian mới trôi qua có bao lâu đâu? Ngay cả chỉ huy trưởng của Ngự Lâm Vệ cũng đến rồi?

Du Thụy Lâm vốn còn muốn tìm cơ hội trì hoãn thêm ít thời gian, thế nhưng Ngự Lâm Vệ Đế Quốc tới quá nhanh!

Tiêu Vân cũng chú ý đến hai anh em Du Thụy Lâm đang đứng trên hành lang, ánh mắt dừng trên người bọn họ trong chốc lát, phát hiện hắn không hề quen biết hai người này.

Chẳng qua hắn cảm nhận được dường như tâm trạng của hai người này đang hơi bất an.

“Đưa tất cả những kẻ khả nghi đi!”

“Tuân lệnh!”

Sau khi hạ lệnh, Tiêu Vân liền lướt ngang qua hai người Du Thụy Lâm mà đi, tiếp tục cất bước lên lầu ba.

“Các ngươi là ai đấy!”

Thấy thế, Du Thụy Thần ngay tức khắc hét to, muốn nhắc nhở Phương Hằng đang ở trong căn phòng phía sau.

“Ngự Lâm Vệ phụng mệnh khám xét triệt để hội học thuật luyện kim! Toàn bộ những người khả nghi đều phải đưa đi!”

“Bọn ta là người của hội học thuật luyện kim, không phải là kẻ khả nghi, này! Bên đó là nhà kho sửa chữa, người ngoài không được phép tiến vào...... Các ngươi muốn làm gì đó!”

“Câm miệng!”

Nét mặt đội trưởng Ngự Lâm Vệ giống như muốn giết người, tay cầm súng trường chĩa thẳng về phía trước!

Bình Luận (0)
Comment