“Đúng thế, thứ này có ý nghĩa rất lớn đối với việc sinh tồn ngày tận thế của loài người chúng ta.”
Khâu Diệu Khang gật đầu, đầu lông mày lộ ra mấy phần lo lắng: “Ta rất lo lắng cho tình hình khu lây nhiễm.”
“Trong khoảng thời gian này, ngươi bắt đầu nghiên cứu zombie hủ độc trước. Ta sẽ bắt tay vào gây dựng, sửa chữa lại phòng thí nghiệm. Có gì khó khăn thì tới tìm ta, vật liệu cơ bản có thể hỏi Liêu Bộ Phàm, nơi ẩn núp sẽ cố gắng thỏa mãn yêu cầu của ngươi.”
“Ok.”
Khâu Diệu Khang gật đầu, lộ dáng vẻ “vốn là nên như thế”.
'Nhắc nhở: Bạn đã chọn phương hướng nghiên cứu cho đoàn đội nghiên cứu khoa học của nơi ẩn núp trước mặt: Nghiên cứu virus thể khí của zombie hủ độc - zombie biến dị cấp một.’
'Nhắc nhở: Độ thân cận của bạn và Khâu Diệu Khang tăng lên một ít.’
'Nhắc nhở: Độ trung thành của Khâu Diệu Khang tăng lên đến 95'.
“Vấn đề lớn nhất bây giờ là rất nhiều máy móc ở phòng thí nghiệm bí mật của công ty Meteor để lại đã bị hư hỏng rất nghiêm trọng, làm giảm hiệu quả nghiên cứu của chúng ta rất rất nhiều, những thứ thiết bị này cần động tay sửa chữa.”
“Nếu ngươi có thể tìm cho ta một kỹ sư sửa chữa xuất sắc thì không còn gì tốt hơn nữa.”
“Nhưng trước mắt, xét thấy điều kiện tận thế phía ngoài không mấy lạc quan, ta đoán chừng ngươi không có cách nào tìm được trong khoảng thời gian ngắn...”
Phương Hằng gật đầu, tự nhủ trong lòng không hổ là NPC cấp S+.
Suy nghĩ vấn đề vô cùng chu toàn, biết rằng đưa ra điều kiện ta làm không được thì cũng vô dụng.
Khâu Diệu Khang vừa nói vừa móc trong túi ra một cái cờ lê rỉ sắt.
“Ta cần ngươi cung cấp cho ta một ít sách kĩ năng, và dụng cụ sửa chữa thí nghiệm có liên quan nữa, loại sách vở tu sửa chữa máy móc cũng có thể miễn cưỡng sử dụng.”
Phương Hằng: ?
Khâu Diệu Khang giải thích: “Ý của ta là, có thể thử tự học sữa chữa thiết bị thí nghiệm.”
Chuyện này...
Phương Hằng không khỏi há hốc miệng.
Quao, cừ vậy!
Ta nể rồi!
Đại lão cấp bậc S+ thật lợi hại, vì theo đuổi nghiên cứu khoa học mà bắt đầu tự học kỹ năng sửa chữa máy móc rồi. . .
“Được rồi, ta đến cửa hàng hỏi thăm Vettel một chút, chỗ hắn có thể sẽ có bán sách kỹ năng liên quan.”
Loại sách kỹ năng sữa chữa máy móc có giá không cao.
Nhưng đồ tương đối hi hữu, nếu doanh địa Thương nhân tận thế không có bán thì có thể vào diễn đàn người chơi tìm thử.
Kể từ sau khi bắt đầu có chức năng chuyển server, con đường giao dịch giữa người chơi dần dần được mở ra, cũng từng xuất hiện không ít thứ tốt.
“Ta chờ tin tức tốt của ngươi.”
“Đúng rồi, vật này ta không dùng đến.”
Khâu Diệu Khang từ trong ba lô lấy ra một quyển sách, vứt về phía Phương Hằng.
“Đây là cái gì?”
Phương Hằng cầm sách lên.
“Sách kỹ năng?!”
'Nhắc nhở: Độ thiện cảm của bạn và Khâu Diệu Khang đạt đến giá trị max, bạn nhận được quà từ Khâu Diệu Khang.'
'Nhắc nhở: bạn nhận được sách kỹ năng: Sự chỉ bảo của đồ tể - chảy máu”.
'Vật phẩm: Sự chỉ bảo của đồ tể - chảy máu'.
Loại: Sách kỹ năng (Người chơi hiện không có kỹ năng này).
Cấp bậc: B.
Giải thích kỹ năng 1: Khi sử dụng vũ khí riêng biệt (ví dụ như vũ khí có lưỡi dao sắc bén như đao, kiếm, mâu.vv..) tạo thành thương tổn cho người chơi, có tỉ lệ tạo thành hiệu ứng chảy máu (Hiệu ứng chảy máu này chỉ ảnh hưởng đến người chơi).
Giải thích kỹ năng 2: Mỗi lần nâng cấp kỹ năng sẽ tăng xác suất kích hoạt và sát thương chảy máu, kỹ năng này có thể tăng lên cao nhất level 30. (Sát thương và xác suất chảy máu liên quan đến thuộc tính cơ bản của cả hai bên).
Phương Hằng nhìn một lúc lâu mới tỉnh lại.
Hắn quay đầu lại nhìn về phía Khâu Diệu Khang.
Lại là sách kỹ năng cấp B!
Phương Hằng vội offline.
Tối hôm qua hắn đã hẹn với Bùi An An, nên hôm nay hắn mới chọn địa điểm ở phòng làm việc mới mở.
Mở điện thoại di động lên, hai triệu được chuyển khoản từ Trần Ngự đã tới tay hắn.
Hiệu suất của Liên bang vẫn rất cao.
Tối qua hắn có thương lượng với Trần Ngự về việc dùng một lượng ván gỗ để đổi lấy tiền mặt, đối phương cũng vui vẻ đồng ý và gửi tiền đặt cọc vào sáng sớm hôm sau.
Phương Hằng gửi tin nhắn cho Trần Ngự để báo rằng hắn đã nhận được tiền.
Phương Hằng: Ta đã nhận được! Hợp tác vui vẻ!
Trần Ngự: Ta thấy vụ việc ở trên mạng rồi, ngươi có cần bọn ta can thiệp vào không?
Vụ gì ở trên mạng?
Phương Hằng có hơi sững sờ, hắn nhanh chóng đăng nhập vào diễn đàn để kiểm tra.
‘Cựu người chơi chuyên nghiệp - Phương Hằng bị nghi có dính líu đến việc chiếm đoạt tài sản của công ty.’
‘Chiếm đoạt tài sản của công ty, hắn lại làm chuyện đó.’
‘Tiết lộ bí mật của người chơi chuyên nghiệp - Phương Hằng, lịch sử sa đọa của một người thành công.’
Phương Hằng híp mắt.
Công ty trò chơi Hoàng Minh lại còn chơi trò này.
Phương Hằng lại tiếp tục lướt xuống xem.
Điều khiến hắn bất ngờ là những người trên mạng không bị dẫn theo tiết tấu của Hoàng Minh.
Đã có người ở trên mạng nhanh chóng đưa ra lời thanh minh trong sạch.
Trong lời thanh minh kia, không chỉ đăng hợp đồng liên quan đã được ký kết bởi Phương Hằng và công ty trò chơi Hoàng Minh, mà còn đăng giấy chứng nhận Liên bang cấp.
Sau đó, trên mạng bị ùa theo tiết tấu ăn dưa.
Có một đám người lớn tiếng yêu cầu công ty Hoàng Minh đưa ra bằng chứng xác thực cho thấy Phương Hằng chiếm đoạt tài sản của công ty.
Yêu cầu công ty đưa ra giấy chứng nhận sở hữu nhà tù số 507.
“Chắc hẳn là Bùi An An đã cho người làm, tốn không ít tiền đây.”
Phương Hằng lẩm bẩm trong miệng, sau đó hắn đóng trang diễn đàn lại.
Thanh minh có lý lẽ, có bằng chứng, còn những người trả lời kia, vừa nhìn đã biết họ là người từng trải, hơn nữa tiết tấu ở trên mạng, quá nửa là bị thủy quân dẫn dắt.
“Không ngờ nàng giỏi thật…”
Trong lúc hắn đang suy nghĩ, thì Bùi An An gọi tới.
Phương Hằng nhận điện thoại.
“Phương Hằng, đám người Hoàng Minh ức hiếp người quá đáng!”
“Ta đã gửi bài thanh minh cho bạn ta rồi, nhưng bạn ta nói có thể là công ty Hoàng Minh sẽ đáp trả ở bước tiếp theo, bảo chúng ta hãy cẩn thận.”