Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1733 - Chương 1735: Chỉ Dẫn Của Nhiệm Vụ (2)

Chương 1735: Chỉ dẫn của nhiệm vụ (2)

Khi nhìn thấy Phương Hằng, các tín đồ lại giùng giằng và la lên: “Tên pháp sư vong linh tà ác! Các ngươi sẽ phải hối hận! Hầm mỏ này đã bị ma quỷ chiếm giữ, nếu các ngươi ngông cuồng tiến vào hầm thì sẽ khiến cả thế giới bị hủy diệt! Các ngươi sẽ mang đến tai họa cho loài người!”

Phương Hằng bất vi sở động, chỉ lo quan sát lối vào của hầm mỏ từ đằng xa.

Trên võng mạc, điểm kích hoạt mục tiêu nhiệm vụ chỉ sâu vào trong hầm mỏ.

“Đi, dẫn theo bọn họ, chúng ta cùng nhau đi vào đó xem một chút.”

Phương Hằng điều khiển cho đám phân thân zombie đi theo phía sau cầm cây xẻng sắt và cuốc sắt, rồi tiến vào trong hầm mỏ trong dưới sự dẫn dắt của người chơi.

‘Nhắc nhở: Ngươi đang đi vào khu vực đặc biệt.’

‘Nhắc nhở: Ngươi bị ảnh hưởng bởi sự lây nhiễm không rõ.’

‘Nhắc nhở: Bởi vì thể chất đặc biệt của ngươi, nên ngươi miễn dịch với hiệu quả lây nhiễm đặc biệt.’

Cửa hang mỏ không hề sâu, Phương Hằng vừa mới đi vào được chốc lát thì trên võng mạc đã lập tức xuất hiện cảnh cáo nhắc nhở của trò chơi.

Phương Hằng tiến về phía trước theo đầu mũi tên nhắc nhở của trò chơi ở trên võng mạc, mãi đến khi hắn bước tới chỗ một vách đá.

Nhắc nhở nhiệm vụ chỉ sâu vào trong vách đá.

Phương Hằng đưa tay ra chạm vào vách đá.

Hầm mỏ này có sản lượng rất lớn, chỉ bằng mắt thường là đã có thể nhìn thấy trên vách đá khảm không ít quặng sắt nguyên thạch.

Xem ra mục tiêu nhiệm vụ vẫn đang nằm trong chỗ sâu hơn, hắn cần phải tiến hành đào.

Những thành viên của giáo hội thánh đình bị kéo vào hang bắt đầu trở nên căng thẳng, trong miệng họ không ngừng lẩm bẩm cầu nguyện.

Mạc Gia Vĩ tra hỏi đám người thánh đình vài câu, rồi đi tới giải thích: “Phương Hằng, bọn ta vừa hỏi thăm một số người dân ở thành phố gần đây, họ nói không khác gì những thứ tín đồ này, bên thánh đình cho là cái hang này đã bị ăn mòn bởi tà vật, nên nếu ở trong hang một lúc lâu thì sẽ bị tà ác điều khiển tâm trí.”

“Sau đó thì lãnh chúa Chandwick đã hạ lệnh cho phong tỏa hầm mỏ, các tín đồ thuộc giáo hội thánh đình tự động đi bảo vệ ở vùng lân cận, cấm không cho bất kỳ người nào đi vào hầm mỏ, nên những người dân xung quanh trong thành phố cũng trở nên kiêng kị với chỗ này, vậy nên cũng có rất ít người tới đây.”

Mạc Gia Vĩ vừa nói vừa nhìn vào hầm mỏ, rồi hắn thận trọng nói: “Ta sợ rằng ‘Hạt giống quỷ’ có liên quan tới chỗ này.”

“Ừ, địa điểm nhiệm vụ đang nằm ở phía sau vách đá, chúng ta tạm thời lui ra ngoài trước rồi đào một thông đạo để xem thử.”

Trong lúc đang nói chuyện, đám phân thân zombie đang đi theo phía sau bắt đầu giơ xẻng sắt và cuốc sắt lên, rồi tiến hành đào quặng ở chỗ vách đá.

Thấy Phương Hằng đang cố khai thác, các tín đồ thánh đình lại bắt đầu kêu gào lên, họ giãy giụa muốn phản kháng, nhưng lại bị những người chơi đè xuống.

Phương Hằng vẫy tay, ra hiệu cho những người chơi đưa tín đồ của thánh đình ra khỏi hầm mỏ trước, sau đó bắt đầu bắt tay vào việc thiết lập dây chuyền sản xuất.

“Ách… Còn phải nghĩ cách đưa xe đẩy mỏ tới…”

Phương Hằng lẩm bẩm một mình một chút rồi tiếp tục điều khiển phân thân zombie chia thành nhóm đào và vận chuyển.

‘Nhắc nhở: Phân thân zombie của ngươi bắt đầu đào, ngươi nhận được tinh thạch năng lượng nồng độ thấp x1.’

‘Nhắc nhở: Phân thân zombie của ngươi đang tiến hành đào…’

Phân thân zombie có thể không đếm xỉa đến độ lây nhiễm yếu ớt, dưới sự điều khiển của Phương Hằng, bọn chúng phối hợp đào để khai thác quăng tinh thạch nồng độ cao, rồi di chuyển số tinh thạch đó lên xe đẩy mỏ, cứ thế lần lượt chạy tới chạy lui ở chỗ hầm mỏ để vận chuyển vật liệu.

Dường như mục tiêu nhiệm vụ nằm ở sâu trong vách đá, nên cần phải mất một khoảng thời gian để đào.

Rất nhanh, thấy dây chuyền sản xuất đã được bố trí sơ lược, Phương Hằng cũng không lãng phí thời gian nữa mà đi ra khỏi cửa hầm mỏ.

Một người chơi khác đang đứng chờ ở cửa đi tới.

Châu Vũ Tề.

Hắn là người trợ lý mà Vi Thao đã đưa vào trò chơi.

Cũng là người của liên bang, lúc trước hắn đã đi theo Mạc Gia Vĩ để cùng phối hợp hành động.

Trên đường đi tới, Châu Vũ Tề thầm cảm thấy khâm phục Phương Hằng từ tận đáy lòng.

Hắn vừa dẫn những người chơi tới vận chuyển từng đợt vật liệu bị đế quốc phong tỏa đi và tạm thời cất giữ các vật liệu ở mảnh đất trống bên ngoài hầm mỏ.

“Giới chủ Phương Hằng, thành phố này đã hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta, trong thành phố vẫn còn một số người chơi, cái này có hơi phiền phức, vì để tránh gây thêm rắc rối nên ta đã dứt khoát phong tỏa hết tất cả mọi người, cấm tất cả những người ở trong thành phố ra vào.”

“Ừm, được.”

“Số vật tư xây dựng mà cả đội bị lãnh chúa tịch thu đều đang nằm trong nhà kho, nhưng trong tình huống hiện tại, muốn vận chuyển nó ra ngoài thì rất phiền phức. Đồng thời cũng có một lượng lớn đội chi viện kế tiếp của đế quốc đang trên đường chạy tới đây, chúng ta rất dễ chạm mặt với bọn họ nên ta đã sai người vận chuyển một số vật liệu đến đây.”

Châu Vũ Tề vừa nói vừa nhìn một vòng mảnh đất trống.

Hắn cảm thấy kỳ lạ là tại sao Phương Hằng lại muốn chuyển vật tư tới chỗ này.

“Ồ... Làm tốt lắm.”

Phương Hằng sờ cằm.

Đừng thấy trận tập kích vào thành phố này lại dễ dàng chiến thắng như vậy, thật ra thì trận này cũng là nhờ thông đạo dịch chuyển ở thế giới dưới lòng đất và lợi dụng sự khinh địch của lãnh chúa đế quốc.

Bình Luận (0)
Comment