Tin tức bọn họ đã thành công chiếm được thành phố Lincoln nhanh chóng lan truyền đi.
Một lượng lớn đội quân đế quốc bắt đầu lên đường tiến về thành phố để chi viện.
Nhất định phải tranh thủ thời gian.
“Ừ, ngươi phái người đi trinh sát, ta cần phải biết xu hướng của kẻ địch đế quốc ở xung quanh, hãy báo cáo khi có thể.”
“Vâng.”
Châu Vũ Tề gật đầu một cái, sau đó hắn quay đầu nhìn số vật tư được chất đống ở gần đó, hỏi: “Chúng ta nên xử lý những vật liệu này thế nào đây?”
“Hừm, tiếp tục di chuyển chúng tới đây đi.”
Vẫn phải chuyển tới đây, rồi chất nó thành đống sao?
Châu Vũ Tề có hơi sững sờ.
Kế đến, hắn thấy đám phân thân zombie sau lưng Phương Hằng lảo đảo bước tới rồi bắt đầu vận chuyển vật liệu.
Phương Hằng bắt đầu điều khiển đám phân thân zombie tìm địa điểm thích hợp để chuẩn bị xây tháp pháp sư.
Châu Vũ Tề nhìn đám zombie chậm rãi di chuyển, rồi lại nhìn về phía Phương Hằng, trong mắt hắn lộ vẻ nghi ngờ.
Mạc Gia Vĩ vỗ lên vai của Châu Vũ Tề một cái rồi nói: “Này, yên tâm đi người anh em, chỗ này cứ giao cho bọn ta là được, về mặt cướp bóc thì bọn ta là dân chuyên nghiệp đấy.”
“Được, được.”
Châu Vũ Tề cười gượng, sau đó hắn vẫy tay ra hiệu cho những người chơi trong đội tiếp tục quay về nhà kho thành phố để vận chuyển vật liệu.
Ở bên kia, sau khi tìm được một địa điểm xây dựng, Phương Hằng cúi đầu, mở nhật ký trò chơi ra và điều khiển đám phân thân zombie tiến vào vùng đất Ôn Dịch từ xa.
Hơn nửa tiếng trước, đoàn lính đánh thuê Thiên Lê đã vận chuyển phần lớn vật liệu để nâng cấp tháp pháp sư cấp hai vào vùng đất Ôn Dịch.
Đám phân thân zombie cũng bắt đầu nâng cấp tháp pháp sư cấp hai.
Đến lúc đó, chỉ cần hoàn tất việc xây dựng hai tháp pháp sư cùng lúc, thì hắn có thể xây dựng một thông đạo dịch chuyển giữa vùng đất Ôn Dịch và thành phố Lincoln rồi!
Mang nguyên vật liệu được gợi ý để chế tạo tinh thạch và vật liệu để xây tháp pháp sư, thậm chí cả quặng tinh thạch năng lượng vừa mới đào được, cũng như các vật liệu mà họ đã cướp được từ trong nhà kho của thành phố!
Tất cả đều được chuyển về vùng đất Ôn Dịch một cách không ngừng!
Bây giờ, thứ còn thiếu duy nhất chính là thời gian.
Hắn cần cố gắng hết sức có thể để cướp vật liệu về trước khi đế quốc phát động tấn công ồ ạt!
Hắn là đang thi chạy đua với thời gian!
Nếu dựa vào Licker và thể Tyrant dung hợp, không cần phải canh giữ thành phố Lincoln, mà chỉ ngăn cản đế quốc một chút để tranh thủ thêm thời gian, chắc cũng không phải là vấn đề gì lớn.
Phương Hằng thầm tính toán kế hoạch tác chiến sơ bộ ở trong đầu.
...
Hơn hai tiếng sau.
Bên ngoài thành phố Lincoln, lãnh chúa Chadwick dẫn tàn binh quay trở lại và hội họp với hai đội lãnh chúa của đế quốc tới để chi viện cho bọn họ ở gần đó.
Sau mấy lần tấn công thăm dò, ba đội lãnh chúa đều lựa chọn cách tạm thời rút lui, cách xa khỏi bức tường thành, dựng trại ở ngoại thành cách đó không xa và chờ đợi quân chi viện kế tiếp tới.
Không biết phải làm sao, các lãnh chúa cũng không ngờ thành phố Lincoln lại rơi vào tay giặc nhanh như vậy.
Đoàn đội vội vã chạy tới, hành trang đơn giản, thậm chí họ còn không kịp chuẩn bị vũ khí tấn công thành phố.
Dưới tình huống này, đối diện với bức tường thành cao vút, bọn họ vô cùng bất lực.
Một khi đến gần thành phố, những người canh giữ vùng đất Ôn Dịch đứng trên tường thành sẽ phóng mũi tên tầm xa để tấn công họ, lại còn phối hợp với đám sinh vật vong linh có năng lực ‘Bất tử’ phiền phức kia.
Muốn đánh hạ bức tường thành đó là rất khó.
“Những sinh vật vong linh kia đều đến từ vùng đất Ôn Dịch, chỉ có ngọn lửa và thánh quang mới có thể thanh tẩy bọn chúng hoàn toàn.”
Giáo chủ giáo hội - Buno lên tiếng giải thích với mọi người: “Ban đêm là lúc vong linh mạnh hơn, chúng ta nên sớm tấn công thành phố trước khi màn đêm buông xuống.”
“Chậc, nói đơn giản quá, ai mà không biết vào buổi tối thì vong linh sẽ mạnh hơn, không phải không thể đánh lại sao, được thì ngươi lên trước đi.”
Còn có vài đội người chơi đi theo người chơi tới đó.
Mà những người chơi thì lại không có thiện cảm gì lắm với thánh đình.
Thế lực của thánh đình ở thế giới này tương đối yếu, nên những người chơi cũng chẳng sợ họ, nghe nói vậy thì ai nấy cũng đều đồng loạt nhỏ giọng thảo luận.
Lửa giận trong lòng Chadwick bùng lên, hắn nhìn chằm chằm vào thành phố ở đằng xa, nghiến răng nghiến lợi rồi cất giọng căm hận: “Ha, đừng vội tấn công, đại tướng quân Đặng Văn sẽ nhanh chóng dẫn đại quân tới tiếp viện thôi. Hơn nữa một số vị lãnh chúa có mối quan hệ thân thiết với ta cũng đang trên đường tới, ta lại muốn xem xem đám vong linh này có thể kiên trì được bao lâu.”
Giáo chủ giáo hội thánh đình - Buno ngẩng đầu lên nhìn thành phố cách đó không xa, trên mặt hắn còn lộ vẻ buồn rầu, nói: “Có điều các ngươi chưa biết, bên trong thành phố có tà vật viễn cổ bị phong ấn, ta lo là lần này Phương Hằng - lãnh chùa của vùng đất Ôn Dịch xông vào thành phố là vì tà vật kia, một khi phong ấn bị phá hủy thì hậu quả thật sự không thể tưởng tượng nổi.”
“Trên thực tế, bọn ta đã nhìn thấy tiên tri ngày tận thế trong Cuốn sách thần thệ, ta e rằng sự xuất hiện của vong linh là một dấu hiệu.”