“Một khi nó nằm ở trong tay hắn, ta sợ là ngày tận thế sẽ đến, cả thế giới đều sẽ phải chịu đe dọa.”
“Được rồi, giáo chủ, bọn ta sẽ ngăn cản cái ác.”
Những người chơi thuận miệng nói hùa theo, trong lòng họ cũng không có gợn sóng lớn.
Cách đây rất lâu, thánh đình đã tuyên truyền những điều xằng bậy về ngày tận thế gì đó.
Ban đầu thì còn có người tin, nhưng theo thời gian, thánh đình vẫn chưa đem ra được bằng chứng có hiệu nghiệm.
Hơn nữa, dưới sự chèn ép của hoàng thất, sự tồn tại của thánh đình ở trên đại lục càng ngày càng thấp.
Trong mắt những người chơi, cái gọi là tiên tri ngày tận thế là một trò lừa gạt tức cười của thánh đình.
Chỉ là lần này thánh đình bỗng đứng về phía đế quốc thì có hơi kỳ lạ.
Thấy mọi người không có phản ứng gì, giáo chủ Buno không nhịn mà thầm thở dài trong lòng.
“Lãnh chúa Chadwick, thành phố Lincoln vốn dĩ là lãnh địa của ngài, ngài có cách gì có thể đột phá trận phòng ngự của tường thành không?”
Chadwick suy nghĩ một chút rồi ánh mắt của hắn chợt sáng lên.
“Có một con kênh ngầm bị bỏ hoang, chúng ta có thể lẻn vào thành phố từ chỗ đó.”
Mọi người đồng loạt dồn ánh mắt về phía Chadwick.
Có thể né được bức tường thành mà lẻn vào tập kích thành phố, cả đội lại càng thêm chắc chắn.
“Thông đạo đã bị bỏ hoàng một khoảng thời gian, vẫn chưa xác định xem nó còn dùng được không, nên bọn ta sẽ lập tức cử người tới đó để kiểm tra thử xem có thể dọn dẹp nó không.”
“Được.”
Thấy mọi người đạt được sự nhất trí, Chadwick lập tức gọi cấp dưới thân cận tới thăm dò lối ra của thông đạo bị bỏ hoang.
Vừa đưa mắt nhìn đội tuần tra rời khỏi tầm mắt, những người chơi bỗng để ý thấy điều gì đó mà đồng loạt quay đầu nhìn về phía thành phố Lincoln.
Chẳng biết từ lúc nào, một làn sương mù màu đen dày đặc bốc lên từ trong trung tâm thành phố Lincoln.
Màn sương dày đặc chậm rãi bao phủ lấy bầu trời, rồi dần dần khiến cả toàn bộ thành phố chìm trong bầu mây đen.
Nhìn thấy đám mây đen kỳ lạ kia, sắc mặt của giáo chủ Buno thay đổi liên tục.
“Là sương mù vong linh kỳ lạ."
Buno nhíu mày, sự bất an trong lòng hắn càng lúc càng nhiều: “Rất có thể là bọn họ đã giải được một phần phong ấn ma vật, chúng ta cần phải nhanh lên.”
Mọi người ngẩng đầu lên, nhìn thấy màn sương mù kỳ lạ đang bao trùm ở trên không trung, họ không khỏi đưa mắt nhìn nhau.
Không phải chứ?
Chẳng lẽ những gì mà người của thánh đình nói đều là thật?
Thật sự có cái ngày tận thế kì quái gì đó à?
...
‘Nhắc nhở: Hiện tại người chơi đã hoàn tất việc xây dựng tháp U Hồn xây cấp hai.’
‘Nhắc nhở: người chơi hoàn thành nhiệm vụ phần thưởng giai đoạn cuối - cải tạo tháp U Hồn (cấp hai).’
‘Nhắc nhở: Sau khi rời khỏi thí luyện, thời gian xây dựng thiết bị xé không gian cấp sáu và tiêu hao của ngươi sẽ giảm 97%; cường độ của thiết bị xé không gian cấp sáu sẽ tăng lên 100%.’
Ở bên trong tháp U Hồn nằm ngoài thành phố Lincoln.
Khi tinh thần lực được chậm rãi truyền vào luyện kim, tháp U Hồn tỏa ra một màn sương mù vong linh kỳ lạ màu đen.
Ánh mắt của những người chơi hệ pháp ngồi hỗ trợ ở xung quanh ma pháp trận đều lộ ra vẻ phấn khích.
‘Nhắc nhở: Người chơi thử mở tháp thông đạo dịch chuyển ở pháp sư.’
‘Nhắc nhở: Trong môi trường thí luyện hiện tại, người chơi sẽ tiêu hao thêm 50% tài nguyên năng lượng dịch chuyển.’
‘Nhắc nhở: Trong môi trường thí luyện hiện tại, tháp pháp sư sẽ không thể hoàn tất việc dịch chuyển xuyên biên giới.’
Phương Hằng ngưng tụ tinh thần lực của toàn bộ người chơi và điều khiển cho mở ra thông đạo dịch chuyển không gian.
Vù...
Tinh thạch năng lượng nồng độ cao hỗ trợ bên trong ma pháp trận luyện kim nhanh chóng bị tiêu hao. Lúc này có một luồng ánh sáng đen chợt hiện lên ở phía bên phải tháp pháp sư.
“Vù!”
Đi kèm với âm thanh pháp thuật cộng hưởng là thông đạo dịch chuyển không gian mở ra trước mặt Phương Hằng!
Thông đạo dịch chuyển giống như một mặt kính màu đen, bay lơ lửng giữa tầng hai của tòa tháp pháp sư.
Mọi người đồng loạt nhìn về phía Phương Hằng.
Thành công rồi sao?
“Phù.”
Phương Hằng thở ra một hơi thật sâu, sau đó hắn quay đầu nhìn về phía bên trái.
“Lạch cạch, lạch cạch…”
Một tên phân thân zombie lảo đảo bước tới dưới sự điều khiển của Phương Hằng, và đi sâu vào bên trong thông đạo dịch chuyển.
Trong chốc lát, mặt kính dịch chuyển lại khẽ rung động.
Sandy bước ra từ trong thông đạo dịch chuyển.
“Haha! Phương Hằng! Ta đã nghiên cứu ra rồi! Ngươi chắc chắn không ngờ rằng thần nghệ thuật đã dẫn dắt ta!”
Sandy rất phấn khích mà la lên, trong tay hắn còn không ngừng quơ quơ cuốn tự truyện Andrasta mà hắn đã tìm thấy trong lăng mộ hoàng thất đây không lâu, để tuyên dương thành quả nghiên cứu của mình với Phương Hằng.
Ngay sau đó, hai người là Đường Minh Nguyệt và Vĩ Luân cũng lần lượt bước ra từ trong thông đọa dịch chuyển.
Vĩ Luân nhìn thấy thông đạo dịch chuyển ở trước mặt mà trong ánh mắt tràn đầy sự phấn khích và khen ngợi.
Việc mà hắn có dùng mấy trăm năm cũng không thể hoàn thành, vậy mà Phương Hằng lại chỉ cần nửa ngày là đã làm được rồi!
Phương Hằng là ứng cử viên thích hợp nhất với vị trí truyền thừa thánh giả! Chủ một mình hắn mà thôi!
Sandy vẫn tiếp tục la lên rồi đi tới bên cạnh Phương Hằng, sau đó hắt rút ra một tấm bản đồ mà hắn mang theo bên người: “Ông chủ Phương, ta nói cho ngươi nghe, sau khi ta kiểm tra rồi đo lường tính toán thì ta đã có phát hiện mới!”