Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1795 - Chương 1797: Thỉnh Cầu

Chương 1797: Thỉnh cầu

"Lãnh chúa Phương Hằng, ngươi cũng thấy rồi, chính là đám sương mù đen kỳ lạ đó, thật khủng khiếp. Một khi nhiễm phải khí tức sương mù đen sẽ bị nhiễm ôn dịch rất đáng sợ."

"Đúng rồi, còn có zombie, những người chết do bị nhiễm ôn dịch sẽ hồi sinh để trở thành một zombie, quá là đáng sợ, bên trong mỏ có không ít zombie đang lượn lờ."

"Bọn ta đã sơ tán khẩn cấp tất cả các cư dân khu vực gần đó, nhưng màn sương đen vẫn đang tiếp tục lan rộng, cứ tiếp tục như vậy cả thành phố sẽ không thể nào duy trì được, ngươi nhất định phải tìm cách giúp bọn ta."

Chandwick nhìn thấy Phương Hằng như thể nhìn thấy cứu tinh, lời nói chân thành khẩn thiết.

Nhóm những kẻ ngốc trong thánh đình trước đây đã nói đảm bảo không có vấn đề gì trong khu vực khai thác, nhưng bây giờ thì sao?

Lời cứu viện hắn gửi cho đế quốc chẳng nhận được chút hồi âm, Thánh đình cũng ở bên đó giả vờ chết từng người một.

Chadwick vốn dĩ đã chuẩn bị cắt cổ tay giả chết để chạy khỏi thành phố Lincoln.

Trái tim hắn đang chảy máu!

Chẳng dễ dàng gì mới có được một tòa tháp pháp sư cấp hai trong lãnh thổ của mình, thật không ngờ rằng hiệp hội pháp sư còn chưa kịp phái người qua giúp vận hành tháp pháp sư, cả thành phố Lincoln sắp không còn nữa rồi.

Thật xui xẻo!

Vừa phàn nàn vừa chuẩn bị bỏ trốn, Chadwick ngàn vạn lần không ngờ đến rằng đột nhiên có tin tức truyền đến từ thủ hạ của hắn, lãnh chúa Phương Hằng vậy mà lại đã chủ động đến giúp đỡ bọn họ!

"Ừm."

Trong lùm cây ngắn, Phương Hằng ló đầu ra, ừm nhẹ một tiếng, nhìn vào khu vực khai thác bị che khuất trong màn khí tức màu đen ở phía xa.

Hắn đi theo Chadwick suốt chặng đường, hắn cũng cảm thấy có chút ngốc nghếch.

Trước đây, Khâu Diệu Khang đã dành hơn nửa đêm để nghiên cứu khí tức ôn dịch và mẫu vật thể nguyên phệ dường như đã có phát hiện gì đó, muốn đi theo vì cần càng nhiều mẫu vật khí tức ôn dịch hơn làm vật nghiên cứu.

Thủ đô đế quốc quá nguy hiểm, vừa mới ra khỏi hang cọp, Phương Hằng tự nhiên không dám đi nữa.

Thế là muốn đến thành phố Lincoln.

Ngoài ra trong khu vực khai thác của thành phố Lincoln cũng có những phong ấn vực sâu, có thể thu thập bệnh dịch hạch.

Hơn nữa nó an toàn hơn.

Thế là, Phương Hằng dẫn theo hai người Vi Luân và Khâu Diệu Khang trời vừa sang đã lên đường đi rồi.

Ban đầu là muốn lẻn vào, thật không ngờ tình cờ gặp phải nhóm người Chadwick đã ra khỏi thành phố, tình cờ chính diện gặp nhau.

Chạm mặt kẻ thù, Phương Hằng đang chuẩn bị đánh nhau, nhưng nhìn thấy người kia khuôn mặt ngạc nhiên mừng rỡ chạy lại tay bắt mặt mừng, thậm chí còn như dáng vẻ cuối cùng cũng tìm thấy chúa cứu thế, vừa khóc vừa hét lên nhờ vả Phương Hằng cứu thành phố Lincoln bọn họ.

Lúc này, Phương Hằng mới nhận ra rằng độ thiện cảm giữa hắn và lãnh chúa Chadwick đã cải thiện bởi vì việc xây dựng tháp pháp sư cấp hai mà đã thần không biết quỷ không hay tăng lên mức thân thiết.

Thế là, suốt đường đi mọi người đã được Chadwick mời nhiệt tình.

Chadwick hiện tại đã đặt tất cả hy vọng vào Phương Hằng.

Còn đối với những lời nói xằng bậy của phía Thánh đình thì hắn đã hoàn toàn không tin tưởng.

Thấy Phương Hằng mãi vẫn chưa mở lời, trong lòng hắn cũng có chút do dự, không nhịn được mà hỏi, "Thế nào? Lãnh chúa Phương Hằng, ngươi đã có phát hiện gì vậy?"

Phương Hằng nhìn chằm chằm vào lối vào của mỏ ở phía xa, trầm giọng nói: "Ừm, nhìn có vẻ đó thực sự là sự rò rỉ khí tức ôn dịch, hơn nữa mức độ rò rỉ còn cao hơn nhiều so với trong hoàng thành."

Chadwick nghe vậy không thể không bị sốc.

Cho dù khí tức ôn dịch xuất hiện trong lãnh thổ từ đêm qua đã khiến hắn bận tối mắt tối mũi, nhưng những tin tức quan trọng truyền từ Đế quốc vẫn truyền đến tai hắn.

Các sinh vật ma quỷ được Salvador nuôi dưỡng trong hoàng thất đã gây ra những cuộc nổi loạn lớn.

Hai chuyện này có liên hệ với nhau?

"Ta đã gia cố phong ấn trước khi ta rời đi, theo lý mà nói thì không thể xảy ra sự rò rỉ với quy mô lớn như vậy."

Nét mặt Vi Luân lọ ra vẻ nghi hoặc, nói rồi nhìn về phía Chadwick, và hỏi: "Lãnh chúa Chadwick, sau khi chúng ta rời đi có phải đã có người động vào phong ấn không?"

Vẻ mặt Chadwick biến sắc, ngay lập tức nổi giận, "Chết tiệt! Là Thánh đình! Sau khi các ngươi rời đi, chỉ có người của Thánh đìnhvào, còn nói những gì mà củng cố phong ấn, chết tiệt! Ta thực sự là một kẻ ngốc! Ta đã sớm biết rằng đám người Thánh đình đó chẳng có ý tốt!"

Vi Luân nhắc nhở như vậy, Chadwick đột nhiên nhận ra.

Để nói ai là người tới gần với phong ấn, không nghi ngờ gì nữa chính là người của Thánh đình!

Đêm qua, có lúc Thánh đình còn lén lút lẻn vào mỏ, không có bất cứ ai lại gần, còn hoàn toàn đóng cửa hang.

Hóa ra tất cả vấn đề đều do bọn chúng mà ra!

Vừa ăn cắp lại vừa la làng!

Tất cả mọi thứ đều do người Thánh đình gây ra, mà còn bôi nhọ lãnh chúa Phương Hằng!

Chadwick cảm thấy rằng hắn thực sự bị mù trước miếng mồi béo bở, sao lại có thể nghe mấy lời xằng bậy của Thánh đình.

Phương Hằng nghe thấy những lời nói, cũng cau mày theo.

Vì vậy, người của Thánh đình đã mở phong ấn ma quỷ?

Nhưng điều này là tại sao?

Có ý đồ gì đây?

Nhìn thấy sắc mặt nghiêm trọng của Phương Hằng, Chadwick lại càng không thể bình tĩnh, vội hỏi: "Lãnh chúa Phương Hằng, ngươi xem còn cứu được nữa không? Xin ngươi nhất định phải cứu lấy thành phố Lincoln và cứu giúp những người dân đế quốc đang phải lang thang khắp nơi này.

Bình Luận (0)
Comment