Vi Luân không thể chịu được khi nhìn thấy người dân đế quốc chết thảm trong khí tức ôn dịch, và nói: "Lãnh chúa Chadwick, còn chưa đến lúc từ bỏ đâu, ngươi và thủ hạ của ngươi xin vui lòng lùi về sau một chút, chúng ta sẽ đích thân vào bên trong hang động xem xét, nghĩ cách để cố gắng sửa chữa phong ấn trong hang."
Đôi mắt Chadwick sang lên, vội nói lời cảm ơn, "Cảm ơn, cảm ơn nhiều lắm, trong mỏ còn có những xác chết được hồi sinh, lúc đi vào nhất định phải cẩn thận."
"Ta cũng cùng các ngươi đi vào xem một chút, hơn nữa trong động mức lây nhiễm độ không bình thường, cho nên trước uống chút thuốc trước đi."
Khâu Diệu Khang cũng rất tò mò về việc rò rỉ của khí tức ôn dịch, hắn nói rồi lấy
một lọ thuốc màu tím từ trong ba lô của mình ra và đổ vào miệng, sau đó đưa một lọ cho Vi Luân ở bên cạnh.
Phương Hằng cũng muốn đi lên để lấy lọ thuốc, nhưng Khâu Diệu Khang đã dùng ánh mắt ngăn lại.
"Hả? Ta không cần?"
Hiện tại ở ngoài phạm vi khí tức ôn dịch hắn còn có thể dựa vào thể chất miễn dịch của mình, nhưng sau khi tiến sâu vào trong động thì chưa chắc đã như vậy.
Khâu Diệu Khang lắc đầu và nói: "Không cần, thuốc vốn là từ máu của ngươi mà phát triển, nó sẽ không có tác dụng với ngươi, có dùng cũng lãng phí."
"Ờm……"
Phương Hằng trầm mặc không nói, sau đó vươn tay lật cuốn sách khai sáng, triệu hồi ra ba quả cầu ánh sáng ở trước mặt mọi người.
Quả cầu ánh sáng lơ lửng giữa không trung, chiếu sáng xung quanh.
"Chúng ta đi nào."
Phương Hằng đi ra khỏi bụi cây, dẫn đầu đi về phía sâu trong mỏ.
Lãnh chúa Chadwick không thể không sững sờ trong giây lát khi nhìn thấy Phương Hằng sử dụng tuyệt chiêu của thần thánh học.
Lạ thật, sao chiêu này lại giống chiêu của Thánh Đình thế nhỉ?
Nhìn lối vào hầm mỏ bị thánh quang của Phương Hằng chiếu sáng lộ ra, Chadwick không khỏi thầm cầu nguyện trong lòng.
Cố lên! Có thể giữ được tháp pháp sư trong lãnh thổ hay không là phụ thuộc vào các ngươi đấy!
...
Bước vào trong hang, nồng độ của khí tức ôn dịch rõ ràng cao hơn hẳn.
Ba quả cầu ánh sáng thần thánh xoay tròn trên đầu mọi người, cung cấp ánh sáng yếu ớt để chiếu sáng xung quanh.
Khâu Diệu Khang tiếp tục quét xung quanh với máy dò trên tay.
"Virus ở đây khác với những loại chúng ta đã gặp trước đây và khả năng lây nhiễm dị hóa là có hạn."
Sau đó, một dòng nhắc nhở trò chơi xuất hiện trên võng mạc của Phương Hằng.
‘Nhắc nhở: Người chơi tiến vào khu vực đặc biệt, do thể chất đặc biệt của người chơi hiện tại, chỉ số lây nhiễm hiện tại của người chơi tăng lên một chút, xin hãy cẩn thận’.
"Hừ, phải tăng tốc độ lên."
Phương Hằng liếc nhìn chỉ số lây nhiễm đang chậm rãi tăng lên, vừa mới tiến lên phía trước hai bước, sau đó híp mắt nhìn về phía bóng tối xa xa.
"Két, két..."
Những âm thanh tiếng bước chân từ xa vọng lại trong bóng tối.
Huh? Zombie?
Phương Hằng đề cao cảnh giác.
Những sinh vật lảo đảo bước ra từ trong khí tức ôn dịch trông rất giống với zombie, với đôi mắt trống rỗng và cử động chậm chạp.
"Cẩn thận, là thi thể."
Vi Luân giải thích: "Ta đã thấy ghi chép về khí tức ôn dịch trong một số cuốn sách, nó có thể hồi sinh những sinh vật bị nhiễm bệnh."
Khâu Diệu Khang nhìn kĩ xác chết từ xa, thì thầm: "Ta e rằng đó cũng là tác dụng của thể virus bị dị hóa."
Hơn chục thi thể dần dần từ trong bóng tối bị bao phủ bởi khí tức ôn dịch phía trước dần dần hiện ra, tụ tập về phía đám người Phương Hằng.
"Để ta thăm dò một chút."
Phương Hằng gật đầu, điều khiển hai con licker mới được hồi sinh phía sau tiến lên phía trước.
"Vút!!"
Hai con Licker lần lượt bay về phía cái xác!
"Két!"
Móng vuốt sắc bén rạch ra một luồng sáng trắng trong không khí, dễ dàng khoét một lỗ lớn trên cơ thể xác chết phía trước, hất văng nó bay về phía sau.
‘Nhắc nhở: Phân thân zombie của người chơi - Licker đã tiêu diệt thành công xác chết’.
Con Licker lại lao vào thi thể tiếp theo.
Phương Hằng đứng ở xa xa cẩn thận quan sát.
Khả năng chiến đấu của thi thể dường như không cao, ngang tầm với những zombie bình thường.
Hai con licker mất chưa đầy một phút để dọn sạch một đám xác chết gần đó.
Khâu Diệu Khang bước lên phía trước, quỳ xuống cẩn thận kiểm tra thi thể bị chặt thành từng mảnh, lấy ra một bộ sưu tập mẫu để lấy một số mẫu, nhỏ tiếng lẩm bẩm: "Thật là thú vị."
Nói rồi, Khâu Diệu Khang đứng dậy, đặt mẫu thử vào ba lô, nói với Phương Hằng: "Điều thú vị là tế bào của xác chết không hề chết, nó vẫn đang trong quá trình 'phục sinh', nhiều nhất trong một phút là có thể được hoàn thành."
"Phục sinh......"
Phương Hằng cau mày.
Vi Luân trầm giọng nói: "Kệ bọn chúng đi, ta từng đọc trong ghi chép rằng, thi thể với thể nguyên phệ mà chúng ta gặp phải trước đó là goống nhau, có thể hấp thu khí tức ôn dịch để hồi sinh vô hạn, tranh thủ thời gian, chúng ta vào bên trong kiểm tra phong ấn trước đi."
"Ừm, được."
Phương Hằng gật đầu, và tiếp tục điều khiển con licker đi ở phía trước để mở đường, đi sâu vào con đường mà hắn đã đi qua trước đó.
...
Rất nhanh, sau khi xử lý sạch sẽ xác chết dọc đường, Phương Hằng dẫn đầu bước vào căn phòng cuối hành lang.
Nồng độ của khí tức ôn dịch màu đen trong phòng là cực cao.
Một lượng lớn khí tức ôn dịch thoát ra từ phong ấn của ma pháp trận luyện kim ở trung tâm căn phòng.