“Ồ, các ngươi vừa mới ở bên ngoài vào e là còn chưa biết, bây giờ cả thành phố đều đã mở cửa với bên ngoài rồi, hiệp hội pháp sư đã đạt được thương lượng với lãnh chúa đại nhân Chadwick, xây dựng thành phố Lincoln thành Thánh địa của Vong linh học thuật, bây giờ người bên ngoài ra ra vào vào nhiều như vậy, đa phần đều là thương nhân của thương hội và học đồ pháp sư, người bình thường căn bản sẽ không vào thành, mỗi ngày đều có lượng lớn vật tư chuyển đến, các bảo vệ kiểm tra cũng không cần thiết lắm.”
Một chánh án Thánh Đình đi theo đến Mary Fiare cau mày nói: “Không sợ bị gian tế trà trộn vào sao?”
“Trà trộn thì trà trộn thôi, nếu như là nhân vật lợi hại thực sự muốn trà trộn vào thành phố, chỉ dựa vào kiểm tra ở lối vào thành phố cũng không ngăn cản được, còn về những tên trộm vặt bình thường thì càng không cần lo lắng, mọi người đều biết đây là địa bàn của lãnh chúa Phương Hằng chủ nhân vùng đất Ôn Dịch, là Thánh địa Vong linh học, nhiều pháp sư như vậy ở đây, ai dám đến đây tìm cái chết?”
“Rất mau nữa là đến khu nhà nghỉ rồi, các vị chuẩn bị một chút đi.”
Người trẻ tuổi nói rồi nâng đại kiếm ở sau lưng lên, lại một lần nữa nhảy xuống xe ngựa.
“Thánh địa Vong linh học…”
Karkila nhìn qua cửa sổ thấy tình hình bên ngoài xe ngựa, trong lòng càng cảm thấy bất an, trong miệng thầm lẩm bẩm.
Một lúc, thương đội cùng tạm thời dừng lại ở bên ngoài một nhà nghỉ.
Dọc khắp ven đường có không ít nhà nghỉ mở cửa làm ăn, đèn đuốc sáng trưng, ở ngoài cửa là có thể nghe được tiếng ồn vang lên trong nhà nghỉ.
Bên ngoài xe ngựa truyền đến một tiếng hét cởi mở: “Các bạn, chúng ta đến rồi!”
Karkila dẫn theo đám người trên xe ngựa đi xuống.
Quản lý của thương hội bắt tay với đám người Karkila.
Bên này của ta còn có một lô vật tư khẩn cấp của các lão gia pháp sư đang tranh thủ vận chuyển đến thành lũy của thành chủ, sẽ không chịu ảnh hưởng của sương mù Vong Linh kì lạ, các vị, bảo trọng.”
“Cảm ơn.”
“Đi đây! Nhớ kỹ, nhất định phải cẩn thận!”
Quản lý lại một lần nữa nhắc nhở, vẫy tay ra hiệu đoàn đội thương hội tiếp tục vận chuyển vật tư.
Bảy người đoàn người Thánh Đình lần lượt nhìn về phía Karkila.
“Ừm, hành động lần này cần phải cẩn thận gấp bội lần, chúng ta đi.”
Karkila dẫn đầu đi về phía trong nhà nghỉ.
Ding dong, ding dong…
Cửa lớn của nhà nghỉ Hoàng Hôn được Karkila đẩy ra, làm lay động tiếng chuông gió trong trẻo.
“Nhà nghỉ đã đầy người ở rồi, các ngươi có thể đi đến chỗ khác xem thử.”
Người thanh niên trước quầy lễ tân với đôi quầng thâm dày dưới mắt, ngẩng đầu nhìn người đến trước cửa một cách mơ mơ màng màng, nói xong một câu rồi lại tiếp tục nằm ngửa lên trên bàn để ngủ bù.
Karkila nhìn một vòng xung quanh.
Cho dù bây giờ đã là đêm khuya, bên trong hành lang vẫn còn có không ít người trẻ tuổi tụ tập.
Trên người bọn họ phần lớn mặt trang phục của học đồ pháp sư.
Mà phán đoán từ khí tức, trên người đại đa số pháp sư đều đã nhiễm phải mùi của Vong Linh.
Trên 80% đều là học đồ tu luyện Vong linh học!
Karkila trong bất giác khẽ nắm chặt nắm đấm lại.
Phương Hằng! Ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì!
Một thanh niên ở góc khuất của đại sảnh chú ý đến người đến, ánh mắt linh động sáng lên, ba chân bốn cẳng bước lên trên, nhỏ giọng nói: “Là đại giáo chủ sao, ta là Gert, lúc trước ta từng liên hệ với ngươi.”
“Ừm.”
Karkila gật đầu với Gert, ra hiệu một chút phù văn Thánh Đình trên cổ tay mình, hỏi: “Trong nhà nghỉ vẫn luôn có nhiều khách như vậy sao?”
“Đại giáo chủ, những học đồ pháp sư này đều là hôm nay vừa mới đến đây, khách của mấy nhà nghỉ ở gần đây đều đầy rồi, bọn họ không có chỗ nào ở, không ít người nghỉ ngơi luôn một đêm ở trong đại sảnh.”
Đều đã đến mức độ này rồi?
Rốt cuộc có bao nhiêu học đồ pháp sư ở trong thành phố Lincoln tu luyện Vong linh học!
Trong lòng Karkila càng lúc càng trở nên nặng nề.
Thánh Đình xem Vong Linh là kẻ địch, thấy xu hướng Vong linh học dần dần trở thành học thuật lưu truyền chính, sắc mặt của đám người tùy tùng Thánh Đình cũng đều khó coi.
Mary Fiare hỏi: “Bọn họ đều là vì Vong linh học mà đến sao?”
“Đúng vậy, hiệp hội pháp sư đặt Vong linh học là hạng mục khảo hạch tăng cấp, pháp sư học Vong linh học còn có thể có tư cách ưu tiên vào tháp U Minh tiến hành tu luyện, các đại lãnh chúa cũng đều đang tranh giành chiêu mộ học giả Vong linh học, bởi thế các học giả Vong linh học có thể hưởng thụ phụ cấp cao hơn, nhiều yếu tố khác nhau khiến phần lớn các pháp sư nhập môn lựa chọn Vong linh học.”
“Ta nghe nói không ít pháp sư đã học vài năm thậm chí vài chục năm cũng đều chuẩn bị chuyển sang học Vong linh học.”
Gert biết gì nói nấy, tiếp tục giải thích: “Không chỉ là nhà nghỉ này, mấy nhà nghỉ trong thành phố đều đã chật cứng người rồi, có tin tức liên quan đến Thánh địa Vong linh học còn là buổi trưa hôm qua công bố, e là hai ngày nữa người sẽ còn đông hơn.”
Sắc mặt của Karkila cùng với đám người Thánh Kỵ Sĩ tùy tùng cùng với hai chánh án trong phút chốc đều trở nên cực kỳ khó coi.
Phương Hằng!
Vài trăm năm nay, dưới sự cố gắng nhiều mặt của Thánh Đình dần dần truyền bá với người đời ý nghĩ rằng Vong linh học chính là tai họa này, đến nỗi mà trên đại lục Vong linh học thuộc vào một trong số những học thuật ít được lưu tâm đến nhất.