Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1813 - Chương 1815: Kiêng Dè

Chương 1815: Kiêng dè

Nhưng kể từ sau khi pháp sư Vong Linh Phương Hằng xuất hiện…

Đáng chết!

Hành vi ứng xử của Phương Hằng đây là đang đào đi vốn liếng của Thánh đình bọn họ!

Thần sắc của Karkila càng lúc càng không tốt.

Hắn thậm chí cảm thấy tất cả những bố trí từ trước đến nay của Phương Hằng đều là nhắm vào Thánh Đình bọn họ.

“Giáo chủ đại nhân, việc đã đến nước này chúng ta nhất định phải có hành động, Phương Hằng không thể tiếp tục ở lại nữa.”

“Ừm.”

Ánh mắt của Karkila lóe lên.

Hắn đã cảm giác được nguy cơ cực lớn.

Bây giờ không chỉ đơn giản là chuyện tranh cướp Đế Quốc giữa vùng đất Ôn Dịch và Đường Vũ nữa rồi.

Việc này liên quan đến phát triển của Thánh Đình.

Nhất định phải nhanh chóng giải quyết được Phương Hằng!

Nhanh hết sức! Không thể lại để cho hắn thêm nhiều thời gian hơn nữa!

Tùy tùng dẫn đường Gert vốn là tín đồ của Thánh Đình, nhìn thấy sắc mặt mấy người có hơi khó coi, cũng không biết vấn đề nằm ở đâu, chỉ nhỏ tiếng nói: “Đại giáo chủ từ xa đến đây vất vả rồi, bây giờ nhà nghỉ vô cùng túng thiếu, ta tìm được cho các ngươi mấy nhà…”

Karkila giơ tay ngắt lời: “Không cần, cảm ơn, thời gian cấp bách, tình hình khu vực mỏ quặng thế nào rồi?”

“Khu vực mỏ quặng bên kia là nơi sương mù Vong Linh kì lạ dày đặc nhất, bên đó có không ít pháp sư Vong Linh dừng chân lại, nói là tu luyện, ta không hiểu Vong linh học, cho nên không có cách nào lại gần điều tra được.”

“Ừm, cái này không trách ngươi, dẫn bọn ta đến khu vực mỏ quặng xem thử.”

“Được thôi.”

Rời khỏi nhà nghỉ, Gert dẫn đám người men theo một con đường nhỏ vắng lặng chầm chậm đi về phía khu vực mỏ quặng.

Từ xa, Karkila nhìn thấy bảy tòa tháp U Minh xây dựng ở xung quanh khu vực mỏ quặng, bao trùm lấy nó ở vị trí trung tâm.

Sương mù Vong Linh kì lạ không ngừng tuôn ra từ bên trên tháp U Minh, bao trùm lấy cả khu quặng.

Sương mù Vong Linh kì lạ dày đặc dẫn đến sinh vật oán linh sinh sôi.

Không ít pháp sư trẻ tuổi túm năm tụm ba tụ tập với nhau, thông qua thiêu đốt nến hồn nhìn rõ sinh vật oán linh ở xung quanh, lại lợi dụng quyển sách người chết để thu bắt linh hồn.

Khi dần dần tiến sâu vào trong khu mỏ quặng, số lượng học giả Vong linh học ở xung quanh càng lúc càng ít, nhưng cấp bậc lại càng lúc càng cao.

Đoàn người của Karkila đã vô cùng khiêm tốn, vẫn thu hút sự chú ý của không ít người.

Ban đêm, các học đồ pháp sư ở nơi này tu luyện cày oán linh, phần lớn đều là danh sách nhóm người mới nhất tiến vào tháp U Minh tu hành, những người này là có chuyện gì thế?

Rất kì lạ.

Trong lòng các pháp sư tuy rằng có nghi hoặc, nhưng cũng không lãng phí thời gian nghĩ nhiều, tiếp tục ngưng tụ tinh thần lực bắt giữ linh hồn.

Đám người Karkila không nói lời nào, sự bất an trong lòng càng trở nên thêm dữ dội.

“Giáo chủ đại nhân.”

Mary Fiare không nhịn được lại mở miệng lần nữa nói: “Tháp U Minh khó đối phó hơn trong dự tính của chúng ta nhiều, lượng lớn học đồ pháp sư tu luyện Vong linh học đối với chúng ta mà nói là tai họa mang tính hủy diệt, Phương Hằng sống một ngày, tai họa sẽ nhiều lên thêm một phần, sự hủy diệt của thế giới cũng gần trong gang tấc.”

“Ừm.”

Trước mắt vẫn không thể nào xác định tháp U Minh có phải là có thể phát huy hiệu quả với khí tức Ôn Dịch hay không, nhưng những gì thấy được nghe được sau khi tiến vào thành phố Lincoln đã khiến đám người Thánh Đình cảm nhận được uy hiếp rất lớn!

Phương Hằng không chết một ngày, Thánh Đình bọn họ sẽ một ngày cảm thấy không yên tâm.

“Ta biết.”

Giọng nói của Karkila có hơi khàn khàn.

Hắn đã đặt Phương Hằng vào cùng mức độ với tà ma vực sâu.

Nhất định phải diệt trừ hăn!

Thân ở trong sương mù Vong Linh kì lạ, nhóm người Thánh Đình cực kỳ khó chịu.

Trên dọc đường, đoàn đội còn cần trốn tránh thể oán linh mới sinh ra.

Vì để không bị người khác phát hiện, đám người cũng không thể nào sử dụng tấm khiên Thánh Quan.

Gập ghềnh trắc trở, đoàn người tốn thời gian hơn nửa tiếng mới tiến vào được ngoại vi khu mỏ quặng.

Gert đưa đám người Thánh Đình trốn ở trong bụi cây cẩn thận thăm dò.

“Giáo chủ đại nhân, trước mặt chính là lối vào mỏ quặng.”

“Được.”

Lối vào của mỏ quặng đã được phong tỏa kĩ lưỡng.

Hơn mười thủ vệ Đế Quốc và mấy pháp sư ở ngoài trông giữ.

Kể từ sau khi tháp U Minh toàn lực vận chuyển hai mươi tư tiếng, trông giữ lối vào hang động ngoại trừ có binh sĩ Đế Quốc ra còn có pháp sư kiến tập của hiệp hội pháp sư.

Gert cẩn thận nuốt ngụm nước bọt, nói: “Giáo chủ đại nhân, ngươi nhất định phải cẩn thận, gần đây đều là học giả Vong linh học của hiệp hội pháp sư, bọn họ có lòng thù địch với Thánh Đình chúng ta, nếu như bị phát hiện thì vô cùng phiền phức.”

“Ừm, chỉ dựa vào bọn họ cũng không ngăn cản được chúng ta.”

Karkila gật đầu nói: “Ngươi về trước đi, để chút nữa không bị bọn ta ảnh hưởng đến.”

Trong bóng tối, Karkila bước ra từ trong bụi cây thấp, đi thẳng đến lối vào của hang động.

“Đứng lại! Người nào đấy!”

Cửa hang động, một binh sĩ thủ vệ Đế Quốc nhìn thấy bóng người từ phía xa hiện ra, lập tức đanh giọng cản lại, hét lớn: “Các ngươi là ai? Nơi này là khu phong ấn! Cấm người ngoài ra vào, nhanh chóng rời đi!”

Karkila không giảm tốc độ lại, bước chân về phía trước đồng thời nâng quyền trượng trong tay lên, nhẹ nhàng gõ lên trên mặt đất.

Vù…

Tấm khiên Thánh Quang màu vàng đột nhiên mở rộng ra bên ngoài.

Hả!?

Bình Luận (0)
Comment