Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1879 - Chương 1881: Thần Phạt (2)

Chương 1881: Thần phạt (2)

Rất nhanh sau đó, mọi người lúng ta lúng túng vội vàng bắc một chiếc thang dây từ miệng hang xuống.

Thánh kỵ sĩ Kiều An dẫn đầu một nhóm người lần lượt trèo lên thang dây rồi ra ngoài.

Jeremain ngay lập tức gọi Thánh kỵ sĩ Kiều An tới giải thích tình hình cụ thể cho hắn.

Khi Mạc Gia Vĩ nhìn thấy Phương Hằng từ bên dưới leo lên thang dây, lập tức nháy mắt ra hiệu với hắn, bước nhanh đến bên cạnh hắn rồi nhỏ giọng nói chuyện với nhau.

“Chuyện gì thế này? Làm lớn thế này à?” Mạc Gia Uy nhìn đống đổ nát kia, lại nhìn Phương Hằng khập khiễng đi tới, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, “Ngươi bị thương sao?”

Mạc Gia Vĩ cảm thấy không đúng lắm.

Hắn mà cũng bị thương?

“Ừm, không cẩn thận xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn.”

Phương Hằng thấp giọng đáp lại, quét mắt nhìn xung quanh, “Hàng đã vào trong tay, chúng ta nghĩ cách chuồn thôi.”

Hai mắt Mạc Gia Vĩ lập tức sáng lên, giơ ngón tay cái lên với Phương Hằng, “Đỉnh.”

Ngoài ra còn có một lượng lớn nhân viên tìm kiếm cứu hộ của Thánh đình đang tập trung tại quảng trường, nhìn thấy Phương Hằng bị thương nghiêm trọng, một tế tư lập tức chạy đến tiến hành trị liệu khẩn cấp.

Rất nhanh, càng có rất nhiều người vây quanh tới, hỏi đủ loại câu hỏi, nóng lòng muốn biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra trong đại giáo đường Thánh đình.

Bên kia, sau khi nghe Kiều An kể lại toàn bộ mọi chuyện, vẻ mặt ba vị chánh án đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Ba người bọn họ nhìn nhau, sau đó nhìn về phía Phương Hằng bò ra từ trong đống đổ nát.

Thần phạt!?

Người được Thần chọn trúng?

Toàn bộ câu chuyện thật làm người nghe quá ngạc nhiên, phải suy nghĩ kỹ lại.

Một thánh kỵ sĩ bước lên phía trước, sắc mặt thương xót, trầm giọng nói: “Chánh án, chúng ta vừa mới tìm kiếm trong đại sảnh phía dưới đống đổ nát, phát hiện hài cốt của hai vị trưởng lão của Hội trưởng lão, hơn nữa phần lớn các khu vực còn lại đã bị đống đổ nát chôn vùi, công tác tìm kiếm cứu hộ vẫn đang được tiến hành, cho đến nay e rằng lành ít dữ nhiều.”

Các chánh án trao đổi ánh mắt với nhau, sự thương xót đau buồn không thể nào che giấu trong ánh mắt bọn họ.

Đại giáo chủ Karkila đã chết trước, bây giờ lại là Thần phạt đến gần, lực lượng trung kiên của Thánh đình bao gồm cả viện trưởng lão đều sẽ bị phá hủy hoàn toàn.

Kể từ khi thành lập đến nay Thánh đình chưa bao giờ trải qua một thời khắc đen tối như vậy.

Trong đám người, Balzan, một thánh kỵ sĩ tinh anh với vẻ mặt u ám, đi lên nửa bước rồi nói: “Chánh án, tên Phương Thạc này không biết chui ra từ đâu, bây giờ hắn là người duy nhất còn sống sót ở hiện trường, ta xin nói thẳng, e rằng hắn có vấn đề, những gì hắn nói không thể xem là thật được, chúng ta vẫn cần tiến hành xác minh thêm.”

Các chánh án lại một lần nữa rơi vào im lặng.

Jeremain gật đầu, “Điều ngươi nghi ngờ cũng có lý, để ta, để ta đi hỏi tên tín đồ đó xem hắn có điều gì giấu giếm thật hay không.”

Chánh án đi thẳng về phía Phương Hằng.

Phương Hằng nhìn thấy có người đến, lập tức ngừng nói chuyện với Mạc Gia Vĩ.

“Tín đồ, mời đi theo chúng ta.”

Jeremain dẫn theo đám người Phương Hằng đến một khu vực yên tĩnh ở bên cạnh, mở kết giới thánh quang, sau đó mới mở miệng hỏi: “Tín đồ, cuộc trò chuyện tiếp sau đây của chúng ta cực kỳ quan trọng, ta hy vọng ngươi sẽ không giấu diếm điều gì.”

Phương Hằng lấy lại bình tĩnh, đang định mở miệng trả lời, thì vài dòng nhắc nhở trò chơi xuất hiện trên võng mạc của hắn.

‘Nhắc nhở (kích hoạt tinh thần lực của bạn đạt đến giá trị giới hạn): bị ảnh hưởng bởi kỹ năng “Tâm Thần Thánh-Thành thật”, trong quá trình bạn nói dối sẽ có xác suất nhận được những tác động tiêu cực, hãy cẩn thận (tác dụng của kỹ năng này bị ảnh hưởng bởi ý chí và thuộc tính nhận thức của người chơi)’.

‘Nhắc nhở: Cuốn sách Lời thề đã chống lại tác dụng của kỹ năng này’.

Phương Hằng hơi giao động, rồi hắn gật đầu nói: “Được, chánh án, mời hỏi.”

“Chúng ta nghe nói trước đấy ngươi đã được chánh án Tang Kiệt dẫn vào đại sảnh nghi thức, đúng chứ?”

“Đúng vậy.”

“Hãy kể cho chúng ta tất cả mọi chuyện xảy ra sau khi vào đại sảnh nghị sự, không được giấu giếm bất kể điều gì, kể cả những chi tiết nhỏ, càng chi tiết càng tốt.”

Sắc mặt Phương Hằng hiện vẻ thận trọng, hắn gật đầu, sau đó kể một lượt tất cả mọi chuyện, ngoại trừ thông đạo không gian cuối cùng thì có sửa đổi một chút.

Nghe Phương Hằng kể lại xong, ba vị chánh án lại rơi vào nghi hoặc, sáu mắt nhìn nhau.

Một vị chánh án khác trầm giọng hỏi: “Ngươi chắc chắn đã nghe thấy hai chữ “Thần phạt”?”

“Đúng vậy, chánh án, ta chắc chắn không nghe nhầm.”

Các chánh án lại xì xào thảo luận.

Jeremain hỏi lại: “Tại sao lại xuất hiện Thần phạt?”

Phương Hằng lắc đầu, bày thị mình không biết rõ sự tình.

“Có lẽ là vì Tà ma vực sâu,” trên mặt một chánh án hiện lên vẻ cực kỳ nghi ngờ nói, “vấn đề ở Tà ma vực sâu Thần Vực sớm đã có sự bất mãn với chúng ta…”

Jeremain lại hỏi: “Tại sao Tang Kiệt lại chọn mở thông đạo Thần Vực?”

Vẻ mặt Phương Hằng ngơ ngác, biểu cảm không biết gì, rồi lắc đầu.

“Về điểm này có thể là ta biết.” Thánh kỵ sĩ Kiều An gật đầu nói: “Chánh án, ta nghe được một phần trò chuyện của Chánh án Tang Kiệt cùng với Kadar, bọn họ cho rằng Phương Thạc có thiên phú thần thánh học rất cao, cho nên ta đoán bọn họ có thể muốn mời Thần Vực kiểm tra thiên phú của Phương Thạc.”

Bình Luận (0)
Comment