Nghi hoặc trong lòng vài vị chánh án đã giảm đi phần nào.
Jeremain lại nhìn Phương Hằng rồi hỏi, “Ngươi đã nhận được sự công nhận của Cuốn sách Lời thề?”
“Đúng vậy, sau đó Kiều An nói thì ta mới biết được đó là Cuốn sách Lời thề. Ta đã vô tình thấy nó khi cùng mọi người đi tìm những người sống sót sau vụ nổ.”
Vẻ mặt Phương Hằng bình tĩnh, vừa nói vừa mở bàn tay ra.
Cuốn sách Lời thề bay lơ lửng trong lòng bàn tay, tỏa ra ánh sáng vàng sẫm mờ nhạt.
Không sai!
Đó chính là Cuốn sách Lời thề! Chắc chắn không thể làm giả!
Tuy rằng ba vị chánh án còn có chút nghi hoặc đối với những gì Phương Hằng nói, đối với vụ đại giáo đường bị nổ vẫn còn có rất nhiều điểm nghi vấn, nhưng với Cuốn sách Lời thề, bọn họ lại rất chắc chắn!
Phương Hằng nhất định đã được sự chấp nhận của Cuốn sách Lời thề!
Muốn làm được điều này là cực kỳ khó!
Ba chánh án lại trao đổi ánh mắt với nhau.
Khi Balzan nhìn thấy vẻ mặt của các chánh án, lòng hắn không khỏi trĩu nặng.
Jeremain gật đầu nói: “Hôm nay đã xảy ra quá nhiều chuyện, các ngươi cũng mệt rồi, xuống nhà trọ ở thị trấn nằm dưới chân núi nghỉ ngơi cho tốt đi. Ngày mai chúng ta sẽ tiếp tục tìm ngươi hỏi vài vấn đề nữa. Nhớ kỹ, giữ kín chuyện tối nay, không được nói cho bất cứ ai.”
Kết giới thánh quang bao phủ đám người biến mất, Jeremain giơ tay, ra hiệu hai thánh kỵ sĩ đưa Phương Hằng và một số người bị thương xuống núi nghỉ ngơi trước.
Phương Hằng cung kính gật đầu nói: “Vâng, chánh án.”
Nhìn theo đám người Phương Hằng bị dẫn xuống núi, Thánh kỵ sĩ Balzan không khỏi tiến lên một bước, trầm giọng nói: “Ba vị chánh án, có rất nhiều nghi điểm về tên Phương Thạc này, vẫn mong các vị chánh án thận trọng, đừng để xảy ra sai lầm.
“Ừm, sự việc trọng đại, chúng ta sẽ thận trọng.”
Jeremain thở dài một tiếng rồi nói tiếp: “Nếu đã là Cuốn sách Lời thề đưa ra sự lựa chọn, tạm thời chúng ta hãy xem hắn thành người kế thừa của Thánh đình mà bồi dưỡng, đợi sau khi mọi việc lắng xuống rồi tính tiếp.”
Một chánh án khác tán đồng: “Ừm, vụ nổ đã phá hủy rất nhiều tư liệu ghi chép, sẽ cần một khoảng thời gian để có thể thu thập và rà soát lại các tư liệu.”
“Về phần công tác điều tra danh tính, sẽ lùi lại một chút, trước mắt chúng ta cần phải mau chóng chữa trị cho những người bị thương, đồng thời thống kê tổn thất. Chúng ta đã mất đi quá nhiều.”
“Ngoài ra, chúng ta cần phải nhanh chóng liên lạc với chánh án Beska để nàng nhanh chóng quay về chủ trì đại cục.”
Balzan không khỏi cau mày khi nghe thấy một số chánh án lại bắt đầu trao đổi về những vấn đề khác.
Hắn là lão đại của bang phái Yida Mudun, đã từng vô cùng may mắn thông qua nghi thức Thần chọn và trở thành chánh án tinh anh của Thánh đình.
Nhưng sau mấy năm, quyền lên tiếng của hắn trong Thánh đình vẫn không cao hơn.
Giống như vừa rồi, hắn lấy được một ít tin tức về Phương Hằng từ những người đi cùng với người chơi đã chết.
Hắn biết Phương Hằng có chút cổ quái, nhưng hắn cũng chưa từng nghĩ tới Phương Hằng lại là người cho nổ tung toàn bộ đại giáo đường Thánh đình, hắn chỉ cảm thấy vận may của Phương Hằng quá tốt!
Ngươi có thiên phú thần thánh học cao như vậy thì thôi đi, vậy mà lại vừa khéo trùng hợp nhận được sự công nhận của Cuốn sách Lời thề?
Có định cho người khác chơi nữa không vậy?
Trong lòng Balzan đã không còn chỉ là ghen tị, ngoài đố kị vẫn có kiêng nể sâu sắc!
Hiện tại, bọn họ đã trở mặt với Phương Hằng, cho dù Phương Hằng thật sự không có vấn đề gì, bọn họ với Phương Hằng sớm đã vào thế như lửa với nước rồi.
Một núi không thể có hai hổ!
Phương Hằng gia nhập Thánh đình là mối đe dọa lớn nhất đối với hắn!
Balzan vốn không biết rằng Phương Hằng hoàn toàn không coi trọng băng đảng Yida Mudun của bọn họ, hắn đã coi Phương Hằng là kẻ thù lớn nhất mà hắn gặp phải trong đời.
“Chánh án, cẩn thận vẫn hơn, ta dẫn người đi theo dõi bọn họ một thời gian.”
“Cũng được, bây giờ trong thành quá hỗn loạn. Vụ nổ trong đại giáo đường vẫn cần điều tra chi tiết. Ta nghi ngờ có thể liên quan đến khí tức ôn dịch. Ngươi dẫn người đến đó bảo vệ bọn họ, ngươi phải đảm bảo sự an toàn cho Phương Thạc.”
Trong mắt Balzan thoáng hiện lên nụ cười đạt được âm mưu, “Vâng, chánh án, cứ giao cho thuộc hạ.”
...
Tại chân núi, Phương Hằng không biết rằng bản thân hắn lại bị người chơi nhắm tới, dưới sự dẫn dắt của hai thánh kỵ sĩ hắn tiến vào một quán trọ dưới chân núi.
Tiến vào phòng khách quán trọ, mọi người cuối cùng cũng thoát khỏi sự giám sát của Thánh đình, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn.
Mạc Gia Vĩ hỏi: “Tình hình bên núi Thánh thế nào?”
“Núi Thánh cũng chẳng có vấn đề gì.”
Phương Hằng dựa vào gậy chống, hơi khó khăn vất vả đi đến bên cửa sổ rồi nhìn ra bên ngoài.
Có vẻ như chỉ có hai thánh kỵ sĩ canh giữ quán trọ, nhưng trên thực tế còn có rất nhiều tín đồ của Thánh đình đang ẩn náu trong bóng tối.
Kỳ lạ, Đại giáo đường núi Thánh vừa mới gặp phải vụ nổ, còn có rất nhiều người đang tập trung trên núi tiến hành tìm kiếm cứu nạn, vậy mà vẫn có nhiều người tập trung quanh quán trọ quan sát bí mật như vậy?
Chẳng lẽ là đến theo dõi hắn?
Có vẻ như sự nghi ngờ của Thánh đình đối với hắn vẫn chưa được loại bỏ hoàn toàn.