Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1882 - Chương 1884: Chuyện Tốt (2)

Chương 1884: Chuyện tốt (2)

Nhìn ra ngoài cửa sổ theo hướng Emam chỉ, hơn 20 tín đồ mặc trang phục thánh đình đang tập trung về phía quán trọ.

Tình hình gì thế này?

Mọi người đều cảm thấy nghi hoặc, còn chưa kịp lên tiếng thì có tiếng gõ cửa.

“Cốc cốc cốc!”

“Ai!”

“Phương Thạc tiên sinh, chánh án đại nhân có lời mời.”

Phương Hằng đưa mắt ra hiệu với mấy người trong phòng, rồi bước lên trước để mở cửa.

Ngoài cửa, vài tín đồ cung kính đưa tay ra, làm động tác “xin mời”.

“Chánh án đại nhân mời người qua đó.”

“Bây giờ? Chẳng phải vừa rồi mới gặp sao?”

“Đúng vậy, đã phát hiện ra một chuyện khẩn cấp, một số chi tiết cần ngươi hỗ trợ nhớ lại một chút, chuyện rất quan trọng, mời người lập tức xuất phát.”

Phương Hằng cau mày, thăm dò nói: “Được rồi, bằng hữu cuẩt muốn đi cùng ta.”

Các tín đồ ngoài cửa nhìn đám người Mạc Gia Vĩ trong phòng qua khe cửa rồi nói lời từ chối: “Thật xin lỗi, chánh án đại nhân chỉ mời một mình người.”

“Vậy thì thôi, nói với chánh án ta mệt rồi, cái gì cũng không nhớ ra được, có gì thì ngày mai lại nói.”

Phương Hằng nói rồi đóng cửa lại.

Tín đồ bên ngoài vươn tay chặn cánh cửa vừa mới đóng được một nửa, “Được rồi, bạn của người có thể đi cùng, nhưng ngươi là người duy nhất có thể gặp mặt chánh án.”

Phương Hằng híp híp mắt, suy nghĩ một chút, rồi gật đầu nói: “Cũng được.”

Đám người Mạc Gia Vĩ trong phòng không biết Phương Hằng đang định làm gì, thấy Phương Hằng đã đồng ý, bọn họ đành cùng nhau rời khỏi quán trọ.

Bên ngoài quán trọ, xe ngựa đã đợi sẵn bên ngoài.

Hơn 30 tín đồ vây quanh xe ngựa, vẻ mặt cảnh giác, dáng vẻ y như hổ rình mồi.

Emam cũng cảm thấy có gì đó không ổn, nháy mắt với Phương Hằng, nhưng Phương Hằng làm như không nhìn thấy vậy, liền đi thẳng về phía xe ngựa.

“Ngồi cho vững, chúng ta đi thôi!”

Mọi người lên xe ngựa, cỗ xe lập tức phi nước đại về phía cổng thành dưới sự điều khiển của các tín đồ.

Trên xe ngựa, Emam lập tức hạ giọng nói: “Không ổn, đây là hướng ra khỏi thành, hiện tại ba vị chánh án còn sống sót của Thánh đình đều đang ở trên núi Thánh, không thể nào còn có chánh án khác muốn gặp ngươi, e rằng có người đang tính kế chúng ta ở.”

“Ra khỏi thành? Chẳng phải rất tốt sao? Chẳng phải chúng ta đang mong được ra khỏi thành sao?”

Phương Hằng nghĩ thầm trong lòng, còn có chuyện tốt như vậy sao?

Hắn vốn cho rằng bản thân đã bị phát hiện, cho nên quyết định ra tay một phen, dứt khoát chính diện tìm đến toàn bộ chiến lực cao cấp còn sót lại của Thánh đình, dựa vào sức mạnh quan tài Quân Vương Huyết tộc cũng đủ giết sạch bọn họ!

Phương Hằng cảm thấy dựa vào sức mạnh của quan tài Quân Vương Huyết tộc để giải quyết chiến lực cao cấp của Thánh Đình cũng không phải là vấn đề, chỉ sợ rằng thời gian duy trì quan tài quá ngắn, tín đồ ở Thánh thành lại có quá nhiều, giết không hết.

Một khi kỹ năng kết thúc, bọn họ sẽ bị mắc kẹt chết chắc.

Thắng bại cũng chỉ là 50-50.

Thật không ngờ lại có kiểu bất ngờ này?

Có người có thể giúp bọn họ ra khỏi thành sao?

Emam không khỏi mở miệng, cảm thấy lời nói của Phương Hằng dường như không thể bác bỏ, trong lòng không khỏi âm thầm thương tiếc cho các thành viên của bang hội Yida Mudun một giây.

Đám người này ngu xuẩn đến mức dám động vào cái tên sát tinh Phương Hằng này.

Người ta còn dám cho nổ cả Đại giáo đường của Thánh đình, cái tiểu bang hội của các ngươi chẳng phải là diệt trong nháy mắt luôn sao?

Tâm tình Phương Hằng không tệ, hắn thò đầu ra ngoài cửa sổ quan sát.

Rất nhanh, xe ngựa dần dần đi tới cổng thành.

Toàn bộ cổng ở phía tây của Thánh thành sớm đã bị các tín đồ của băng hội Yida Mudun kiểm soát trước đó rồi.

Không có bất kỳ trở ngại nào, chiếc xe ngựa chạy thẳng ra khỏi thành phố.

Phương Hằng đang có tâm trạng rất tốt.

Điều rắc rối nhất đã được giải quyết dễ dàng!

Cùng lúc đó, những người chơi của băng hội Yida Mudun trong đội đi theo cũng thở phào nhẹ nhõm.

Nhiệm vụ hoàn thành rồi!

Tiếp theo, chỉ cần đưa Phương Hằng đi ra xa thêm một chút, kết liễu hắn, rồi đoạt lấy Cuốn sách Lời thề trong tay hắn!

Đến lúc đó, cho dù là Thánh đình truy cứu, bọn họ cũng có thể lấy cớ Phương Hằng mang theo Cuốn sáhc Lời thề bỏ trốn, sau khi bị phát hiện thì kháng cự, buộc phải giết hắn.

Mọi thứ đều hợp lẽ!

Một lúc sau, xe ngựa chậm rãi dừng lại.

Balzan đi từ phía sau tới với vẻ mặt hưng phấn, giơ tay ra hiệu đội người chơi vây quanh xe ngựa.

“Xuống xe!”

Phương Hằng bước ra khỏi xe ngựa rồi nhìn xung quanh.

Khoảng năm mươi sáu mươi người chơi vây chặt xung quanh đến con kiếm cũng không chui lọt.

Balzan nhìn Phương Hằng với ánh mắt khinh thường và coi rẻ.

“Phương Thạc, ta đoán ngươi không nghĩ tới se là ta chứ?”

Phương Hằng nhìn Balzan, vẫn có chút khó hiểu, “Ngươi là ai?”

“Hừ! Chỉ biết hỏi thừa sao?” Balzan hừ lạnh khinh thường một tiếng, tiếp tục nói: “Giữa chúng ta vốn dĩ không có thù oán gì, muốn trách thì trách số ngươi không tốt, giao Cuốn sách Lời thề ra đây, ta sẽ cho ngươi chết một cách thoải mãi.”

Phương Hằng nhìn đám người chơi tín đồ Thánh đình xung quanh, “Chỉ có các ngươi?”

“Hứ!”

Balzan cảm thấy kỹ năng chế giễu của Phương Hằng ở mức độ cực kỳ cao, cơn giận của hắn liền bốc lên, “Không đủ sao!”

Trong khi nói, hơn năm mươi người chơi đã tiếp cận xung quanh bốn người bọn Phương Hằng.

Phương Hằng lật mở cổ tay, Cuốn sách Lời thề xuất hiện trong lòng bàn tay.

“Vút! Vù vù vù!!”

Bình Luận (0)
Comment