Ed còn đang tưởng tượng thì đột nhiên nhíu mày.
Hắn chợt cảm thấy dấu ấn truyền thừa Thánh giả ở giữa hai lông mày có hơi nóng lên.
Kế đó, nhắc nhở trò chơi hiện lên.
'Nhắc nhở (do truyền thừa Thánh giả phát động): Hiện tại phong ấn tà ma vực sâu bị phá hủy, tà ma vực sâu đã sớm thoát khỏi phong ấn, các người chơi hãy cẩn thận!'.
Vụ gì đây?
Ed bừng tỉnh khỏi ảo tưởng, không kiềm được một cơn lạnh sống lưng, lập tức quay đầu nhìn về phía Đường Minh Nguyệt bên cạnh.
Tà ma vực sâu đã sớm thoát khỏi phong ấn ư?
Chuyện gì đã xảy ra?
Không riêng gì Ed, Đường Minh Nguyệt và những người chơi khác đã tiếp nhận truyền thừa Thánh giả trong đoàn đội cũng đều cảm giác được sự biến đổi của dấu ấn truyền thừa Thánh giả và nhận được nhắc nhở trò chơi.
Vốn dĩ Đường Minh Nguyệt đang đuổi đánh kẻ địch ở phía trước đoàn đội, nhờ vào lượng lớn tinh thần lực do virus 'hạt giống quỷ' cung cấp mà không ngừng phóng thích ra lượng pháp thuật khổng lồ làm bùng nổ binh lính bại trận.
Nàng đang rất sảng khoái thì bỗng nhìn thấy nhắc nhở trò chơi nên cũng có một chút ngây ngốc.
Tà ma vực sâu sao? Lại có tai vạ gì xảy ra nữa đây?
Ba người truyền thừa Thánh giả lập tức tập hợp lại rồi quay qua nhìn nhau, ánh mắt đều không hẹn mà cùng nổi lên vẻ kinh ngạc.
Ed vội vã quay sang nói với một thuộc hạ trong đoàn đội đang ở bên cạnh: “Mau, nhanh chóng liên hệ với Trác Linh Phương một chút để xác nhận xem bên phía lãnh chúa Phương Hằng rốt cuộc là xảy ra chuyện gì rồi!”
“Dạ!”
Rất nhanh, một người chơi bên cạnh logout đi trao đổi một lát, sau đó vội vàng online trả lời: “Đoàn trưởng, mười hai phút trước Trác Linh Phương từng liên lạc với đoàn đội offline của Lý Tuyết một lần, xác nhận Phương Hằng bọn họ đại khái là đã bí mật tiến vào hầm mỏ hơn một giờ đồng hồ trước, bảo rằng muốn tiến hành làm một số việc đối với tà ma vực sâu, lúc tiến vào vực sâu còn có hiệp hội pháp sư và Man tộc đi chung, có thể là trong quá trình thăm dò trong vực sâu dưới lòng đất đã gặp phải tình huống đột xuất, tin tức cụ thể thì chưa nắm rõ, bọn ta vẫn còn đang liên hệ.”
Người chơi cau mày, kiểm tra tin nhắn báo cáo mới nhất truyền đến từ radio cầu sinh và nói tiếp: “Hiện giờ còn chưa biết rõ rốt cuộc tình huống tà ma vực sâu thoát khỏi phong ấn là như thế nào, ít nhất hầm mỏ bên đó vẫn không hề phát ra tín hiệu nguy hiểm gì.”
Trên thực tế, lúc đoàn đội offline của Lý Tuyết nhận được tin tức này cũng cuống cuồng cả lên.
Lần trước khi Trác Linh Phương báo cáo tình hình còn nói hết thảy đều đang tiến hành một cách ổn định, lực lượng của tà ma vực sâu đang từng bước bị áp chế, nồng độ của khí tức ôn dịch giảm xuống đáng kể.
Tại sao chỉ mới chớp mắt mà tình hình thay đổi đột ngột như vậy, tà ma vực sâu trực tiếp phá vỡ cơ sở phong ấn sao?
Đoàn đội Lý Tuyết đang cố gắng dùng các phương pháp khác nhau để thiết lập lại kết nối với Trác Linh Phương.
Ed nghe thấy thế thì trong lòng càng thêm buồn bực không yên, còn muốn truy hỏi đến cùng thì trên chiến trường chính diện phía trước lại lần nữa bùng lên một trận chiến ác liệt.
Một nhóm binh lính Đế Quốc từ bên trong thành Vũ Lạc giết ra.
Lính liên lạc tiến lên báo cáo: “Minh Nguyệt Bệ hạ! Thông đạo dịch chuyển bên trong thành Vũ Lạc đã mở ra, binh lính Đế Quốc bị đánh bại đang dùng thông đạo dịch chuyển để rút lui, xin Minh Nguyệt Bệ hạ hãy hạ lệnh!”
Đường Minh Nguyệt nhíu mày, nhìn thoáng qua Ed, lại nhìn về phía chiến trường chính diện ở phía xa.
Nàng tức khắc nhớ đến những gì Phương Hằng từng nói qua với nàng trước đó.
Chuyện đối phó với tà ma vực sâu giao lại cho Phương Hằng, việc tiếp theo nàng cần phải làm là đảm bảo nền móng, vơ vét một mớ từ trong tay Đế Quốc và các đại lãnh chúa.
Càng nhiều càng tốt!
Trong tình hình trước mắt, bất luận bên phía Phương Hằng có ra sao đi nữa thì nàng cũng phải nắm được thủ đô Altama của Đế Quốc.
Chí ít cũng phải đoạt được thần khí Thiên Bình của Đế Quốc! Nếu không thì chẳng phải là lỗ sặc máu rồi sao?!
Ánh mắt Đường Minh Nguyệt lập tức trở nên vô cùng kiên định, ra lệnh: “Đuổi đánh! Giết qua đó! Đoạt lấy thông đạo, cùng ta giết về thủ đô Altama!”
“Dạ!”
Sau khi nhận được mệnh lệnh từ Đường Minh Nguyệt, đoàn đội lần nữa sĩ khí dâng trào.
Thực lực của tất cả người chơi trong đội ngũ đều rất mạnh mẽ, còn thủ vệ của thành Chiyu lại yếu kém, gần như chỉ cần một đòn liền tan rã!
Đoàn đội một đường khởi hành tấn công về hướng thành Chiyu.
Không đến mấy phút, lại có vài người chơi vội vàng chạy đến báo cáo tình hình, “Minh Nguyệt Bệ hạ, đoàn trưởng Ed, chúng ta đã chiếm được tháp pháp sư trong thành Vũ Lạc, xin hãy lập tức đến điểm dịch chuyển để truy kích đoàn đội của Tiêu Vân!”
“Ừ, ta đến đó ngay đây.”
Ed trả lời, liếc nhìn ghi chép nhật ký chi chít của radio cầu sinh.
Hắn không giống Đường Minh Nguyệt, sự chú ý của hắn lúc này đã hoàn toàn không còn nằm trên chiến trường chính diện.
Hiện giờ hắn đang hết sức hoảng loạn.
Một khi tà ma vực sâu xảy ra vấn đề, đến lúc đó cho dù chiến trường chính diện toàn thắng thì cũng sẽ có chuyện lớn xảy ra!
Trong lúc gấp gáp, tin tức đến từ đoàn đội offline của Lý Tuyết lại nhanh chóng được truyền tới.
Một thuộc hạ khác ba chân bốn cẳng chạy đến, báo cáo: “Đoàn trưởng Ed, đoàn đội offline của Lý Tuyết có tin tức phản hồi mới nhất, việc phong ấn tà ma vực sâu bị phá hỏng là do lãnh chúa Phương Hằng chủ động tiến hành.”
“Hả?”