Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1909 - Chương 1911 - Hình Thái Thứ Hai (2)

Chương 1911 - Hình thái thứ hai (2)
Chương 1911 - Hình thái thứ hai (2)

Phương Hằng không khỏi bước chân chậm lại, nhìn lướt qua nhánh thuộc tính lây nhiễm trên thuộc tính nhiệm vụ, chờ đồng đội đi cùng ở sau lưng đuổi kịp.

Mạc Gia Vĩ và Trác Lâm Phương vừa tới gần khu vực này liền nhận được cảnh báo lây nhiễm, đi về phía trước thêm mấy chục bước thì thấy chỉ số lây nhiễm tăng vọt nên bây giờ không dám tiếp tục tiến lên trước nữa mà ngoan ngoãn lùi trở về, dừng lại bên cạnh hố sâu.

Vĩ Luân và đoàn người của hiệp hội pháp sư cũng cảm nhận được đằng trước có nguy hiểm tồn tại, mở ra tấm khiên phòng ngự rồi cố gắng bước về trước được hơn một trăm mét, sau cùng cũng dồn dập dừng bước.

Man tộc gánh lấy lây nhiễm, tiến bước cùng với Phương Hằng được hơn hai trăm mét thì phát hiện lớp biểu bì màu đen bên ngoài thân thể xảy ra hiện tượng tan chảy, lúc này cũng không dám đi tiếp, từng người lần lượt rút lui quay về.

Chỉ có duy nhất Khâu Diệu Khang rót liên tiếp mấy bình thuốc kỳ kỳ quái quái vào trong bụng là tiến đến gần sát được một chút, cho đến khi đi tới vị trí cách khối gỗ tròn hơn một trăm mét thì lúc bấy giờ mới ngừng lại, nhìn về phía Phương Hằng bên cạnh.

“Phương Hằng, ta chỉ có thể đi đến bước này, tiếp theo liền trông vào ngươi, tiến lên kiểm tra một chút đi, tốt nhất là có thể tìm cách lấy được một ít bản mẫu về.”

“Ừm.”

Phương Hằng gật đầu, lại lia mắt nhìn thanh thuộc tính nhân vật, xác nhận chỉ số lây nhiễm tăng lên nhưng vẫn còn nằm trong phạm vi có thể kiểm soát, lúc này mới tiếp tục đi đến hướng khối gỗ tròn.

Thẳng đến lúc đi tới ngay trước gỗ tròn.

Phương Hằng đánh giá gỗ tròn một cách tỉ mỉ.

Gỗ tròn màu đen nằm yên trên mặt đất, nhìn thoáng qua hệt như một khúc gỗ mục hết sức bình thường, bề ngoài có một chút vết cháy xém biến thành màu đen trông giống như từng bị lửa đốt.

Không cảm nhận được bất kỳ nguy hiểm gì từ đó cả.

Thứ đồ chơi này là bản thể của tà ma vực sâu ư?

Cuối cùng nó đã xảy ra biến đổi gì?

Phương Hằng tạm thời lắng xuống ngờ vực trong lòng, lấy máy lấy mẫu từ trong balo ra, chầm chậm nhích gần đến phía trước, chuẩn bị tìm cách thu thập một ít bản mẫu trước.

“Xùy, xùy xùy......”

Ngay khi bàn tay vừa mới tới gần, còn đang dừng lại giữa không trung thì bất thình lình, một thể cấu trúc mạng lưới tinh mịn mọc lên rồi lan tràn trên thân khúc gỗ tròn trông cực kỳ bình thường này.

Cái quỷ gì đây!

Thể cấu trúc chậm rãi tiến gần tới tay của Phương Hằng.

Lòng Phương Hằng khẽ động, rùng mình một cái theo bản năng, nhanh chóng rút tay phải về.

Sau khi thể cấu trúc mạng lưới mất đi cảm ứng cũng lập tức rụt về phía khúc gỗ tròn trở lại, hồi phục thành dáng vẻ gỗ tròn bị đốt cháy đen.

Khâu Diệu Khang đứng cách gần một trăm mét sau lưng Phương Hằng cũng chú ý tới cảnh tượng vừa mới diễn ra, phút chốc nheo mắt lại.

Loại thể sinh mệnh này thật sự quá quỷ dị! Đơn giản là mới thấy qua lần đầu!

“Phương Hằng! Nó cũng có hoạt tính sinh vật, có thể nó có cảm ứng được thể virus trong cơ thể ngươi, cũng có thể đơn thuần là nó nhạy cảm với thể sinh vật, vì lý do an toàn, tốt hơn hết ngươi đừng để nó chạm vào.”

Phương Hằng ngoảnh đầu ra sau nhìn Khâu Diệu Khang cách đó không xa bằng ánh mắt khó hiểu.

Hoạt tính sinh vật sao?

Có nghĩa là gì? Thế thì sao?

Hiện tại nên làm thế nào nữa đây?

Khâu Diệu Khang nhìn chằm chằm vào khối gỗ tròn màu đen ở nơi không xa lắm kia, suy nghĩ một lát rồi tiếp tục phân tích: “Nếu như phân tích của ta không sai thì sinh vật trước mắt ngươi chính là bản thể ban đầu của 'hạt giống quỷ' thời viễn cổ, lúc này đây nó còn chưa thức tỉnh ý thức, chỉ có bản năng sinh tồn.”

“Ta nghĩ rằng vào lúc đầu, thể ban sơ của 'hạt giống quỷ' đã trải qua một chút trùng hợp tình cờ, có lẽ là để có thể sinh tồn tốt hơn mà 'hạt giống quỷ' đã dung hợp với sức mạnh ô uế rồi từ đó tạo thành tà ma vực sâu.”

“Giờ đây, hoàn cảnh trước mắt là sức mạnh ô uế bị thần thụ hấp thu đã làm cho tà ma vực sâu bị kiềm chế tột độ, để sống sót nên bản năng của 'hạt giống quỷ' lần nữa xuất hiện dị hoá, từ bỏ sự dung hợp với sức mạnh ô uế trước kia và biến đổi thành trạng thái lúc này.”

Khâu Diệu Khang phán đoán: “Thế nên vật thể hình gỗ tròn trước mắt ngươi đây hẳn là dáng vẻ càng nguyên thủy hơn nữa của 'hạt giống quỷ'.”

Rốt cuộc Phương Hằng cũng có thể nghe hiểu, hỏi tiếp: “Sau đó thì sao? Ta nên làm thế nào bây giờ? Làm sao mới có thể giải quyết được hắn?”

“Tuyệt đối không được tới gần, loại dị hoá không ổn định này quá nguy hiểm, có thể dùng thử máu của ngươi xem sao!”

Khâu Diệu Khang nhìn về phía Phương Hằng, trầm giọng nói: “Máu của ngươi có năng lực khắc chế các sinh vật tương đồng cực kỳ mạnh, xem thử xem máu có hiệu quả không, có thể làm suy yếu lực lượng của nó hay không.”

Phải rồi! Máu!

Được Khâu Diệu Khang nhắc nhở như vậy, Phương Hằng cũng hiểu ý, lập tức gật đầu rồi nhấc tay phải lên cao, hướng về phía trước, kế đến một đao cắt qua cổ tay phải.

Máu tươi từng giọt từng giọt từ cổ tay chảy xuống.

“Tỏng...... tỏng tỏng!”

Máu vừa mới rơi trúng bên trên khúc gỗ tròn liền xuất hiện phản ứng dữ dội!

Hệt như nhỏ xuống mặt nước, trên gỗ thô nổi lên những gợn sóng lăn tăn, đồng thời phát ra âm thanh tong tỏng.

Trong chớp mắt ngắn ngủi, gỗ tròn cũng hồi phục lại hình dáng ban đầu.

Bình Luận (0)
Comment