Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 193 - Chương 196: Là Do Ta Làm

Chương 196: Là do ta làm

Loại hình: Thuốc.

Giải thích: Trong vòng 12 tiếng, khả năng kháng lây nhiễm của người chơi sẽ tăng lên đáng kể (Đi kèm với số lần sử dụng tăng lên là hiệu quả sẽ giảm dần).

‘Thuốc ngừa lây nhiễm virus T cơ sở’

Loại hình: Thuốc.

Giải thích 1: Qua quá trình nghiên cứu virus G cho ra thuốc ngừa hiệu quả thấp, chỉ có hiệu quả trong vòng 5 tiếng sau khi nhiễm virus T, và chỉ có hiệu quả đối với trường hợp lây nhiễm dưới mức cấp trung.

Giải thích 2: Sau khi sử dụng có 20% tỷ lệ không hiệu quả.

“Ực ực ực…”

Phương Hằng uống một chai thuốc cải tiến màu tím vào bụng.

‘Nhắc nhở: Ngươi vừa sử dụng thuốc kháng lây nhiễm virus G cải tiến, khả năng chống lây nhiễm của ngươi đã tăng lên một chút, thể chất cơ sở của ngươi +3.’

Lại kiếm được 3 điểm thể chất miễn phí.

“Còn cái này.”

Khâu Diệu Khang vừa nói vừa cúi người xuống tìm cái gì đó ở dưới bàn thí nghiệm.

“Cái gì?”

“Sản phẩm mô phỏng được chế tạo dựa trên máy lấy mẫu của công ty Meteor, ta đã chế tạo mất hai ngày đêm đấy.”

Khâu Diệu Khang lộ ra vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, hắn nhấc một cái rương khá nặng ở dưới chân lên trên bàn thí nghiệm.

“Ta cũng không biết vì lý do gì mà ngươi cứ luôn gặp phải một số zombie biến dị với năng lực cực mạnh, lần này ngươi đi tới thành phố Pinewood, chắc cũng sẽ gặp chúng.”

“Tóm lại nếu có gặp phải thì ngươi có thể thu thập thêm một số mẫu vật sống về, đừng lãng phí.”

‘Nhắc nhở: Ngươi nhận được một rương máy lấy mẫu (48 ống) x3.’

“À… Cảm ơn ngươi…”

Hóa ra hắn thức khuya suốt hai ngày nay để làm cái này.

Phương Hằng chọn im lặng nhận lấy ý tốt của hắn.

Chưa kể, máy lấy mẫu thật là một món đồ tốt.

Nó còn có tên gọi khác là máy tham lam…

Trước đây Phương Hằng cũng có đi nghe ngóng vài lần, bất kể là doanh địa Thương nhân tận thế hay Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám đều không bán loại máy lấy mẫu này.

Chắc cũng chỉ có Khâu Diệu Khang - loại cường giả NPC cấp S+ này mới có thể mô phỏng được.

Nhiệm vụ lần này ở thành phố Pinewood lớn như vậy, nếu không có zombie biến dị cấp bốn thì thật là không hợp lý.

Nếu có cơ hội thì hắn nhất định sẽ thu thập thêm một số mẫu.

Sau khi đã chuẩn bị đầy đủ xong hết, Phương Hằng tính thời gian sống lại của zombie và dự tính thời gian đến thành phố Pinewood vào ngày mai.

Đã đủ số lượng zombie, Phương Hằng dứt khoát lên kế hoạch bảo bọn chúng cứ cách 20 phút thì đâm chết 5 con.

Làm vậy có thể kiểm soát được rủi ro, cũng không đến mức làm cho đám zombie vừa sống lại đã bị tiêu diệt toàn bộ ở chỗ nguy hiểm.

Sau khi đã sắp xếp xong dây chuyền tự sát và sống lại, Phương Hằng offline sớm để nghỉ ngơi, chuẩn bị sẵn sàng cho trận chiến ngày mai.

...

Quay về hiện thực.

Phương Hằng cũng đã dọn ra khỏi căn hộ cho thuê vào hai ngày trước.

Lúc ở công ty Hoàng Minh, hắn đã quen với cuộc sống thoải mái, nên nếu tiếp tục ở lại trong căn hộ cho thuê nhỏ nát thì hắn có hơi khó chịu.

Phương Hằng dứt khoát đặt một căn phòng ở trong khách sạn gần công ty để ở lại lâu dài.

Hắn vừa định đi rửa mặt và súc miệng, thì điện thoại di động reo lên.

Hắn cầm điện thoại di động lên và nhìn một cái.

Mấy trăm cuộc gọi nhỡ.

Trần Ngự đã liên tục gọi cho hắn từ giữa trưa, cứ cách mỗi vài phút là gọi một cuộc.

“A lô.”

“Xin chào, ngài Phương Hằng, xin vui lòng chờ một chút, đội trưởng Trần sẽ tới nghe điện thoại ngay.”

Đợi hơn nửa phút, Trần Ngự vội vã chạy tới nghe máy.

“Phương Hằng, để có thể liên lạc được với ngươi, ta đã cử người đi tới nhà tù tìm ngươi đấy.”

Trần Ngự thở phào nhẹ nhõm một tiếng.

Hắn có thể tìm được người rồi.

“Chuyện gì mà gấp như vậy?”

“Chuyện liên quan tới thành phố Pinewood.”

“Thật ra thì nhiệm vụ lần này là do đích thân cấp trên giao xuống, bảo ta liên lạc với ngươi.”

“Chúng ta được biết ngươi sẽ tham gia nhiệm vụ của thành phố Pinewood, bởi vì người của Liên bang chúng ta cũng tham gia vào toàn bộ quá trình thực hiện nhiệm vụ lần này.”

Trần Ngự chần chừ một chút rồi nói tiếp.

“Phương Hằng, thật xin lỗi, ta không tiện tiết lộ chi tiết, nhưng nhiệm vụ lần này vô cùng quan trọng, trong quá trình đó có thể chúng ta sẽ cần đến sự trợ giúp của ngươi, chúng ta sẽ cố gắng khiến ngươi hài lòng về mặt thù lao.”

Ồ… Người của Liên bang không quá được…

Phương Hằng suy nghĩ trong lòng.

Cũng đã lâu rồi.

Sao tình báo của bên Liên bang lại chậm hơn Lão Hắc đến một khoảng thời gian dài nhỉ?

“Không thành vấn đề.”

Ngoài mặt, Phương Hằng vẫn rất bằng lòng, hắn thuận tiện thăm dò Trần Ngự để nắm thông tin.

“Ngươi biết gì về nhiệm vụ thành phố Pinewood sao?”

“Ừm… Chuyện này…”

“Được, ta hiểu rồi, ta sẽ không hỏi nhiều.”

Trần Ngự giải thích: “Phương Hằng, vì kỷ luật nên ta cũng không tiện nói quá nhiều.”

“Ta chỉ có thể nói cho ngươi biết nhiệm vụ này có liên quan mật thiết với tuyến chính, bên Liên bang rất coi trọng nó, chắc chắn phần thưởng cho nhiệm lần này sẽ nhiều, nhưng độ khó hoàn thành cũng rất cao.”

“Cấp bậc nguy hiểm của thành phố Pinewood là cấp S, ở trong đó toàn là zombie cấp cao. Thành thật mà nói, chúng ta cũng không biết tại sao nhiệm vụ này lại được kích hoạt nhanh như vậy.”

“Haiz!”

Vừa nói Trần Ngự vừa thở dài.

“Trên lý thuyết, nhiệm vụ này vào nửa năm sau, thậm chí còn lâu hơn mới được kích hoạt.”

Phương Hằng nghe tiếng than thở của Trần Ngự, trong đầu hắn nghĩ thật là xấu hổ.

Chuyện này là do ta làm!

Nhiệm vụ vô tình bị kích hoạt khi ta giao mẫu vật Erecta cho Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám.

Trần Ngự không biết chuyện này có liên quan tới Phương Hằng, tâm trạng hiện tại của hắn đang rất nặng nề.

“Tóm lại chúng ta lại bị người của tổ chức phản liên bang đi trước một bước, lần này nhiệm vụ tuyến chính tới đột ngột quá nên chúng ta trở tay không kịp, cũng chưa làm xong công việc chuẩn bị giai đoạn trước nữa.”

Thậm chí Trần Ngự còn hơi sợ hãi.

“Hai người chơi liên bang vừa gia nhập Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám thì đã nhận được nhiệm vụ này, nếu chúng ta trễ một bước nữa, e rằng sẽ không thể bắt kịp nhiệm vụ lần này mất.”

Phương Hằng hỏi: “Còn thông tin về nhiệm vụ thì sao? Chắc mấy máy chủ khác cũng có công lược tương ứng nhỉ?”

“Không có.”

Bình Luận (0)
Comment